Chương 4: Những người bạn quen biết ở Mỹ- Sự chạm mặt giữa hắn và nó
" Sao lâu vậy ta"- một cô gái với mái tóc vàng nhưng không được gọn gàn cho lắm, chân thì đứng dang rộng ra, mặt thì phấn còn hơn phấn, nheo mày nói
" Ê, Candy. Tui nói một lần nữa nha, con gái đứng nết na, tui nhớ bà là đứa qui tắc nhất trong bọn mình mà, bà phải là bà không?"- một cô gái khác cũng đứng kế bên cạnh, tóc cũng màu vàng óng nhưng phần đuôi con và nâu đang nheo mắt nhìn Candy
" Tui là tui chứ tui là ai, b..bà này kì nha!!"- Candy lắp bắp trả lời "để tui đi mua đồ uống, cà phê hết luôn nha?"- Candy nói với Sandy và một cô gái nữa, cô ta đang đeo tay phone, hình như không quan tâm những lời Candy nói. Sandy thấy thế liền nói nhỏ với cô ta
" Kindy, bà uống cà phê luôn không?"- Sandy hỏi Kindy
" Cà phê không sữa"- Kindy trả lời ngắn gọn
" Cà phê không sữa, tui cũng cà phê không sữa, còn bà thì tùy...đi lẹ đi"- Sandy nói vói Candy nhưng.......
" Nói chi, nó đi rồi."- nó đứng sau Sandy nói làm Sandy giật mình quay lại
" HANDYY....."- Sandy liền thấy nó liền ôm chầm lấy nó khiến nó xém nữa là trượt chân.
" Tới rồi hả, sao lâu vậy"- Kindy thấy nó cũng cười nhẹ, cô luôn thân thiện với nó và Sandy cũng tất nhiên cô cũng thân với Candy nhưng Candy luôn làm cho cô thấy khinh thường khi Candy tròn 14 tuổi
" Tại kẹt xe, ủa Candy đâu, không về à? Vậy hồi nãy ai gọi cho tui"- nó nói trong khi đó Sandy lại ôm cứng ngắc không buông nó ra
" Đi mua nước uống rồi"- Kindy trả lời lạnh nhạt với nó
" Hai bà về trước đi, khuya rồi về nghỉ ngơi. Chi đang ở trong bệnh viện, ai tới thăm và canh cô ấy dùm tui. Canh dùm nha tui phải về kí xong mấy cái giấy tờ trường Queen World nữa, mai là nộp. Sandy phải đi chung với tui"-nó nhìn đồng hồ trên tay mình rồi chớp mắt cầu xin nói với Kindy
" Ờ thì tui canh, nói đại luôn đi"- Kindy bĩu môi nhìn nó nói
" Thăng kìu nha"- nó gãi đầu cười, thiệt là
Nói rồi Kindy đi ra xe, nó với Sandy thì ở lại
" Ở đây nha, tui đi kiếm Candy"- nó vừa chạy vừa nói với Sandy
"ÊÊÊÊÊ......"- Sandy la lên kêu nó như vô ích thiệt tình. Đúng là nhoi hết biết
" Chị ơi cho em ba li cà phê không sữa"- Candy vừa nói vừa nhắn một thằng nào trong điện thoại. Chợt cô khựng lại, trong điện thoại nhắn.." cô ta đẵ trốn thoát rồi chị" rồi
" Cô em, cho anh ba li cà phê không sữa"- giọng nói chất chứa sự nam tính quyến rũ làm cho Candy và cô tiếp viên quay lại, rồi 2 người đó có chung một suy nghĩ "nam thần xuất chúng" mắt xám thêm xanh nhạt, tóc nâu đậm và cao 1m85.
" Xi..xin..lô..lỗi....nh...nhưng..cô bạn này đã đặt trước rồi với lại cửa hàng em cũng hết cà phê rồi"- cô nhân viên cứ ấp úm vì anh ta cứ nhìn chằm chằm vào cô
"Thế sao?"- anh chàng đó vuốt cằm rồi quay sang Candy nói " em có thể nhường cho anh số cà phê đó không"- anh ta nói và nở một một nụ cười, bây giờ toàn thân Candy như được bay trên trời, không thể tả nổi, rồi cô định nói " đồng ý" thì...
" Nếu hội trưởng tôi đây nói không thì sao?"- tiếng nó vang lên sau lưng Candy làm cô giật mình, xém nữa là cô ngã luôn
" hội trưởng? "- người con trai đó nheo mày nói
" Jun ơi, sao cậu dễ quên thế! đúng là đồ đần mà"- nó than thở nói với Jun
" A... Handy phải không, lâu quá không gặp, ra ngoài đây làm gì vậy"- Jun liền reo lên
" Tui đi đón người thân về nước. Còn cậu thì sao, ra đây làm gì?"- nó vui vẻ trả lời với Jun
" Cũng đón người thân, nhưng là người cao quí"- Jun
" Vụ gì"- giọng của ai đứng phía sau nó làm nó giật mình nhưng nó không suýt té mà nó ra đòn cú karate. Nó xoay lại, chân phía sau đỡ nó nhưng lâu quá không " vận động tay chân" nên nó bị hụt chân, nhưng đã có một bàn tay luồn qua eo nó đỡ nó không bị ngã. Do ánh sáng của bóng đèn trên cao nên nó không thấy được bộ mặt của người con trai đó. Cũng cao 1m nhưng theo nó đoán là cao 87m. Mắt màu nâu cà phê sẫm. Nhưng có một điều, hình như mặt của hai người đó hơi gần nhau thì phải (mọi người biết ai chưa). Hắn đỡ nó dậy, tội cho hắn thiệt, mới đỡ nó dậy thì Candy lao tới, nhảy ôm chầm lấy hắn
" KAN, ANH VỀ RỒI. EM NHỚ ANH RẤT NHIỀU"-Candy nói mà nó và hắn ngỡ người ra,hắn còn không quen sao tự nhiện lại chạy tới ôm chầm hắn. Còn nó và jun thì đứng ngơ ra, nó nghi là không lẽ hai người đó có quan hệ gì nhưng Candy mới nói người đó tên gì ta?
" Cam? ai tên gì kì ta? Candy, bà thèm cam hả?" - nó hỏi Candy như trơ trơ ra, rồi nó nhìn sang người thanh niên, chữ " WAO"-hiện rõ trước mắt nó. Nhưng nó chú ý tới làn da của hắn " Trai gì trắng dữ vậy, không lẽ......BÊ ĐÊ...." nó suy nghĩ
" Xin giới thiệu với mọi người, đây là Kan, chính là Khang Chấn Nam. Là hội trưởng trường Kind World, con của Khang Huy......"- Jun nói
Nghe xong, Candy đứng thin thít đó ra, rồi sau đó cô cười gian còn nó thì mở to mắt hình chữ A nhìn hắn "Khang chấn nam, vậy là người của Trân, không thể...., tốt nhất là coi như không biết gì đi" nó thầm nghĩ.
Thấy nó đứng ngơ ra, Jun liền nói tiếp
" Còn đây là Handy, hội trưởng trường Queen World, hai người làm quen đi nha"- Jun bước lại gần nó, vỗ vai nói
" Hội trưởng trường Queen World "- hắn nghe thế liền tiếng lại gần nó. Theo phản xạ tự nhiên, nó liền lùi lại một bước. Thấy hắn cứ tiến lại, nó hỏi
" Đ..đi..định làm gì hả? "- nó nhìn hắn, bàn tay nắm chặt và đang trong tư thế phòng thủ
Hắn không trả lời nó rồi hắn chợt cầm cánh tay nó rất chặt rồi nói
" Đi theo tôi"- hắn trả lời ngắn gọn, xoay người bước đi và kéo tay nó theo sau. Do bị cầm tay mạnh với lại bị người lại kéo đi nên nó cố giật tay lại nhưng không thể, sức hắn mạnh hơn nó. Nhưng nó đâu phải đứa dễ thuần phục, nó cắn một phát vào tay hắn nhưng hình như hắn không tỏ vẻ đau đớn hay gì cả, bất lực nên nó bị hắn lếch đi.....
" MẤY NGƯỜI ĐƯA CÔ ẤY ĐI ĐÂU"- tiếng Sandy reo lên làm nó cảm thấy còn có cơ hội, ai ngờ đâu
" Chắc cô là thư kí của trường Queen World"- Jun chặn đường Sandy lại nói
" Thì sao?"- Sandy nghênh mặt nói đáp lại
Jun cũng làm theo cách của hắn, liền nắm tay kéo Sandy đi luôn. Bị bất ngờ, Sandy giơ chân đá thẳng vào mặt Jun nhưng bị Jun bắt được rồi
" sao đây, muốn làm gi à!" Jun cười đểu rồi HÂY, Sandy được Jun bế lên.
"..mhnmhn......"- cô lẫm bẫm trong miệng.
" Sao thế! Chưa từng bao giờ được bế như thế à"- Jun nhìn Sandy làm mặt cô đỏ bừng lên
" THẢ TÔI XUỐNGGGGGG............."- Cô la toáng ( boll: hét lên thì có ) làm Jun giật mình, chưa kể là sắp thủng mang nhỉ luôn. Bây giờ chỉ còn một cách thôi, đành chơi luôn.
" ........."- thư không còn tình trạng la toáng lên nữa mà cô đang trong tình trạng......HÔN JUN.......Im được một chút thì.
" AAAAAA...., NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI CỦA TUI, TÊN BIẾN THÁI"- Sandy lần này là la thiệt. Cuộc xung đột họ bắt đầu từ đó
***********
Hắn lôi nó đến chỗ để xe của hắn, chiếc xe lambo màu đen. Hắn buông tay nó ra rồi lấy chìa khóa trong túi quần của mình. Thấy hắn cứ im thin thít nó liền lên tiếng
" Anh muốn cái gì thì nói đại đi, cần gì mà phải lôi tui theo, thiệt là, hay anh muốn khoe xe. "- nó khoanh tay nói thẳng với hắn
" Đi theo tôi thấy xui à?"- hắn quay sang hỏi nó
" Cái này là anh tự nhận"- nó nói như muốn cười lăn ra
" Tôi có tự nhận?"- hắn lại nói, khuôn mặt vẫn lạnh tanh
" Ờ"- nó lè lưỡi nói
Hắn lườm nó nhưng nó đâu biết sợ là gì! Hắn lại bước tiến gần lại nó, lại cái vụ hồi này. Cái cách này là nó ghét nhất.
" Nè nha! Có gì thì..."- nó đang nói thì hắn chen ngang vào
" Vào xe"- chỉ 2 từ mà hắn có thể nói với nó, hắn đâu phải dạng nói nhiều
" thì có cần làm quá vấn đề không"- nó ngước lên nhìn hắn
Hắn vẫn không trả lời, đi vào xe. Thiệt là
" Xí, cam thúi"- nó lườm nhìn hắn rồi nhảy vào xe ngồi
" Tôi tên Kan"- hắn đáp lại
Chiếc xe lambo bắt đầu lăn bánh đi ra ngoài ( hắn lái xe) . Khi ra khỏi hầm xe nó và hắn rất ngạc nhiên,Sandy và Jun đang làm cái gì mà hai đứa cứ đứng xích nhau à!
"có chuyện gì vậy"- nó bước xuống xe hỏi Sandy và Jun
" Handyy........jun..jun...."- sandy ngại ngùng nói
" jun làm sao?"- nó nheo mày nói
" jun..cướp..cướp nụ hôn đầu đời của tui rồi"- Sandy nói trong ngập ngùng, xấu hổ
" HAHAHAHAAAA........"- tiềng cười tinh quái của nó vang rộng khắp sân bay và làm cho jun đỏ mặt còn Sandy giận tới bốc khói
" IM ĐI!! NGƯỜI TA BỊ NHƯ VẬY CÒN CƯỜI LÀ SAOO.....''- Sandy dỗi nói với nó
" Ayda, xin lỗi. Giờ cậu tính sao đây jun, nụ hôn đầu đời đấy nha"- nó cười nói với jun
" À thì, tui chịu trách nhiệm. Tui sẽ làm bạn trai của Sandy"- Jun giơ tay lên ý là xin thề
" Nghe chưa cô nương?"- nó nhìn Sandy như muốn ám hiệu
"Nghe rồi, khỏi cần cô nhắc" - Sandy bĩu môi nói
" Thôi, mọi chuyện xong xuôi. Giờ đi ăn đi"- nó vui vẻ nói với Sandy, Jun và "Cam"
" Ừ " cả đám đồng thanh nói, rồi cả đám ùa nhau vào xe . Chiếc xe ra khỏi đường sân bay và phóng nhanh trên đương.
Jun và Sandy ngồi ở đầu xe, còn nó và hắn ngồi ở giữa xe( Xe này 6 chỗ)
" Giờ đi đâu?"- Jun quay xuống hỏi
" Tới nhà hàng Moon "- nó nói
" nhà hàng Moon?"- jun làm vẻ mặt như khó hiểu
" để tui chỉ cho"- Sandy chen ngang
" Còn về vụ về trường Queen World và King World.."- nó ngồi chéo chân nói
" sẽ hợp tác với nhau"- hắn
" nhưng trường Queen World là trường rất có nề nếp, hiểu chứ, còn trường các anh..."- nó nheo mày nói nhưng chưa kịp nói xong thì
" ý cô là trường chúng tôi không văn minh à"- hắn quay sang nói
" trường chúng tôi không phải như vậy. Nhưng rất khó để phối hợp với nhau, như các anh đã biết là trường Queen World là nổi tiếng là nề nếp, còn trường King World là trường cũng nhất nhì về kinh doanh. Cả hai trường đều là con nhà gia giáo, không ai là không có địa vị, lỡ có xung đột thì hơi mệt đấy"-Sandy quay xuống phân tích rõ ràng
" Chuyện này tôi nhất trí. Nếu hai trường nhất nhì thế giới mà kết hợp lại thì cũng không ai quản nổi đâu"- Jun nói tiếp
" Chức vụ đó để Handy và Cam, à lộn Kan sẽ lo vụ này, được không"- Sandy nói
" OK/ được"- nó và hắn lên tiếng
" Nhưng về đồng phục, nội qui, phong cách, kiến trúc địa hình trường. Phải mất..."- Jun chưa kịp nói hết thì....
"trong năm ngày"- nó và hắn đều đồng thanh
" Lên tiếng đồng thanh dữ "- Sandy cười đểu nói như ý muốn trăm trọc
" Hội trưởng mà"- Jun quay qua nói với Sandy
" tới rồi kìa, nói quài"- nó muốn chấm dứt cuộc trò chuyện sâu xa này
Cả đám bước xuống xe rồi bước vào nhà hàng. Vừa bước xuống xe, tụi nó và tụi hắn đã được chú ý, bọn nó/hắn chả quan tâm đến việc đó rồi bước vào nhà hàng như không có chuyện gì xảy ra
"Mới có 4 giờ mà cũng có nhà hàng mở, hội trưởng hay thật"- Jun quay sang nói với nó
" Đừng nựng tui, tui bị dị ứng. Với lại đừng gọi tui là hội trưởng này hội trưởng nọ nữa, gọi Handy đi"- nó cupwfi nói hồn ngiên vơi Jun
"Ò"- Jun lè lưỡi
tụi nó và hắn bước đến một cái bàn.
" vào bàn này ngồi đi"- nó chỉ tay
"ừ"- cảm đám lại đồng thanh
thế là cả đám ngồi xuống, Jun thì ngồi xuống trước thì bỗng đứng lên, làm cho cả đám ngơ ngác
" sao vậy"- hắn hỏi
Jun đi qua bên Sandy, kéo ghế ra rồi nói
" mời"- jun nở nụ cười thân thiện
" Ghê nha"- nó cười phì
" Hehe, có gì đâu. thì tui đã nói là có trách nhiệm mà"- jun lè lưỡi nó
"đừng có nói nữa"- Sandy ngượng ngùng nói
" có gì đâu....."- jun và nó đồng thanh
" PHỤC VỤ"- nó la lớn lên
"Dạ chịịị....em tới đây"- một thanh niên cao 1m 73 chạy tới
" lại đây"- nó quắc tay lại
"dạ"- người phục vụ đó lật đật đi tới
" mấy chị và mấy anh muốn ăn gì ạ"- tên phục vụ đó rất lễ phép, rồi tên đó đưa menu cho nó
"để xem...."- nó cầm menu lên
" Cho chị một món....."- nó nói tới đây bỗng khựng lại, rồi nó hạ menu xuống
" giờ ăn gì, Cam?"- nó hỏi hắn
hắn chợt liếc nó, nó thì nhìn hắn với cái bản mặt rất là vô tư
" nhìn gì lắm dữ dợ"- nó vẫn nói với cái vẻ mặt đó
" tui ăn súp bò London"- sandy reo lên
" rồi cho chị một súp bò luân đôn"- nó quay sang nói với tên phục vụ
" tui thì ăn cơm gà Ả rập"- jun nói
" cho tui cơm gà Ả rập, bó bít tết Ý"- nó nói tiếp
" Còn anh?"- nó hỏi hắn
" mỳ ý"- hắn trả lời
" rồi đó, làm nhanh đi"- nó lại quắc tay ý kêu tên đó đi xuống
"dạ"- tên đó nói rồi đi vào trong
" đây là đâu?"- jun hỏi nó
" là nhà hàng của Candy, nhà hàng cũng nổi tiếng. Nhà hàng này tớii tối nó mới mở cửa"- sandy quay sang nói giúp nó
" mời anh chị"- tên phục vụ đó để đồ ăn lên bàn tụi nó
" lui đi"- nó trả lời nhanh gọn
" ĂN THUI"- nó cầm nỉa và muỗng ăn ngon lành
" tụi mình cũng ăn thôi"- jun nói với sandy và hắn
"oishii...."- nó nói dài
"oishi?"- hắn ngơ ngác, tay thì vẫn cằm nỉa đang quấn mì Ý
"là ngon quá "- sandy giải thích
" tiếng Mĩ"- hắn
" không, là tiếng nhật"-sandy
" mấy người ăn lẹ đi, tôi ăn xong rồi nè"- nó lấy khăn lau miệng mình rồi nói
" ăn kinh dữ" jun và hắn nghĩ trong đầu
" kinh cái gì mà kinh"- nó nhìn hắn và jun
"đọc được kìaaa...." jun và hắn mở to mắt ra vì bị nó " đâm trúng tim đen"
" ăn lẹ đi"- sandy giục theo
" thiệt con trai ăn lề mề"- nó nói ám chỉ hắn
" được lắm"- hắn bắt đầu lên cơn
" tôi được mà"- nó nói trả hắn
" không mập?"- hắn nói
"trời sinh"- nó cũng học nói hai chữ như hắn
"Ăn lẹ đi"- sandy quát jun
" từ từ"- jun né né nói
thế là hơn mười lăm phút hai anh chàng nhà ta đã ăn xong( boll: chậm dữ vậy, kan: muốn gì, boll: à không, không có gì)
" chậm quá đi"- nó nói từng chữ
" thôi đi đừng nhắc nữa" - jun đỏ mặt nói
"cô không biết chán hả"- hắn quay sang hỏi nó
" ai đang gâu gâu quài ta?"- nó cố lơ đi những điều hắn hỏi
" cô nói cái gì"- hắn nắm tay hình nấm đấm
" tới nhà rồi kìa, đợi hai người cãi xong tui mới chen vào đấy"- sandy than thở
nó và candy bước xuống xe. Cơn gió buổi sáng thật mát lạnh, nhưng nó hết cảm hứng để hưởng rồi, mệt quá mà. Đi từ tối hôm qua đến giờ, nó mệt, rất mệt. Bây giờ nó chỉ muốn lên phòng nó ngủ liền. Định phóng đi thì hắn lên tiếng
" tối 8 giờ tôi sẽ qua đón cô"- hắn
" gì nữa? tui hết sức rồi mà bắt tui đi nữa sao"- mặt nó nhăn nhó
" jun chạy đi"- hắn kêu jun
" ok"- jun nói rồi phóng xe đi, không để cho nó phản hồi lại
" thiệt tình"- nó quay lại thì thấy Sandy không mở cửa
" sao không mở đi"- nó chỉ vào cách cửa
" kẹt rồi, không mở được"- sandy nhìn nó
" để tui"- nó lùi lại, nhìn biết ý sandy lùi ra xa và cô cầu trời cho cách cửa này bình an
" YAAAA....."- nó chạy lại và RẦM, cách cửa bị bay xa xa và kèm theo là một bóng dáng lăn ra
" cái gì vậy?"- nó hỏi Sandy
" thì là cái cửa"- sandy
"không phải cái gì đang nằm kìa"- nó hỏi sandy rồi chỉ vào vật đang nằm lăn lóc ở kia
" ai biết, lại xem đi"- sandy nói rồi kéo tay nó đi lại chỗ cái gì đang nằm ở đó
" hình như là một cô gái"- sandy nói
" có máu nữa kìa"- nó lại chỉ vào cổ tay và cổ chân
" áo dơ nữa"- sandy nhìn vào chiếc váy đỏ
" theo tui suy đoán là cô gái này đã mất tích...không biết là die chưa nha, mất tích khoảng hai tháng rồi, cô ta bị cột chân và tay. Thứ cột cô ta lại là cái còng tay cảnh sát vì cô ta bị thương ở chỗ đó, cô ta đã bị tra tấn dã man vì bị con trai tra tấn. Người đó khoảng 16,17 tuổi. Cô gái này là người anh vì cô ta có tóc vàng"- nó nói mà sandy ngơ ra
" mê sherlock homle dữ ha"- sandy nhìn nó
" ừ"- nó lè lưỡi
"c..cứu...cứu..tôi.....ha...han...handy...cứu....tôi....."- cô gái đó lên tiếng
" nghe tiếng quen quen"- nó và sandy nói rồi nhìn cô gái đó
nó liền lấy tay vét mái tóc của cô gái đó rồi tiếng la của Candy vang lên
ĐÓ LÀ AI, SAO LẠI KÊU HANDY CỨU, CÒN BUỔI HẸN CỦA HẮN THÌ SAO. XIN MỜI CÁC BẠN ĐÓN XEM CHAP 5: SỰ THẬT VỀ CON SỐ 14- BUỔI TỐI Ở NHÀ KHANG GIA