Nụ Hôn Của Quỷ

Chương 27: Chương 27: TÌNH ĐỊCH XUẤT HIỆN




"Dinh ling ling..." Tiếng chuông hết tiết đáng yêu vang lên, tiết học chán đến nỗi tôi muốn chết quách đi cho rồi, cuối cùng đã qua, cả ngôi trường như thể món rau sống còn ướt đẫm bỗng được bỏ vào nồi lẩu nóng sôi sùng sục, "lách tách lách tách" reo lên rất vui tai.

Tôi uể oải nằm mọp trên bàn, cầm chiếc di động bảo bối lên bắt đầu chơi game. "Này, Tiễn Ni, chúng ta ra ngoài tắm nắng đi chứ nhỉ? ^0^" Không ngẩng đầu lên cũng biết là cô bạn Giai Liên ngồi cùng bàn đang nói với tôi.

"Không". Tôi bực bội quẳng ra một câu, ánh mắt không hề rời khỏi màn hình chiếc di động bảo bối.

"Đi mà đi mà, ra ngoài phơi nắng đi, cứ ngồi mãi thế này mông sẽ to ra đấy".

"Cậu không biết à? Phơi nắng nhiều sẽ đen như than đó, da tớ vốn đã không trắng trẻo gì mấy, đúng là..."

"Tớ vừa nhìn thấy Kim Thuần Hy ở hành lang đó".

"Hả? 0_0 Thật không? ở đâu? ở đâu?" Vừa nghe thấy cái tên này, tôi bèn nhảy nhổm lên khỏi chỗ ngồi như thể dưới mông có kim châm, nhào ra ngoài lớp học.

Đừng lạ vì phản ứng quá khoa trương đó của tôi, tôi phải nắm bắt mọi thời cơ, theo đuổi! Theo đuổi! Và theo đuổi! Nhớ đến hình phạt kinh khủng nếu hành động săn ác quỷ bản beta bị thất bại, ý chí phấn đấu đã được kích hoạt...

Woa~, đúng là anh ta rồi! Khoan đã, bên cạnh anh ta sao ở đâu chui ra một cô nàng yểu điệu thế kia, lại còn sóng vai anh ta bước nữa chứ, tiền lệ này trước kia chưa bao giờ có. Cô gái này, rốt cuộc là thần thánh phương nào???

Khi mái tóc dài che khuất gương mặt cô gái ấy bị gió thổi hất ra phía sau, tôi ngẩn người, đôi mắt tôi lại được mãn nhãn một bữa tiệc hoa mỹ tuyệt luân.

A_0! Ôi chao, xùy xùy, chết tiệt, thế gian này sao lại có một cô gái đẹp đến nhường ấy? Đúng là y như bước ra từ trong truyện tranh ấy.

Cô gái kia rốt cuộc là ai, sao tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Là học sinh trường chúng tôi sao? Tuyệt đối không thể, nếu phải thì ngày đầu tiên nhập học đã được vạn cặp mắt chú mục, vang danh thiên hạ như Kim Thuần Hy rồi.

"Thuần Hy, tiết học lúc nãy có đề bài tớ chưa hiểu, cậu giảng lại cho tớ đi!" Là giọng nói của mỹ nữ đó ư? Chết tiệt, tôi ghét phải thừa nhận nó rất dễ nghe, tôi ghét phải thừa nhận nó yểu điệu đáng yêu như chim sơn ca ấy.

Cô ta lại đang hỏi bài Kim Thuần Hy nữa chứ, lại còn gọi rất thân mật, hơn nữa vừa đi trên hành lang vừa hỏi vẻ rất khoa trương, chắc mong mọi người đều biết chứ gì, quá đáng!

Bọn họ quen nhau từ khi nào thế nhỉ? Sao tôi chẳng biết tí gì hết vậy, tôi đã "sống chung" với anh ta rồi mà. ôi chao ơi- tức chết đi thôi!!!

"Được rồi, về lớp đi rồi giảng".

0_0! Trời đất, tôi không nghe nhầm đó chứ? Kim Thuần Hy trước nay vốn kiệm lời như vàng trước nữ sinh mà bây giờ lại nhận lời cô ta? Có nhầm không đó?

Tôi dịu mạnh mắt mình! Hình như tôi nhìn thấy khóe môi anh ta vừa nãy còn hơn nhướn lên một chút nữa, chẳng lẽ anh ta đang cười với cô ta sao? Kim Thuần Hy chết tiệt! Kim Thuần Hy xấu xa! Kim Thuần Hy thối hoắc! Thế mà làm cái vẻ mặt như con cá ươn với tôi suốt ngày.

Hừ!! :-( Tức chết đi mất! Khi tôi ý thức được sự thiên vị quá đáng của anh ta, tôi như muốn phát điên lên.

"Woa~, kim đồng ngọc nữ!!!" Không muốn biết cái tên chết dẫm nào nói ra câu này, tôi muốn chém nó quá.

"Giai Liên, cậu có biết cô gái đi cùng Kim Thuần Hy là ai không?" Tôi cố làm ra vẻ trấn tĩnh.

"Ồ, nghe nói hôm nay mới chuyển đến trường ta đó, học lớp của Kim Thuần Hy".

"Gì chứ? Nhìn cái vẻ bình hoa kinh điển của cô ta, sao có thể học trong lớp hàng đầu của trường ta được? Cô ta theo nổi không?"

"Nghe nói cô ấy là thiếu nữ thiên tài đấy, cậu tưởng lớp xuất sắc là có thể tùy tiện vào học được à?"

Ồ! Thì ra là thế! Vậy nói trắng ra là một Kim Thuần Hy phiên bản nữ với trí tuệ và sắc đẹp vẹn toàn đó sao? Tôi cứ tưởng Thượng đế tạo ra một mỹ nữ như tôi đã cạn kiệt tâm lực rồi chứ, ai ngờ ông ta còn có sản phẩm ưng ý hơn. Buồn bực quá, đúng là buồn bực! Buồn bực muốn chết.

"Hai người họ xem ra có vẻ rất thân nhau, chắc trước kia đã quen biết ấy nhỉ?" Tôi hy vọng đáp án là NO.

"Chả biết, không chừng chỉ vừa gặp đã thân, vừa gặp đã yêu cũng nên".

Giai Liên chết tiệt, Giai Liên xấu xa, tại sao cứ nói những điều tôi ghét nghe mãi vậy? Đúng là! Trong lòng tôi đã rối ren quá rồi, nó lại còn thổi thêm gió vào lửa nữa. Buồn bực!

Trời ơi, không phải chứ, hành động săn ác quỷ bản beta của tôi chưa làm gì được.nếu lại xuất hiện một tình địch đáng gờm thế kia, tôi thật sự sẽ bị thua cuộc thảm hại mất thôi! Huhu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.