Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 39: Chương 39: Cửu hoàng thúc, người muốn làm gì?​




Hạ nhân cúi đầu bưng nước nóng vào, thậm chí không dám hé mắt nhìn Cửu vương gia đang đứng bên cạnh bình phong.

Cho dù đều là nam nhân, nhưng thân thể của Cửu vương gia há có thể bị ánh mắt của bọn họ làm bẩn?

Thế mà nữ nhân xấu xí này lại nhìn chằm chằm Vương gia của bọn họ, quả thật đáng giận mà!

Cửu vương gia không hề để ý tới Phượng Cửu Nhi.

Sau khi hạ nhân lui ra ngoài, hắn dùng ngón tay thon dài chạm nhẹ lên chiếc đai lưng nạm vàng, phịch một tiếng, đai lưng rơi xuống.

Phượng Cửu Nhi nghe thấy âm thanh liền quay đầu lại, cứ như vậy không cẩn thận nhìn thấy được động tác cởi quần của Cửu vương gia.

Hai tròng mắt gần như muốn lăn trên mặt đất!

Động tác này.. có cần phải đẹp xuất sắc như vậy không?

Nàng không thể tưởng tượng được một việc tầm thường như cởi quần mà lại có thể bị hắn làm đến mê hoặc tâm tính như thế.

Đặc biệt là khi hắn mặc ống quần hơi mỏng, tùy ý ném quần dài lên bình phong, phần tiêu sái kia càng làm cho người ta điên cuồng.

Phượng Cửu Nhi không phải cố ý, nàng đã nghĩ kỹ rồi, nhất định phải quay mặt đi, không được nhìn!

Nhưng mà!

Nhưng mà!

Bóng lưng đẹp như vậy, dáng người gợi cảm như vậy, chân dài vai rộng eo thon như vậy..

Tuyệt quá đi!

Ánh mắt dán lên người hắn, không nỡ rời đi chút nào!

Khi hắn nghiêng mặt qua một bên, sườn mặt hoàn mỹ kia càng kinh diễm đến mức làm cho người ta muốn hét lên!

Có những người sống mười kiếp cũng không có cơ hội nhìn thấy dáng vẻ Cửu vương gia cởi y phục, nhưng mà nàng nàng nàng!

Có tính là nhặt được hời không nhỉ?

Chỉ là sườn mặt hoàn mỹ tinh xảo này sao lại cảm thấy quen thuộc như vậy..

Nhìn đủ chưa? Đột nhiên, giọng nói trầm ấm của nam nhân truyền vào màng nhĩ.

Vừa rồi Phượng Cửu Nhi rõ ràng đã nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên bị giọng nói hờ hững của hắn cắt ngang.

Ý thức được bản thân mình nhìn chằm chằm vào bóng lưng trần gợi cảm của người ta, nhìn đến mức hai mắt đăm đăm, Phượng Cửu Nhi lập tức hít hà một hơi, theo bản năng lùi về phía sau hai bước, cách xa hắn.

Xem ra ngươi đối với thân thể của bổn vương không phải như biểu hiện kháng cự của ngươi.

Bỏ lại lời này, Chiến Khuynh Thành sải đôi chân dài bước vào phía sau bình phong.

Cách một tấm bình phong, vẫn còn có thể nhìn thấy thân hình cao lớn rắn chắc của hắn bước vào bồn tắm.

Phượng Cửu Nhi có chút dao động, không phải nàng thật sự háo sắc như thế, mà là nam nhân này thật sự quá yêu nghiệt.

Đừng nói là nàng, đổi lại bất kỳ nữ nhân nào đi chăng nữa thì nàng dám cam đoan ở trước mặt Cửu vương gia cũng tuyệt đối không thể nào kháng cự lại được phần mị lực này.

Không xông qua đó đánh gục hắn rồi đặt ở trên giường muốn làm gì thì làm cũng coi như định lực của nàng đủ tốt rồi.

Cũng không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên từ sau bình phong truyền đến một tiếng rào rào, hắn đi lên rồi!

Nam nhân chỉ tuỳ ý vung tay lên, một chiếc áo choàng tắm đã rơi xuống người hắn, nhẹ nhàng bọc lấy thân hình cao lớn của hắn.

Lúc bước ra từ sau bình phong, trên người còn phảng phất mang theo hơi nước.

Trong một ngày nắng nóng như này mà hoàn toàn không khiến người ta cảm thấy nóng bức, ngược lại còn mang lại cho người ta cảm giác lạnh rùng mình.

Thấy hắn đi về phía mình, Phượng Cửu Nhi vô thức lùi lại hai bước.

Cửu vương gia.. Hắn lại nhíu mày, vậy mà lại không thích nàng gọi mình như vậy.

Phượng Cửu Nhi có chút bất đắc dĩ, mím môi nói: .. Cửu hoàng thúc, rốt cuộc người gọi ta ở lại làm cái gì?

Muốn nàng?

Đây là chuyện không thể nào, người thông minh như nàng tuyệt đối sẽ không tin.

Hắn nhất định có ý xấu khác.

Nhưng không nghĩ tới, Chiến Khuynh Thành lại sải đôi chân dài trong giây lát đứng trước mặt nàng.

Phượng Cửu Nhi còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể bỗng nhiên nhẹ đi, cả người đều bị hắn bế lên.

Cửu hoàng thúc, người muốn làm gì? Nàng vô thức thả hai tay lên ngực hắn, kháng cự!

Trên mặt Chiến Khuynh Thành không chút biểu cảm, nhàn nhạt nói: Ngươi cho rằng bổn vương thích đùa giỡn với người khác sao?

Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của hắn làm Phượng Cửu Nhi không thể tin mà ý thức được, hắn thật sự không phải nói đùa!

Đột nhiên, thân thể nhẹ đi, cả người bị hắn ném ra, nhẹ nhàng rơi xuống giường.

Phía sau là giọng nói lãnh đạm và trầm thấp không bao giờ thay đổi: Bổn vương muốn ngươi, ngay bây giờ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.