Phượng Cửu Nhi, cũng là cửu tiểu thư nhỏ nhất xấu xí nhất Phượng gia.
Nhiều năm trước có một trận hỏa hoạn, khiến dung nhan của nàng bị hủy, trên mặt để lại một vết sẹo không bao giờ xóa nhòa được.
Cũng là từ trận hỏa hoạn kia, khiến nữ tử từ nhỏ thông tuệ này, biến thành một đứa bé ngốc.
Bây giờ, không ai không biết Phượng Cửu Nhi là kẻ ngu!
Trong yến hội đêm qua, nhũ mẫu của Phượng Cửu Nhi vô duyên vô cớ bị thiêu chết, ách nô vẫn luôn hầu hạ nàng thì bị giam, không rõ sống chết.
Cửu Nhi bị nghi ngờ lén gặp nam nhân, nhưng, trên giường Cửu Nhi, không ngờ lại chiến thần Bắc Mộ quốc Cửu vương gia.
Còn Phượng Cửu Nhi, cho tới bây giờ, vẫn đang mất tích.
Nghe nói đứa bé ngốc kia cùng nam nhân bỏ trốn, hiện giờ, trong Phượng phủ đều là lời đồn nhảm..
Lúc Phượng Cửu Nhi tỉnh lại, thân thể giống như bị xé rách, đau đớn khắp người.
Từ dưới đất ngồi dậy, Phượng Cửu Nhi mới phát hiện, trên người mình ngoài áo khoác của nam nhân, thì bên trong không có gì cả.
Một màn đêm qua hiện lên trong đầu, nam nhân đè trên người mình..
Đáng chết! Tên khốn kia lại thừa dịp nàng vừa mới chuyển kiếp còn bệnh nhẹ, chiếm sạch tiện nghi của nàng.
Nhưng mà, hình như hắn không làm chuyện xấu nhất với nàng.
Khẽ động đôi chân, không có loại chua xót đau đớn như trong truyền thuyết, nam nhân kia thật sự không muốn nàng!
Từ dưới đất đứng lên, đắp áo khoác lên người, vén vạt áo lên, thắt nút lại bên hông.
Phượng Cửu Nhi đang muốn đi ra sơn động, bước một bước liền phát hiện, trên mắt cá chân mình có thứ gì đó.
Một cái xích chân, phía trên có một chìa khóa nho nhỏ, không biết là dùng chất liệu gì chế tạo, Phượng Cửu Nhi nghĩ mọi cách, vẫn không thể lấy nó xuống.
Nhưng nàng bây giờ, tạm thời không có tâm tư để ý tới những thứ này.
Đi ra cửa động, nhìn trước mắt một mảnh sơn thanh thủy tú, Cửu Nhi mới hoàn toàn ý thức được, Phượng Cửu nàng, thật sự đã chuyển kiếp.
Cái chết của nhũ mẫu đã không thể vãn hồi, nhưng ách nô vẫn còn có một cơ hội sống.
Từ cửa động đi ra, đi thêm khoảng nửa canh giờ nữa, trước mắt, chính là cửa sau Phượng phủ.
Người của Phượng gia quả nhiên đều ở đây chờ nàng, vừa đi vào cửa sau, Phượng Cửu Nhi liền bị một đám người chặn đường.
Phượng Thanh Âm hiển nhiên không nghĩ tới, Phượng Cửu Nhi lại dám trở lại.
Chỉ là, thấy trên người nàng có áo khoác của nam nhân, sự lo lắng của nàng trong nháy mắt không còn nữa.
Trời ơi! Phượng Thanh Âm che kín môi, kinh ngạc cực điểm: Cửu Nhi, muội.. Sao muội lại mặc y phục của nam nhân? Muội.. Y phục của muội đâu?
Tất cả ánh mắt của mọi người, lập tức rơi hết lên trên người Cửu Nhi.
Kẻ ngốc xấu xí mặc y phục của nam nhân trở lại, tối hôm qua nàng ở bên ngoài rốt cuộc đã làm qua chuyện gì, trong đầu mọi người đã tưởng tượng ra rất nhiều thứ rồi.
Mặc dù là kẻ ngốc, tuy đã bị hủy dung, nhưng thân thể vẫn đẹp.
Nữ nhân mà, dáng dấp dễ nhìn đi nữa, còn không phải khi tắt đèn đều giống nhau sao?
Phượng Quân Trác nghe tin mà đến thấy bộ dáng kia của nhi nữ mình, không nhịn được giơ tay lên, một bạt tai chào hỏi vung qua.
Đồ khốn, lại dám làm ra loại chuyện thương phong bại đức nhục nhã gia môn như này, ta đánh chết ngươi!
Mọi người trơ mắt nhìn bạt tai của Phượng Quân Trác sắp rơi xuống, nhưng khi tay hắn sắp đụng tới mặt Phượng Cửu Nhi, bỗng nhiên, bị một cái tay nhỏ ngăn cản lại.
Cửu tiểu thư lại dám chặn lại tay Phượng Quân Trác! Ánh mắt nàng, thậm chí còn lạnh như băng ác liệt không thể tả!
Phượng Cửu Nhi, đã không còn là cửu tiểu thư Phượng gia ngốc kia nữa, trong thân thể nàng, có một linh hồn đến từ thế kỷ hai mươi mốt, là truyền nhân của thế gia võ cổ.
Quỷ y Phượng Cửu!