Sở Tích đã chấp nhận cái biệt danh “Chó Con” này rồi, nhưng lúc nhìn thấy hai chữ “Anh Cún”, cô có hơi sửng sốt.
Sau đó cô ôm điện thoại quay đầu lại, lặng lẽ nhìn thoáng qua Cố Minh Cảnh đang cầm điện thoại không biết đang làm gì.
Người đàn ông trong bộ vest đen, mái tóc được chải gọn gàng, dáng vẻ ngồi trên sofa vô cùng lười biếng, anh khẽ cúi đầu, từ góc này nhìn sang để lộ sống mũi thẳng tắp và góc nghiêng hoàn hảo, anh chỉ ngồi ở đó thôi cũng khó mà giấu được khí chất cao quý và tao nhã.
... Anh Cún.
Sở Tích nghĩ tới đây suýt nữa không nhịn được mà bật cười, thấy Cố Minh Cảnh hình như đã phát hiện cô đang nhìn anh, cô vội quay đầu sang chỗ khác.
“Em cười gì thế?” Cố Minh Cảnh ngẩng đầu hỏi cô, anh thấy Sở Tích cười vô cùng kỳ quái, chắc chắn không có chuyện gì tốt.
“Không, không có gì.” Sở Tích vội vàng phủ nhận, cô nhìn ánh mắt rõ ràng không tin mình của Cố Minh Cảnh, thế là cô lại hỏi, “Cố Minh Cảnh, ờm, hồi nhỏ anh có biệt danh hay tên thân mật gì không?”
Cố Minh Cảnh suy nghĩ một lát rồi khẽ lắc đầu, “Không có.”
“Ồ.” Sở Tích đáp.
Cố Minh Cảnh nhíu mày, “Em có không?”
“Em hả?” Sở Tích nhìn anh, hơi kiêu ngạo ngẩng đầu lên, “Đương nhiên là có rồi.”
Tên thật mật vừa đáng yêu lại vừa sáng tạo, vì là “giao thừa” nên gọi là “Niên Niên”
*Sở Tích 楚皙 [chǔxī ] và giao thừa 除夕[chúxī] đọc khá giống nhau.
Cố Minh Cảnh dựa lại gần cô, “Gọi là gì?”
Sở Tích phồng má, nghĩ nghĩ.
Tên thân mật thường là người lớn trong nhà gọi, sau khi ba mẹ qua đời, chỉ còn bà nội gọi cô như thế, nếu như để Cố Minh Cảnh biết rồi gọi cô, nghe cứ như vai vế của mình thấp hơn anh, mà cô cũng không còn là trẻ con nữa.
Hiện giờ, Cố Minh Cảnh vô cùng có hứng thú với tên thân mật của Sở Tích, anh lại hỏi, “Gọi là gì?”
Con gái thường gọi là gì nhỉ? Điềm Điềm? Bối Bối? Bảo Bảo?
Cố Minh Cảnh nghĩ đến mấy cái tên vừa đáng yêu lại điệu đàng có thể là tên thân mật của Sở Tích, lại nghĩ đến dáng vẻ còn bé của cô, khóe môi cong lên nở nụ cười.
Sở Tích hắng giọng, cô nhìn Cố Minh Cảnh, sau đó nghiêm túc nói ra cái tên, “Thúy Hoa.”
Cố Minh Cảnh, “...”
Sở Tích vui vẻ cười ha ha ha.
Cố Minh Cảnh đen mặt kéo Sở Tích đối mặt với anh, “Rốt cuộc gọi là gì?”
Hai má Sở Tích bị tay anh bóp chặt, đôi môi chu lên giống hệt với môi cá vàng, cô cực kỳ bất mãn với hành động công kích mặt người ta như thế này của anh, không chịu khuất phục, “Không thèm nói đâu.”
Tay Cố Minh Cảnh lại bóp mạnh hơn, môi Sở Tích lại chu lên, anh xích lại gần, “Thế sau này sẽ là Sở Thúy Hoa nhé?”
Sở Tích, “...” Bị tên mình đặt quê một cục.
Nhưng cái kiểu bị bóp mặt này đúng là không có chút danh dự nào, lúc trước cô làm tình nhân đâu có bị bóp mặt, Sở Tích kéo tay Cố Minh Cảnh, tức giận lầm bầm, “Anh mới Thúy Hoa đấy, bỏa (bỏ), bỏa (bỏ) em ra!”
Anh biết điều bỏ tay ra, không chọc cô nữa, Sở Tích chỉ thấy quai hàm đau buốt, chưa kịp thả lỏng, đôi môi bỗng cảm thấy ấm áp.
“Ưm.” Sở Tích đấm lên ngực anh vài cái nhưng không được gì, đành nhắm mắt, nhẹ nhàng đáp lại.
Nụ hôn hôm nay dường như sâu hơn mọi ngày, như mang theo sự chiếm hữu, Cố Minh Cảnh từng chút từng chút áp sát, Sở Tích chậm rãi lui về phía sau, lui một hồi, cả người cô dán sát lên thành ghế sofa, không còn đường lui.
Không gian chật chội, Sở Tích chóng mặt đến khó thở, trai đơn gái chiếc trong màn đêm yên tĩnh.
Cô không nhịn được mà “ưm” một tiếng.
Âm thanh này giống như khẽ lướt qua đáy lòng anh, Cố Minh Cảnh ngửi mùi hương trên người cô, ánh mắt dần sâu thẳm, nhìn hai gò má đỏ ửng và ánh mắt mê ly của cô, anh ôm eo cô định bước vào phòng ngủ.
Sở Tích lại cảm thấy trước mắt mình lấp lánh ánh sao, không phân biệt được đúng sai, chỉ cảm thấy cả người bay lên.
Được rồi. Cô không suy nghĩ nhiều, nhắm mắt lại tận hưởng.
Cố Minh Cảnh ôm lấy Sở Tích dịu dàng, ngoan ngoãn khác thường còn có chút mơ màng trong lòng mình, đúng lúc đang định rời đi, bỗng nhiên trong phòng vang lên tiếng chuông điện thoại không thức thời.
Nương theo âm thanh vang trời, màn hình điện thoại vứt trên sofa của Sở Tích sáng lên.
Một giây sau, người trong lòng anh mở mắt ra, cô nhảy xuống, chạy đến sofa cầm điện thoại lên.
Sở Tích cầm điện thoại, gương mặt đỏ bừng bừng, trái tim nhảy thình thịch.
Nếu không có tiếng chuông đột ngột này, e là cô đã mơ màng theo anh vào phòng ngủ rồi.
Cô nuốt nước miếng, nhìn màn hình hiển thị người gọi đến là “Phó Bạch”, cô nằm sấp lên sofa, quay lưng lại với Cố Minh Cảnh với vẻ mặt khó diễn tả thành lời, nhận điện thoại.
“A lô” Điện thoại Sở Tích vừa kết nối, giọng nói đầy phấn khởi của pb liền truyền đến, “Chúc mừng, chúc mừng em nha! Tốt quá rồi!”
Sở Tích đành phải đưa điện thoại ra xa một chút, “Sao, sao thế? Em trúng số độc đắc hả?”
“Không trúng số, nhưng mà còn hơn cả trúng số độc đắc nữa.” Giọng pb vẫn không nén được sự kích động, “Bên phía đoàn phim vừa mới thông báo với anh, kết quả thử vai Vực sâu sương mù đã có rồi, nữ chính đã xác định, chính là em đó.”
“Em...” Cả người Sở Tích khựng lại, tựa như không thể nào tin nổi, lông tơ cả người cô dựng đứng cả lên, “Thật hả anh? Không đúng, sao lại nhanh thế được.” Cô cẩn thận hỏi lại, sợ giây tiếp theo sẽ bị người ta báo lại hôm nay là Cá tháng tư.
pb bên kia hít sâu vài cái, cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, “Đương nhiên là thật rồi, quyết định nhân vật có phù hợp hay không là chuyện nhất thời, chuyện đã xác định rồi mà không nói cho em thì làm gì? Hai ngày sau sẽ ký hợp đồng rồi chụp ảnh tạo hình, sau đó Weibo Thâm Hải sẽ công bố diễn viên chính.”
“Không hề đi cửa sau, đạo diễn và nhà sản xuất hôm nay đều nhất trí quyết định nữ chính là em.”
“Em tuyệt lắm, anh biết ngay là em không thành vấn đề mà!”
“À, tốt rồi.”
Sở Tích ngơ ngác cúp điện thoại, mất nửa phút để tiêu hóa sự thật này, sau đó cô kích động đấm vào ghế sofa.
Cô xúc động đến suýt khóc, liên tục đấm vào sofa, cố nén thét lên, chỉ muốn tìm người chia sẻ niềm vui này ngay lập tức, sau đó cô quay lại nhìn Cố Minh Cảnh, vội vàng nhào đến ôm chặt lấy anh.
Cố Minh Cảnh cũng đã đoán được khi hai người nói chuyện với nhau, anh vỗ lưng cô, “Chúc mừng em.”
Sở Tích vẫn cảm thấy cả người lâng lâng, một lúc lâu mới bình tĩnh lại, chậm rãi buông Cố Minh Cảnh ra.
Sở Tích nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, cúi đầu hỏi anh, “Anh, chừng nào anh mới đi?”
Tối rồi, cô buồn ngủ rồi.
Cố Minh Cảnh sau khi nghe thấy lệnh đuổi khách thì cứng họng, định đưa tay lên, Sở Tích đã vội lùi về sau hai bước, “Anh không được làm bậy đâu đó.”
So với người dịu dàng, ngoan ngoãn, dáng vẻ mặc anh định đoạt lúc nãy như hai người khác nhau.
Chỉ vì một cuộc điện thoại không thức thời.
So với Sở Tích từ chân mày đến khóe mắt đều là sự vui mừng, Cố Minh Cảnh lại đầy phiền muộn.
Người đàn ông kia tên là Phó gì nhỉ?
Biến phòng làm việc thành trại chăn vịt hay nuôi heo cũng không đủ để anh phát tiết cơn giận trong lòng.
***
Nửa tháng sau, Weibo điện ảnh Thâm Ảnh chính thức công bố ảnh tạo hình nam nữ chính của bộ phim Vực sâu sương mù.
Cư dân mạng tò mò không biết ai sẽ nhận được vai Hàn Nghi.
Trong giới có rất nhiều nữ diễn viên bị đồn đi thử vai, nhất là khi tin đồn Sở Tích thử vai bị tung ra, không chỉ người qua đường bày tỏ vẻ mặt người da đen với mấy dấu chấm hỏi xung quanh, ngay cả fan của Sở Tích là fandom Gạch cũng gào thét, “Không xong rồi, Sở Tích muốn đi đóng phim.”
Đã từng gặp lại fan mất não bênh vực thần tượng vô điều kiện, nhưng lần đầu tiên mọi người gặp kiểu fan phản ứng còn hơn cả người qua đường này. Chuyện này còn lên cả hot search, với sức lực một mình Sở Tích đã thu hút sự chú ý của mọi người xem rốt cuộc vai nữ chính sẽ rơi vào tay nhà nào.
Cuối cùng là nữ diễn viên nào thử vai thành công thế?
Weibo vừa đăng, trong lúc mọi người đang nín thờ chờ đợi, ảnh tạo hình của nữ chính đã xuất hiện.
Cô gái trong bộ đồng phục cảnh sát với tư thế hiên ngang, tên nhân vật Hàn Nghi được đặt bên cạnh, hàng chữ cùng kiểu ghi bốn chữ rõ ràng.
“Sở Tích thủ vai.”
Bầu không khí như ngừng lại.
Sau đó...
[Lúc đầu nhanh chân nhảy sang làm fan Sở Tích, hay rồi, bây giờ lại chuyển sang anti đây.]
[Má nó, tôi không nhìn lầm chứ, là thật sao? Không đùa tôi chứ? Mỉm cười.jpg]
[Được rồi, tiểu thuyết nguyên tác và bộ phim này coi như nát rồi.]
[Thâm Hải trâu bò ghê, này là ngại danh tiếng lúc trước tốt quá nên muốn tìm người đập đi nè.]
[Không phải có rất nhiều nữ diễn viên thử vai sao, Trần XX, Trương XX, Hà XX ai cũng diễn tốt hơn cô ta! Chỉ vì cô ta trẻ tuổi ư? Ha ha.]
[Gây họa cho biết bao bộ điện ảnh rồi còn chưa đã, bây giờ muốn lên TV làm ô nhiễm mắt người ta. Kỳ này khán giả không thể tránh khỏi rồi.”]
[Mị cũng không còn tin câu nói Thâm Hải chọn diễn viên chưa bao giờ xài quy tắc ngầm nữa, quy tắc ngầm thế này rồi, có cần mặt mũi nữa không?]
[Còn bảo Sở Tích bây giờ không còn hậu trường nữa, hậu trường này không phải lớn một chút hay hai chút đâu nha.]
[Đóng phim thần tượng tôi còn nhịn, giờ lại gây họa đến phim chính kịch? Đi chết dùm cái.]
[Đi chết dùm cái + 1]
[+10086]
Có fan qua đường nhìn thấy phải nói vài câu:
[Không phải lần trước Sở Tích bị chụp ảnh tập thoại sao? Tôi thấy cô ấy rất cố gắng, chắc hẳn có tiến bộ.]
[Ảnh tạo hình đẹp ghê, ít nhất là ngoại hình phù hợp, vừa ngầu vừa đẹp.]
Lập tức có người đáp trả:
[Dù tiến bộ thì có thể tiến bộ thế nào? Như cô ta thì dù có tập thoại cả đời cũng không bằng Trần XX, Hứa XX, Trương XX đâu nhé.]
[Ngoại hình phù hợp, ảnh tạo hình đẹp, vậy fan mất não có giỏi thì xem power point đi chứng đừng xem video.]
...
Sở Tích tắt điện thoại, cô biết khi công bố vai chính người bên ngoài sẽ có phản ứng rất lớn, nhưng cô lại không ngờ nó lại lớn hơn so với tưởng tượng của cô.
#Sở Tích Vực sâu sương mù# đã lên hot search
Cô thất bại thở dài, cúi đầu xuống.
Fandom Gach đã bắt đầu kéo bình luận [Chúc mừng Tích bảo], [Tích bảo giỏi quá], [Mong đợi Tích bảo!!]
Sau này Sở Tích có hỏi đạo diễn sao lại chọn cô, đạo diễn nghe xong thì cười, ông nói, nếu ngày đó không có chuyện giữa cô và Nhạc San, có lẽ bọn tôi sẽ không chọn cô, không phải là do biểu hiện trong buổi thử vai của cô không tốt, mà dù biểu hiện cô có tốt, thì chúng tôi cũng không dám mạo hiểm. Nhưng hôm đó, lúc Nhạc San làm khó cô, cô phân tích rõ ràng, cộng thêm ánh mắt quật cường không chịu thua ấy khiến chúng tôi cảm thấy cô chính là nữ chính Hàn Nghi, hy vọng cô sẽ không làm chúng tôi thất vọng.
Sở Tích nghĩ đến lời cổ vũ của đạo diễn, cô siết chặt tay thành nắm đấm.
Vất vả lắm mới nhận được vai này, cô sẽ không vì người ngoài phủ định và chê bai mà dễ dàng từ bỏ.
Bị cả Cnet anti mà cô còn vượt qua được, sao cô có thể sợ những lời đàm tiếu thế này.
Nhưng người ngoài không xem được đoạn phim thử vai của Sở Tích, càng không biết nguyên nhân đạo diễn chọn Sở Tích. Cô lại có thể nhận vai nữ chính của bộ phim truyền hình hàng năm của Thâm hải, chuyện này khiến mọi người suy nghĩ lung tung.
Ngay lúc này, có người cẩn thận nhớ lại chuyện tập đoàn Nguyên Cảnh đã thu mua 50% cổ phần Thâm Hải, trở thành cổ đông lớn nhất.
Ông chủ tập đoàn Nguyên Cảnh là ai? Là Cố Minh Cảnh đó.
Mọi người giật mình.
Đây không phải là fan bạn trai công khai cua Sở Tích ư?
Nhưng từ sau khi tin đồn của Sở Tích và Nghiêm Chuẩn bị tung ra, nghe đồn anh ta đã thoát fan rồi mà? Lâu rồi không thấy anh ta công khai theo đuổi thần tượng nữa.
Không lẽ anh ta vẫn chưa thoát fan, lợi dụng chức vụ của mình để nâng Sở Tích làm nữ chính?
Phỏng đoán này càng nghĩ càng khiến người ta rùng mình, chuyện fan bạn trai giàu nhất fandom rốt cuộc là đã thoát fan hay chưa, trong lúc nhất thời lại khó phân biệt.
Nhưng mặc kệ đã thoát fan hay chưa, tin đồn Sở Tích lợi dụng fan bạn trai để được vai càng lúc càng nghiêm trọng.
Lúc trước cảm thấy người ta không có giá trị lợi dụng nên vội vàng phủi sạch quan hệ, lạnh lùng với fan bạn trai, trong lúc quay show lại bị tung tin đồn với khách mời nam, fan bạn trai đã thoát fan rồi, nhưng lần này vì vai chính mà cô ta không từ thủ đoạn, quay lại quyến rũ fan của mình đồng thời là đại cổ đông của Thâm Hải.
Càng nghĩ càng thấy có lý, càng nghĩ càng thấy chân thật.
Quyến rũ fan bạn trai của mình, một nam một nữ, cái có thể cho, ngoại trừ chuyện kia thì còn gì nữa đâu?
Thủ đoạn bỉ ổi như thế khiến người ta giận sôi gan.
#Sở Tích ngủ với fan# lại leo lên hot search.
***
Người ta nói xúc động là ma quỷ mà =((. Thôi, tuần này up nốt chương 60 rồi tuần sau mình quay lại lịch cũ, tà tà beta, tà tà up chương mới nha mấy chị em. Mọi người nếu thương cô gái thì nhớ ủng hộ cô gái nhé. Mãi iu <3 <3