Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)

Chương 79: Chương 79: Di chúc của tôi có tên con bé




Italy 7h tối

Các máy bay tư nhân từ lượt lượt đáp xuống sân nhà Bắc Gia

những Gia Tộc lớn hay Gia Tộc nhỏ cũng hợp mặt tại đây, từ các Cậu Ấm Cô Chiêu đến, Người Đứng Đầu, Tổng Tài

Chỉ có tôm hùm chứ không có tép riu, Chỉ có Bắc Gia mới mời được như vậy ngoài ra không ai

tiệc được đãi ngoài sân vườn rộng lớn, Đồ ăn thức uống dày đặc

- Chú nói coi gia chủ mới Bắc Gia là Bắc Quách Khương hay Bắc Quách Khải? “ Một giọng cợt nhả hỏi đám người đàn ông xung quanh

một người đang ông cở trên 30 tuổi khoác vai lên người anh ta nói: - nghe nói là không phải 2 người đó

Nhíu mày: - vậy ai?

lại một giọng khác êm ái: - vậy là Xà Cẩn?

- Lục Đinh Xuyên chú bị gì à “ lại là giọng cợt nhả

Lục Đinh Xuyên trợn mắt nhìn anh ta : - Tống Tiêu Phong chú mới bị gì đấy

- Xà Cẩn chỉ là người ngoài không có mang dòng máu Rồng “ người có giọng nói cợt nhả là Tống Tiêu Phong, người trong những top 10 Tổng Tài vừa giàu vừa đẹp lại còn độc thân

Người có giọng nói êm ái Lục Đinh Xuyên cũng là người trong top 10 Tồng Tài vừa giàu vừa đẹp lại còn độc thân

còn có Lục Đinh Nam, em trai sinh đôi của Lục Đinh Xuyên, Gia Tộc Lục không lớn cũng không nhỏ, là vị hôn thê của Bắc Ninh Lam , tính khá trầm

Tả Giang Thiên anh họ của của Tả Giang Thiếu cũng có mặt tại đi đây, Tài Phiệt Thành A

2 Anh Em của Mạc Gia, Mạc Tân Ngạn, Mạc Tân Tước

cũng là Tài Phiệt của thành phố A

Anh cả trong đám người này là Đông Phương Dạ, người đứng đầu Gia Tộc Đông Phương, nhưng mà anh ta chưa tới

( mọi người mình gọi team này là team Anh lớn nha)

Ai nấy cũng có nét đẹp riêng của họ, cũng khác nghề nghiệp nhưng đặc điểm chung là đã trên 30 nhưng vẫn còn độc thân, làm các cô gái xếp hàng dài dài, dù chỉ mới đứng một chút đã không thiếu gì các Tiểu Thư đài các đi lại làm quen

Mạc Tân Tước cầm lý rượu đỏ trên tay nhìn mấy người ở đây hỏi: - mấy cậu có cảm thấy Xà Cẩn quen biết với A Tan không

Tống Tiêu Phong lắc đầu khẳng định: - không đâu A Tan dù A Tan có mạnh tới đâu cũng chưa chắc gì đã quen tới nhân vật lớn đến vậy

Mạc Tân Ngạn nhíu mày: - mỗi lần nhắc đến A Tan là cảm thấy nhớ Tỷ ấy, đã mười mấy năm không gặp rồi đấy

Lục Đinh Xuyên đánh vai cậu ta: - mỗi lần cái đầu cậu tôi đây mỗi phút mỗi giây đều nhớ đến A Tan

Tả Giang Thiên gật đầu ánh mắt nhìn nơi xa xăm: - A Tan năm ấy ở chung với chúng ta là năm 8 tuổi lúc đi là mới lên 9 bây giờ cũng đã được 10 năm

Mạc Tân Ngạn mím môi nói: - không đâu tôi nghĩ cũng 11 năm ấy

mọi người gật đầu, A Tan trong miệng họ nói là Bắc Đường Tan của chúng ta

vì lúc đó muốn được huấn luyện kỹ càng nên Xà Cẩn đã nhờ Bắc Hải đưa cô vào quân đội

nhưng tới lúc cấp trên kiểm tra thì cô lại trốn, những người huấn luyện cũng giữ bí mật tuyệt đối

Cho nên team anh lớn chỉ biết cô tên Tan ngoài ra không biết gì hết

Ngọc Như, Thái đứng chung với Tề Ưng khẽ nói: - Nghiêm Hạo Luân, Tống Tử Hinh, Hoàng Đại Lâm, Kim Tuyết Nhi, không sợ chết à lại đứng chung mà còn cười rất tươi nữa

- Sao mà Tan Tỷ hận mấy người đó thế nhỉ “ Tề Phú cảm thấy thật tội nghiệp cho mấy người họ, đi vào han cọp mà lại không biết

- Ngọc Như lâu rồi không gặp a “ giọng nói cực kì ganh ghét làm 6 người ngước nhìn tưởng là ai hóa ra là Tôn Tuyết Hảo và Đông Phương Mộc

Nàng liếc nhìn ả ta một cái: - Quen sao?

Tôn Tuyết Hảo mặt đánh cả lớp phấn cố gắng mỉn cười: - dù sau cũng là bạn tốt mà, thật không ngờ Bắc Gia lại đi mời các người

Thái Bảo, Ngọc Như nhìn nhau khẽ cười: - đúng là thứ ngu

- 2 người nói gì a? “ Tôn Tuyết Hảo vẫn còn mỉn cười

Đông Phương Mộc đen mặt, thấy 2 người đó cười củng hiểu ý mà cũng cảm thấy Tôn Tuyết Hảo thật ngu dốt, Tì Tan vốn là người của Bắc Gia chuyện này anh biết rất lâu, năm đó Bắc Hải còn nói anh sẽ là vị hôn thê của Tì Tan, nhưng vì 4 năm trước phát sinh tưởng Tì Tan làm gái đã đùng đùng đi đến mặt Bắc Hải từ hôn

cảm thấy bây giờ anh ta rất hối hận

- quán bar đó của Tì Tan nhưng ai biết được mấy người cũng làm Đĩ thì sao “ Tôn Tuyết Hảo càng nói thì càng lớn

Mọi người củng chú ý, Lục Đinh Nam cũng nhíu mày nhìn qua, Bắc Ninh Lam liền nói: - mấy người Tề Gia là Chị ấy mời, hôm sáng Chị ấy cùng mấy người này về nhưng thân phận rất dơ bẩn

Bắc Ninh Lam uất ức: - hôm sáng chị ấy củng ăp hiếp em, nhờ có cha em mới thoát khỏi

cậu vẫn không trả lời, ánh mắt hơi lạnh xuống nhìn ả ta, tại sao ả ta lúc nào cũng nói người chị gái đó dơ bẩn vậy? cậu cũng muốn gặp người đó coi ra sao

- Ai nói tôi là Đĩ thế “ giọng nói cực kì rợn người làm cho người không khỏi rùng mình, đến cả team Anh Lớn cũng như vậy

giọng nói đó phát từ người Con gái có đôi mắt xanh lá lục, trên người mặc Áo sơ mi đỏ sẫm quần tay đen áo vào thùng chân mang dép lào trắng, Tóc phần trên đen phần đuôi được nhuộm vàng kim uống xoăn, tuy mặc đồ đơn giản nhưng sự cao quý trong người cùng với khí thế làm người khác cực kì muốn ngắm nghía

mọi người tròn mắt Xanh Lá Lục? không phải truyền thống của Bắc Gia ai có đôi mắt xanh lá lục sẽ là người kế nhiệm sao?

- mày là “ Tôn Tuyết Hảo trắng bệch nhìn cô

- Chào tôi là Bắc Đường Tan “ Cô đi lại đằng sau là Đế Tứ Thần, Tu Á, Tam Xà

- không thể nào, mày vốn là đứa nghèo nàn “ Tôn Tuyết Hảo kích động nói lớn

- Cháu nội tôi là người nghèo nàn à? “ Dương Lịch Vân cùng với Dương Phong Hàn đi lại tức giận nói

- cháu nội tôi “ Bắc Hải đen mặt cùng Quản Gia Lý đi lại

- cũng là cháu nội tôi “ Dương Lịch Vân cãi lại

Bắc Hải trợn trừng mắt: - Cháu nội tôi, con bé mang dòng máu Bắc Gia

Dương Lịch Vân cũng chẳng chịu thua: - Di chúc của tôi có tên con Bé

mọi người khiếp sợ nhìn người con gái mặc đồ đơn giản này, trời đất hóa ra là đứa con của sự loạn luân

có ai mà không biết chuyện xấu của Bắc Gia, đó là Anh chồng ngủ với em vợ, Anh Cả của Bắc Quách Khương, Quách Khải là Quách Kha

vợ của Bắc Quách Khương là Đường Linh Nhi, Bắc Quách Kha ngủ với Đường Linh Nhi, sau đó liền đẻ ra một cô công chúa nhưng người ta tưởng là đứa bé đó là con của Bắc Quách Khương nhưng không ngờ 2 năm sau đứa bé đó lên 2 tuổi liền bị phát hiện là con của Bắc Quách Kha

làm ai cũng rất hận con bé này, tới năm 5 tuổi mới được Bắc Châu Nhi con gái ruột của Bắc Quách Kha dẫn đi, đến 17 năm sau lại đứng ở đây, thật không ngờ nổi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.