Bùi Dân vị đạo diễn này tính cách có hơi khác người, lại theo thuyết vô thần, không thích làm mấy cái lễ khởi động máy tuyên truyền với phóng viên, truyền thông, Phượng Sơ nhận được thông báo, cứ đến ngày hẹn vào đoàn là được.
Lúc này trên phim trường đang quay những cảnh đầu tiên, giai đoạn hai nữ chính đang ở thời kỳ thanh xuân vườn trường.
Cảnh diễn lúc này là phân cảnh nữ chính số một và một vai nam phụ. Triệu Thiên Trân đang đi trên hành lang lớp học, bởi vì vừa đi vừa đọc chăm chú một bức thư của nam sinh đối với cô tỏ tình, cho nên không nhìn thấy nam phụ vội vội vàng vàng đang đi phía trước. Cả hai người ngã trên mặt đất, nam phụ thấy mình đụng phải bạn học nữ, rất thân sĩ giúp đỡ cô đứng dậy, sau đó nhặt lên những món quà, thư tình của Triệu Thiên Trân đánh rơi đầy đất đưa cho cô và nói lời xin lỗi.
- Này tên kia! Cậu đụng vào bổn tiểu thư chẳng lẽ tưởng cứ đơn giản như vậy mà rời đi được sao?
Kỹ thuật diễn của Trương Linh Linh vốn không tồi, đem một vị tiểu thư đỏng đảnh kiêu kỳ vừa có tiền vừa có tính tình không tốt diễn được sống động. Hơn nữa từng ánh mắt, cử chỉ lúc này cũng vô cùng hợp lý.
Vừa bất ngờ vì người va phải mình chính là hotboy của trường, vừa không vui vì anh ấy không chút nào chú ý đến khuôn mặt xinh đẹp của cô, nhặt đồ xin lỗi xong liền muốn lập tức rời đi.
Người con trai này, làm cô cảm thấy hứng thú, hừ, nhất định phải làm cho anh ấy thích cô đến chết đi sống lại.
Thực tế vai diễn này đối với Trương Linh Linh quá đơn giản, như là diễn lại thời học sinh của cô mà thôi, bởi vậy cô nhập vai rất nhanh, còn được đến khen ngợi của đạo diễn.
Phượng Sơ, để xem ở trước mặt tôi, cô còn có thể diễn xuất cao siêu đến đâu, đừng để tôi đánh về nguyên hình quá sớm, khi đó liền không còn gì thú vị rồi.
Cảnh tiếp theo, Triệu Thiên Trân chủ động theo đuổi hotboy trường Đặng Lâm, không nghĩ tới anh lại tỏ ra thờ ơ, không đếm xỉa gì tới cô. Đến cảnh Triệu Thiên Trân giả vờ ngã, lao vào lòng Đặng Lâm, cô đang ngước ánh mắt trong veo như nước lên muốn cảm ơn anh vì đã đỡ lấy cô, thì đột nhiên bên ngoài truyền đến một trận tiếng xôn xao.
- Oa… thật xinh đẹp, đó chính là Phượng Sơ phải không?
- Đúng đúng, chính là cô ấy. Nữ vương hải tộc xinh đẹp nhất trong lòng tôi. Cô ấy cũng tham gia phim của đạo diễn Bùi, sắm vai Hạ Nguyên Huân đó. Cô ấy có phải rất đẹp hay không?
- Ôi, dáng vẻ và khí chất này, cứ như là Hạ Nguyên Huân bước ra từ trong kịch bản ấy.
Đám diễn viên quần chúng nhộn nhịp hẳn lên, từng lời từng lời đều rót vào tại Trương Linh Linh.
Từ phía xa Phượng Sơ đang đi đến. Gió thổi nhẹ làm bay mái tóc mềm, lộ ra vầng trán trơn bóng xinh đẹp của cô, đôi mắt sâu thẳm giống như mặt biển tĩnh lặng, vừa thần bí lại mê người. Sóng mũi cao thẳng, đôi môi mềm mại như cánh hoa hồng, phấn nộn mà gợi cảm. Hôm nay Phượng Sơ mặc một chiếc váy liền tiểu thư thuần trắng, tuy đơn giản nhưng lại lộ ra được thân hình tuyệt đẹp.
Mỗi bước đi của cô đều mang theo tiết tấu thần bí, khí chất cao lãnh lại làm cho Phượng Sơ giống như cửu thiên huyền nữ trên tiên giới, khiến người khác không dám tới gần, nhưng lại cũng không rời nổi tầm mắt khỏi người cô.
Trương Linh Linh siết chặt nắm tay, cô ta phải dùng hết sức bình sinh mới có thể kiềm chế cho bản thân không điên lên. Cũng may cô ta còn nhớ được cảnh cáo của người đại diện. Làm loạn trong phim trường của Bùi Dân, cô ta còn chưa dám.
Phượng – Sơ! Vừa vào đoàn liền gây náo loạn, đoạt nổi bật của tôi, cô, đúng là tiện nhân.
.........
Các tình yêu đọc truyện xong nhớ like, cmt và bỏ phiếu nhoa