“Thuần Hy, Thuần Hy,
nhìn bên này này!” Khi đã khóc xong, mở mắt ra bắt đầu quan sát thế giới mộng ảo này, tôi bỗng nhiên như gặp ma.
“Gì thế?”
Tên này chắc chắn là bị tôi xoay vòng vòng đến mức phản ứng chậm mất rồi.
“Thuần Hy, Thuần Hy anh nhìn thấy chưa? Bên kia có một tảng đá to quá, hình
như còn cao to hơn em, không cũng cao to hơn anh nữa”.
Thật sự, tảng đá đó không những vô cùng to, mà còn vô cùng xinh đẹp đang lấp lánh những ánh sáng, nhìn có vẻ khá là bí ẩn.
“Ừ.”
Nhìn thất tảng đá to thế mà anh chẳng chút ngạc nhiên sao? Ghét quá, cho dù
không ngạc nhiên thì ít nhất cũng phải tỏ ra kinh ngạc một chút đế phối
hợp với tôi chứ. “Thuần Hy, chúng ta đến đó xem đi nhé?”
“Không được!”
“Được mà, được mà, đến nh một cái thôi được không? Một cái thôi.” Em cứ không tin anh chống cự được chiêu làm nũng này của em đấy, he he.
“….”
“Ghét, anh không đi thì em đi một mình! =.=”
Nhân lúc anh không chú ý, tôi nhảy phốc xuống khỏi xe, chạy đến phía tảng đá.
Chân tôi hơi đau, nhưng với sự tò mò về tảng đá kia, thì đau đớn chút xíu có đáng là gì đâu. Quách Tiễn Ni, nhịn đi, phải kiên cường! Đúng, phải
thể!
“Ngốc, em làm gì thế?” Anh vứt xe đạp đi, đuối theo tôi.
“Làm gì? Chẳng phải anh không muốn đi à? Vậy em đi một mình”.
“Em đi một mình? Sau đó anh giúp em nhặt xác???” KimThuần Hy đáng ghét, miệng lưỡi sao độc địa thế không biết.
Anh đi với em." Giọng điệu không cho phép từ chối.
“Hử? Vâng.” Vừa hay tôi cũng chẳng có ý định từ chối.
Hê hê, lần này tôi lại toàn thắng rồi. \(^0^)/ Yeah~! Kim Thuần Hy, em ăn chắc anh rồi.
Chúng tôi nắm tay nhau đến trước tảng đá to kia.
Woa~; tảng đá này đến gần càng to hơn, không biết cao hơn cả Thuần Hy bao
nhiêu lần, chúng tôi đứng trước nó, có cảm giác mình nhỏ như một hạt
bụi.
“Thuần Hy, chúng ta khắc tên hai đứa lên tảng đá này được
không? ~^0^~ Để tảng đá này làm chứng cho tình yêu của chúng ta.” Tôi
bỗng nảy ra ý tưởng. Em muốn phá hoại văn vật à?"
"Gì chứ? Tảng đá này mà là văn vật à? Ai bảo thế? Nhìn thế nào cũng thấy không giống.
Cái tên này, chả biết tình tứ gì hết, lúc nào cũng phá hoại sự lãng mạn của tôi. “Anh bảo thế!” Đáng ghét!
“Em mặc kệ, em muốn khắc! =.=”
Tôi tìm ra một viên đá sắc nhọn bên cạnh, bắt đầu tiến hành khắc chữ tình
yêu của tôi từng chút từng chút một, vô cùng tỉ mỉ, như người nguyên
thủy mài đá tìm lửa vậy.
“ôi, tay tê chết mất!” Tôi ngừng lại, cố gắng động đậy cánh tay đang tê dại của mình.
Ngắm thành quả lao động của mình, quả nhiên chỉ có vài đường mỏng toét không nhìn thấy gì. Tại sao tôi khắc lâu thế mà chang tiến triển tí nào vậy?
A_T
“Ngốc! Cứ theo cách của em thì đến bạc tóc cũng chẳng khắc nối một nửa.”
Có phóng đại quá không? Mặc kệ anh, tiếp tục đi! Tôi khắc, tôi khắc, tôi khắc, khắc, khắc...
“Đưa cho anh!” Thuần Hy đưa tay ra.
“Gì thế?”
“Viên đá trên tay em! Ngốc!”
“Sao? Anh muốn giúp em khắc tên à? Chẳng phải anh phản đối ý kiến này sao?”
“Lắm lời.”Anh giật lấy viên đá trên tay tôi.
Woa~; Oi chao-! Thiên tài quả nhiên là thiên tài mà-, Thuần Hy chỉ mát mây
phút đã khắc xong tên hai đứa chúng tôi lên trên tảng đá, lại còn khắc
vừa đẹp vừa sâu nữa.
"Thuần Hy, anh đúng là thiên tài! Có phải anh đã đi học chuyên vê khắc bia mộ
không?"
Tôi nhìn anh, bày tỏ lòng ngưỡng mộ bằng vẻ mặt sùng bái, nhưng chỉ đối lấy được hai chữ “đồ ngốc” một cách vô tình dửng dưng.
Tôi hậm hực dời ánh mắt trở lại tảng đá, bỗng nhiên phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
"Không ổn! Thuần Hy, anh không thấy như thế là thiếu gì à? Hai cái tên này
đứng đơn độc chẳng liên quan gì cả, ai mà biết chúng tôi là một đ
“Thuần Hy, anh thêm dấu “+” đây đi, chính giữa hai cái tên ấy, thêm một dấu
vào!” Tôi nhảy chồm chồm quanh anh như một con bọ nhảy.
Anh bị tôi nhảy nhót đến hoa mắt, vẫn nhẫn nại khắc thêm dấu “+” vào giữa hai cái tên.
Thế là giữa tên chúng tôi đã xuất hiện một dấu “+” vừa to vừa sâu, chữ khắc trên tảng đó cũng biến thành: “Kim Thuần Hy + Quách Tiễn Ni”.
“Ôi ~! Kim Thuần Hy + Quách Tiễn Ni, Kim Thuần Hy + Quách Tiễn Ni, yeah— Ị” Tôi cao hứng khoa chân múa tay.
Vui quá, thật sự rất vui.... ..... Tôi và Thuần Hy cuối cùng cũng đã có được đátình yêu thuộc về hai đứa.
“Thuần Hy, đây chính là đá tình yêu của chúng ta, sau này chúng ta đến thăm nó thường xuyên nhé?”
“Ừ!”
Sao trả lời gì mà có vẻ bất đắc dĩ quá vậy? A_0Hừ, em bắt anh phải can tâm tình nguyện-!
“Thuần Hy, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, anh không rời xa em, em không rời xa
anh, cứ thế mãi mãi, mãi mãi ở bên nhau. Vì bắt đầu từ bây giờ, anh có
nghĩa là em, em có nghĩa là anh, Kim Thuần Hy và Quách Tiễn Ni không bao giờ xa nhau. Đúng không, Thuần Hy?”
“Ừ.”
Sao vẫn bộ dạng như chết rồi thế! =.=
“Thuần Hy, em hạnh phúc quá...”
“Này! Ngốc! -_-“ Đừng có đột ngột nhảy lên người anh chứ!”