Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 53: Chương 53: Nếu Cửu Nhi của ta có thể trở về




Nói là trong vòng nửa năm sẽ không bàn tới chuyện cưới gả, nhưng trên thực tế ai cũng biết, hoàng gia đây là muốn từ hôn.

Sau nửa năm, nếu không ai nhắc đến, cuộc hôn sự này sẽ kết thúc.

Đó chính là ý nghĩa của thánh chỉ này.

Đột nhiên, Phượng Cửu Nhi lại nhớ đến lời của Cửu hoàng thúc nói: Cửu Nhi còn quá nhỏ, không thích hợp nói đến chuyện cưới gả.

Thánh chỉ này, chỉ sợ là được thực hiện theo ý muốn của Cửu hoàng thúc.

Người trong thiên hạ đều nói Cửu hoàng thúc ở hoàng triều dưới một người trên vạn người, nhưng bây giờ ngẫm lại, tại sao nàng vẫn luôn cảm thấy, Cửu hoàng thúc còn chẳng sợ hoàng thượng?

“Cửu Nhi, sao còn chưa tiếp nhận thánh chỉ?” Phượng thái lão gia nhắc nhở.

Phượng Cửu Nhi lúc này mới hoảng hốt, quỳ xuống tiếp nhận thánh chỉ: “Tạ ơn hoàng thượng ban thưởng.”

Nàng cười hì hì, trong lời nói không có chút sợ hãi nào cả, nếu đổi thành người khác, có lẽ nàng đã bị kết tội.

Nhưng nàng là một đứa ngốc, ai lại muốn so đo với nàng?

Dù sao hoàng gia cũng có ý mới đến, đồ vật ban thưởng cũng mang đến, công công và Phượng thái lão gia chào hỏi một chút, quay sang hành lễ với Thái tử rồi mang người rời đi.

Đây chính là hoàng gia từ hôn, không cần quá nhiều lý do, nói tóm lại hôn sự này đã bị hủy.

“Thái tử điện hạ.” Phượng thái lão gia lúc này mới rảnh liền hành lễ với Thái tử.

Đoàn người Phượng Quân Trác tự nhiên cũng nhanh chóng hành lễ với Thái tử.

Chỉ có Phượng Cửu Nhi, cầm kim tương ngọc mà hoàng thượng ban thưởng nhìn nó với vẻ thích thú, hoàn toàn không để Thái tử vào mắt.

Giờ đã từ hôn, hiện tại chắc Chiến Dục Hành cũng mãn nguyện rồi đúng không?

Nàng không buồn chút nào, chỉ là thay Phượng Cửu Nhi thật sự ưu phiền một chút, chỉ một chút thôi.

“Gia gia, ta muốn về phòng đếm lễ vật.” Phượng Cửu Nhi rất phấn khích, ra hiệu cho hạ nhân đem đồ ban thưởng về biệt viện của mình.

Những hạ nhân và tỳ nữ kia ở một bên muốn cười, nhưng lại không dám.

Phượng Cửu Nhi thật đúng là đồ ngu, nàng đã bị hoàng gia từ hôn, hoàn toàn mất hết mặt mũi, chỉ sợ cả đời này cũng không tìm được một gia đình tốt.

Nàng vẫn có thể cười tươi như hoa, cười đến vô tâm vô phế, nếu không phải kẻ ngốc, không ai có thể cười được vào lúc này.

Nhất là, người hiện tại từ hôn đang ở ngay trước mặt nàng.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía thái tử điện hạ, cũng không biết có nên nghe theo Phượng Cửu Nhi đem đồ ban thưởng về hay không.

Từng người một đều không dám nhúc nhích.

/Tìm “nữ nhân của vương, ai dám động dembuon” để đọc truyện ở web chính thức chứ không phải tiếp tay cho web copy công sức của người khác/

“Có chuyện gì vậy? Ta muốn đem đồ của ta về, nhanh lên, nếu không sẽ bị người khác lấy đi như lần trước đấy.”

Lời này của Phượng Cửu Nhi khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều vô cùng xấu hổ.

Phần thưởng lần trước ở Cửu vương phủ, quả thật bị cầm đi không ít.

“Ai dám động đến phần thưởng của phụ hoàng?” Chiến Dục Hành đi tới trước mặt nàng.

Lời này của thái tử điện hạ là đang cảnh cáo tất cả mọi người, lần này nếu có người dám đánh chủ ý lên đồ ban thưởng của Cửu Nhi, quyết không dung tha.

Trong mắt Phượng Cửu Nhi mang theo ý cười, lúc quay đầu nhìn Chiến Dục Hành, lại là vẻ mặt vô tội: “A, Thái tử ca ca cũng tới sao?”

“Thái tử ca ca, thánh chỉ vừa rồi của hoàng thượng là ý gì vậy? Là muốn chúng ta nửa năm sau mới thành thân sao?”

Nàng chính là cố ý! Chỉ là nàng muốn xem một chút, rốt cuộc nam nhân này có thể tàn nhẫn đến mức nào với Cửu Nhi.

Lời này của Cửu Nhi khiến mọi người đều kinh ngạc.

Phượng Quân Trác định quát mắng, thì Chiến Dục Hành liền nói: “Nếu nửa năm sau, Cửu Nhi của ta có thể trở về, chúng ta.. Thành thân.”

Phượng Cửu Nhi bị dọa bởi chấp niệm trong mắt hắn, kim tương ngọc đang cầm trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.

Ý gì đây? Tại sao nàng lại không hiểu được dụng ý của Chiến Dục Hành?

Cái gì trở về? Không phải nàng còn sống sờ sờ ở đây sao?

Còn nữa, tại sao nét mặt của hắn.. Lại thâm tình đến vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.