Nữ Hoàng Hậu Cung 3000

Chương 21: Q.1 - Chương 21: Đóng kín tin tức




Thục Vũ Dung hôn mê bất tỉnh, yến tiệc Thục gia cũng tan rã trong không vui.

Tuyết Noãn Tịch lập tức mang theo Lục nhi lên xe ngựa ly khai.

“Công tử, ngươi nói là thật sự?” Trên xe ngựa, Lục nhi hỏi.

Tuyết Noãn Tịch hững hờ nói: “Ta nào có biết a.”

“A?” Lục nhi kinh ngạc nói, “Công tử là nói bậy?”

Tuyết Noãn Tịch hừ hừ, “Tự nhiên là nói bậy, mẫu thân chưa bao giờ theo ta nói chuyện trong triều, ta làm sao có khả năng biết.”

“Nhưng mà, chuyện này…” Lục nhi kinh hồn bạt vía nói: “Này không phải giả truyền thánh chỉ sao?”

“Thánh chỉ? Thánh chỉ từ đâu tới? Bệ hạ chưa từng hạ xuống, thánh chỉ đâu ra?” Tuyết Noãn Tịch không phản đối, “Ngươi yên tâm, đừng nói hôm nay chuyện công tử nhà ngươi nói không hẳn truyền tới bệ hạ nơi đó, nếu như truyền tới bệ hạ cũng sẽ không đem lời của một nam tử để trong lòng.” Hơn nữa hắn dám khẳng định, người thứ nhất sẽ không để cho tin tức này truyền đi chính là Hữu tướng đại nhân.

Lục nhi vẫn không yên lòng, nhưng thấy công tử biểu hiện, lập tức nuốt xuống bụng, dự định sau khi trở về tìm cơ hội nói cho gia chủ.

Tuyết Noãn Tịch không biết tâm tư Lục nhi, toàn bộ tâm tư đều đặt trên người một người khác, hôm qua làm lộn tung lên, lễ vật còn chưa đưa ra, có phải nên tìm một cơ hội đưa đi?

Còn có sự tình Ninh vương muốn thú hắn, tin tức giả kia vừa ra, tuy rằng phần lớn là vì đả kích Thục Vũ Dung, nhưng cũng hy vọng có thể truyền tới tai Ninh vương, nếu như nàng biết, nhất định sẽ dời mục tiêu, cầu thú Thủy Mặc Tiếu.

Mặc dù có chút không tử tế, nhưng ngẫm lại Thủy Mặc Tiếu cùng Ti Mộ Dung đúng là rất xứng.



Thục gia

Tẩm phòng Thục Vũ Dung

“Thục Thành, này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?” Thục gia chính phu _ Ôn thị, tàn khốc hỏi dò tiểu thị thiếp thân của nhi tử, thời điểm nhận được tin tức hắn còn chưa tin, làm sao nhi tử khỏe mạnh lại té xỉu?

Thục Thành nơm nớp lo sợ quỳ xuống: “Nô thị… Nô thị…”

“Lại không nói rõ ràng liền kéo xuống trượng giết!” Thục chính phu quát lên.

Thục Thành sợ đến sắc mặt tái nhợt, “Là… Tuyết… Tuyết công tử…”

“Tuyết công tử?” Thục chính phu kinh ngạc, “Đến cùng xảy ra chuyện gì, nhanh nói rõ ràng!”

Thục Thành cắn răng, một hơi nói ra: “Tuyết công tử nói, Thủy gia công tử là Phượng hậu đời tiếp bệ hạ định ra.”

“Cái gì?” Thục chính phu hoàn toàn biến sắc, sợ hãi kêu lên, “Tiện nô, ngươi nói cái gì?”

Thục Thành sợ đến vội vàng dập đầu.

Thục chính phu tức điên, nhấc chân liền muốn hướng thân thể hắn đá vào.

“Ngươi đang làm gì?” Một thanh âm gầm lên đánh gãy động tác của hắn.

Thục chính phu theo tiếng kêu nhìn lại, thấy rõ người tới, vội vã tiến lên đón: “Thê chủ…”

“Ngươi đang làm gì?” Thục Lam Phong trầm mặt quát lên.

Thục chính phu thấy sắc mặt thê chủ, sự thù hận xông lên đầu, từ khi bệ hạ hạ chỉ đem nhi tử do tiện nhân kia sinh đưa đi cho Thập Lục hoàng nữ làm Sơ thị, nàng luôn không cho hắn sắc mặt tốt.

Thục Lam Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, sau đó quay về nữ tử trung niên bên cạnh nói: “Lý thái y, mời giúp tiểu nhi xem bệnh.”

Thục chính phu lúc này mới phát hiện có người ngoài, vẻ mặt hơi đổi một chút, vội vàng nói: “Đúng đúng, Lý thái y, mau vào đi.” Sau đó lập tức đem người đón vào.

Một nén nhang sau, Lý thái y bắt mạch xong xuôi.

Thục chính phu lập tức hỏi: “Thế nào?”

Lý thái y mỉm cười nói: “Thục chủ phu không cần phải lo lắng, công tử chỉ là nhất thời tức giận công tâm, mới té xỉu, không có gì đáng ngại, thần khai vài thang thuốc an thần để công tử uống, rất nhanh thì sẽ khôi phục.”

“Có ảnh hưởng đại hôn hay không?” Thục chính phu lo lắng nhất chính là điểm ấy.

Lý thái y lắc đầu nói: “Chủ phu không cần phải lo lắng, sẽ không có ảnh hưởng.”

Thục chính phu thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.”

Thục Lam Phong gật đầu cảm tạ: “Làm phiền Lý thái y rồi, người đến, tiễn Lý thái y.” Sau đó, hạ nhân bên ngoài lập tức đi vào, đưa Lý thái y ra ngoài.

“Thê chủ đại nhân, chuyện này ngươi hãy cho ta lời giải thích!” Thục chính phu thấy thái y đã rời khỏi đây, lập tức lo lắng nói.

Thục Lam Phong nhíu mày nói: “Xảy ra chuyện gì?”

Thục chính phu mặt lạnh, “Thục Thành, đem sự tình nói cho gia chủ!”

Thục Thành liền vội vàng đem sự tình nói ra.

Thục Lam Phong lông mày nhíu càng sâu, đối với Thục Thành trầm giọng nói: “Chuyện này không cho tuyên dương ra ngoài, biết không?”

Thục thành sững sờ: “… Dạ…”

“Thê chủ đại nhân, tại sao?” Thục chính phu sắc bén kêu lên, “Tiện nhân kia là nhi tử của ngươi, Dung nhi liền không phải nhi tử ngươi sao?”

Thục Lam Phong cả giận nói: “Ngươi câm miệng!”

Thục chính phu sợ hết hồn: “Ngươi…”

“Chỉ là mấy chuyện đùa của hài tử, nếu như truyền đi, cuối cùng bị tội vẫn là nhi tử ngươi!” Thục Lam Phong phẫn nộ quát: “Ngươi có phải là muốn cho Cửu hoàng nữ tin tưởng tin tức này, sau đó thay Chính quân?”

Thục chính phu cứng lại.

Thục Lam Phong hừ lạnh một tiếng, “Ngươi nếu muốn hôn sự Dung nhi sinh biến, thì có thể đi Tuyết phủ nháo, đi Chiêu Hiền quý quân nơi đó nháo, nháo cho thiên hạ đều biết!”

Thục chính phu sắc mặt khẽ biến thành trắng sám, khí thế vừa rồi hoàn toàn không còn, “Ta… Ta cũng là vì lo lắng Dung nhi!”

“Ngươi nếu thật sự lo lắng hắn, vậy thì làm tốt chuẩn bị đại hôn cho hắn, những chuyện khác liền không cần quản nhiều!” Thục Lam Phong trầm mặt nói.

Thục chính phu lúng túng nói: “Nhưng trong yến tiệc còn có những người khác, những công tử kia…”

“Ta sẽ phái người thông báo mẫu thân của bọn họ.” Thục Lam Phong nói.

Thục chính phu gật gù, do dự chốc lát cuối cùng vẫn nói: “Nhưng nếu tin tức này là thật sự? Tuyết Noãn Tịch là nhi tử Tuyết đế sư yêu nhất, lời nói của hắn không hẳn không phải thật sự, nếu là thật, kia Dung nhi há không phải vì người khác làm gả y?”

Thục Lam Phong trầm tư một chút, nghiêm mặt nói: “Dung nhi là Chính quân của Cửu điện hạ, nếu bệ hạ thật sự hướng về cửu điện hạ, kia tương lai Phượng hậu sẽ chỉ là chính quân Cửu điện hạ, đây là quy củ Đại Chu, mặc dù là bệ hạ, cũng không thể thay đổi, dù bệ hạ thật sự có tính toán khác, triều thần bách tính cũng sẽ không đồng ý.”

Thục chính phu suy nghĩ một chút, lộ ra mấy phần ý cười: “Thê chủ nói rất đúng, Dung nhi mới là Chính quân Cửu hoàng nữ, tương lai Phượng hậu sẽ chỉ là Dung nhi!”

Thục Lam Phong sắc mặt lại trầm xuống: “Câu nói này ta không muốn nghe lại!”

Lúc này Thục chính phu không phản bác, hoà thuận gật đầu: “Ta biết.” Bệ hạ hiện tại còn chưa tỏ rõ thái độ, hắn đương nhiên không thể để cho bệ hạ biết Cửu điện hạ có ý định đoạt vị.

Thục Lam Phong liếc mắt nhìn nhi tử, phân phó nói: “Chăm sóc Dung nhi thật tốt, khuyên nhủ hắn, không nên để hắn đem chuyện này làm lớn.”

“Ta biết rồi.” Thục chính phu nói.

Thục Lam Phong lại bàn giao vài câu liền xoay người ly khai.



Màn đêm buông xuống, đèn rực rỡ mới lên

Ti Mộ Hàm mang theo Chương Thiện, ứng lời mời đi tới Nhược Thủy Tam Thiên lâu, tới cửa, liền có một nữ tử tiến lên đón, khom người nói: “Thuộc hạ chính là thiếp thân thị vệ của Cửu điện hạ _ Vương Thừa, gặp qua Thập Lục điện hạ.”

Ti Mộ Hàm thiêu mi, “Làm phiền.”

Vương Thừa dương tay ra hiệu: “Thập Lục điện hạ không cần khách khí, mời tới bên này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.