Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)

Chương 61: Chương 61: Hại Tiểu Tan nhà tôi




- doooo mấy em ơiiiii!!!!

Nhạc cực kỳ sôi động, cộng thêm cô đứng kêu là tất cả ai cũng đều hưng phấn

Cô đii trước bàn DJ nhảy theo điệu nhạc, nhảy cực kỳ mê người

ở một góc nào đó trong quán bar, Hoắc Lã Thạc đang há hốc mồm, What người trên kia không phải Tỷ Tỷ của mình à, sao lạ thế?

- Giang Thiếu cậu coi phải Tan Tỷ không “ Cậu nhìn Tả Giang Thiếu hỏi.... mà Tả Giang Thiếu cũng đang mở mắt to ra cũng giống như cậu không thể nào tin được

- 2 cậu biết cô ta à “ một giọng hơi khinh thường nhìn 2 người hỏi

- Biết Tỷ tôi đấy, người yêu cũ của Giang Thiếu “ Hoắc Lã Thạc nói mà không nhìn anh ta chỉ nhìn cô đang nhảy trên sàn

người đàn ông đó cười lạnh một tiếng, cũng nhìn cô nhảy

Tả Giang Thiếu cực kỳ nhớ cô, dù đã chia tay nhưng anh ta vẫn muốn gặp cô, ôm cô, hôn môi cô, cùng cô đii rước Tề Bạch nhưng vẫn không dám gặp cô, tại vì anh đã bỏ cô.......

Quán Bar càng lúc càng nhộn nhịp hơn, nhạc hay người nhảy lại càng hay hơn

làm các cậu ấm cô chiêu vui đến quên sự đời, chỉ biết nhảy theo cô nhớ mục cao

- Khoan Khoan “ cô dừng lại nhìn đám người ở dưới nói dơi tay ý bảo im lặng, nhạc thì nhỏ hơn một chút, tất cả lại đứng yên khó hiểu nhìn cô, cô cười tươi híp mắt nói tiếp: - Từ Từ anh ơi để em nghe hết bài này cái đii... Em Bê Quá!!!! “ vừa dứt lời nhạc cực lớn, làm các cậu ấm cô chiêu vui đến mức muốn cở sạch đồ trên người

Nhạc càng lúc càng lên, uống đã thấm vào người, người cô rất nhẹ, cô cảm thấy rất ảo

- Quẩy lênnmmmm, quên sự đời đii mấy emmm ơiiiii “ Cô vừa mói vừa cởi ngắn trắng ra, cầm cái áo quay quay

làm các cậu ấm cô chiêu Hô lớn hơn phấn khích, điên cuồng mà nhảy......

- Đế Tứ Thần cậu thật là không quản nỗi Tì Tan “ Dương Phong Hàn nhìn cô đang loạn trên sàn nhảy mở miệng nói

Đế Tứ Thần trầm mặt hút thuốc, Dương Phong Hàn nói đúng.... anh đúng thật không quản nỗi cô, những gì mà cô chịu anh vẫn không biết, cô thì vẫn không muốn kể cho anh nghe, nói đúng hơn mối quan hệ này rất nhạt nhẽo..... ngoại trừ ăn cơm chung, ngồi nói chuyện chung, thì anh với cô chẳng có khi nào riêng tư cả

- Tan đẹp thật đấy “ Phi Yến nhìn Thuận Tii Thái Bảo cười nói

- con bé vốn đã đẹp “ Thuận Tii trả lời, câu bằng thương nhưng giọng nói làm người khác thương tiếc

- nhiều lúc nằm xuống tôi thường nhớ đến lúc mà Tan nói muốn làm gà rừng đấy... nhưng mà làm sao làm được khi sinh ra Tan vốn đã là Phượng Hoàng “ Thái Bảo cười như không cười nói

Phi Yến gật đầu nói tiếp: - chúng mình có quyền yếu đuối nhưng Tan thì không...

chúng mình có quyền nói sai nhưng Tan thì không

Thuận Tii nhìn 2 người dơi ly rượu uống sạch: - con bé nói hối hận nhất là kéo người 3 Thái, Như, Yến vào cuộc đời nó, rồi để mấy người trưởng thành quá sớm, Phi Yến, Ngọc Như tuổi đời mới 19 mà Nó lại hại 2 người.... Thái Bảo cũng vậy nó nói nếu nó là gà rừng thì bây giờ cậu đang rất hạnh phúc......

- ngưng đừng nói nữa Năm đó tôi tự nguyện không phải Tì Tan bắt tôi làm “ Thái Bảo trầm mặt nhìn cậu ta nói

Thuận Tii nhìn cậu cười như không cười đáp: - như vậy rồi sao, bao năm nay Tì Tan vẫn tự cho mình hại các người, tự cho mình là hại tôi hôn mê 9 tháng, nhưng sự thật rằng Tì Tan không hề đụng vào những chuyện này

Tề Ưng, Đế Tứ Thần, Dương Phong Hàn, Tư Đô, Tu Á Tu Âu, Tề Bạch đang cố gắng để bớt đi tự tồn tại của bản thân mình ở đây

Thuận Tii càng nói càng lớn - 19 tuổi hết 17 năm thăng trầm, sinh ra Cha hờn Mẹ Trách.... ruốt cuộc Tì Tan nó sai ở nào? nó sai khi mang DÒNG MÁU ĐÓ????

Câu nhìn hết mấy người ở đây nói lớn:- mấy người biết tại sao nó lại phát tiết khi thấy Nghiêm Hạo Luân với vợ hắn ta không?

tất cả lắc đầu Thái Bảo, Phi Yến cũng lắc theo

- 2 người khốn nạn đó hại tiểu Tan nhà tôi, hại tiểu Tan trưởng thành vào năm 10 TUỔIII... hại Tiểu Tan 9 năm sống trong sự dằn vặt

hại Tiểu Tan nhà tôi ngày nào cũng có suy nghĩ ĐI CHẾT “ vừa dứt lời có vài tiếng ly vỡ vụt, nước mắt trên mắt của Thuận Tii đã chảy xuống... chuyện này cậu không muốn kể nhưng vẫn không kìm được nói ra

- vậy tại sao không giết “ Đế Tứ Thần nhìn cậu hỏi

- sợ con bé chết theo “ Thuận Tii đau lòng ôm mặt khóc , năm đó nếu không phải Xà Cẩn dụ cô thì giờ này sẽ không có người tên Tì Tan

- tại sao mày không nói sớm hơn hã “ Thái Bảo mặt cũng đã ướt át, nắm cổ chặt cổ áo cậu ta hỏi

- nói sớm để làm gì, để chúng mày thăng trầm cùng nó à, rồi để nó cảm thấy nó hại đời chúng mày nữa à? “ Thuận Tii phản bác lại

- Tì Tannnn “ Phi Yến ngồi khóc thành tiếng nhìn cô gái bất cần đời đang nhảy điên cuồng trên đó

- mấy người sao này biết được gì thì xin đừng giận hay trách gì nó, nó đã cố gắng lắm rồi “ Thuận Tii nhắm mắt ngã lưng về sau

Thái Bảo cũng gạt nước mắt nhìn Tề Nam lên tiếng:- Tề Nam em yêu anh không phải là yêu lần đầu, trước khi gặp anh, em yêu một người yêu đến mức chết đi sống lại, em cứ nghĩ nếu anh ta có chuyện gì thì em đây sẽ đii theo..

Tề Nam trầm mặt nhìn cậu: - được rồi đừng nói nữa

Thái Bảo cười duyên nhìn anh: - nghe em nói, chuyện này lần đầu củng như em lần cuối nói

- Năm đó 2 đứa em quen rất hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc, chỉ là đợi đủ tuổi đii ra nước ngoài đăng ký kết hôn thoii, nhưng mà ngày Tiểu Tan đang điếm tiền để chúng em tổ chức đám cưới

... thì Anh Ta lại muốn giết Tiểu Tan... em thương Tiểu Tan đến tận xương tủy của mình thì là sao mà chịu nổi, khi em thấy anh ta đang định đâm Tiểu Tan thì chẳng biết tại sao lúc đó tình yêu em dành cho anh ta đã hết, em cầm cây dao mà anh ta tặng, tự tay đâm vào tim từ đằng sau lên đằng trước

- rồi tự tay mình chặt đầu anh ta, rồi cũng tự anh mình chôn cất anh ta... anh biết không lúc đó em cảm thấy em rất khỏe khoắn không có sự bi thương hay đau buồn gì hết

Cậu ngưng một chút cười nhẹ một tiếng: - nhưng Tiểu Tan lại đau, vô cùng đau, vô cùng bi thương, lại tự dằn vặt mình, có lúc tự lấy súng định tự sát đấy mà chúng em đều can kịp

Tề Nam đau lòng ôm cậu, mắt cũng nhìn theo cô gái trên sàn nhảy ấy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.