"Chủ tử. Thiển Mạch tiểu thư ở bên đường trêu ghẹo người khác." Trong Mị Huyết lâu, cửa sổ kép kín, bên trong bóng tối bao phủ mờ mịt, Thanh Tùng cung kính bẩm báo với Tư Đồ Cảnh Diễn.
Tư Đồ Cảnh Diễn chỉ hời hợt ngước mắt lên, vẻ mặt như đang nói là không sao cả, lười biếng mở miệng nói, "Đùa giỡn thì đùa giỡn! Đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng ta mặc trang phục nam nhân làm càn."
"Nhưng lần này tiểu thư mặc là nữ trang." Thanh Tùng có chút xấu hổ lại cũng chỉ có thể kiên trì báo cáo, dù sao việc bảo vệ Thẩm Thiển Mạch, báo cáo hành tung của Thẩm Thiển Mạch là mệnh lệnh mà chủ tử đã ra lệnh cho hắn. Hắn đường đường đệ nhất sát thủ của Mị Huyết lâu, vậy mà lưu lạc tới độ trở thành tùy tùng của một nữ tử.
Không vui rrong mắt Tư Đồ Cảnh Diễn càng đậm, để quyển sách trên tay xuống, dường như là đang nhớ lại bộ dáng đáng yêu của Thẩm Thiển Mạch lúc trêu chọc các tiểu thư khuê các, khóe miệng gợi lên một chút tươi cười, hỏi, "Vậy thì sao? Đùa giỡn tiểu thư nhà ai?"
"Lúc này không phải là tiểu thư. Là vị công tử." Thanh Tùng có chút khó xử nói.
Trong nháy mắt, Tư Đồ cảnh diễn đã biến mất. Thanh Tùng nhìn bóng lưng chủ tử nhà mình biến mất nhanh như gió, trong mắt hiện lên một tia không thể tin.
Đây là chủ tử nhà mình sao? Có còn là vị chủ tử bá đạo tà mị sao.
"Dáng người công tử thật là đẹp." Giờ phút này Thẩm Thiển Mạch đang ở trên đường, trong đôi mắt tràn đầy thiên chân ở chỗ sâu hiện lên một chút băng hàn, khóe miệng nàng tỏa ra nụ cười ngây thơ, nhìn nam tử trước mắt.
Làn da tinh xảo như sứ trắng.Trên gương mặt như con nít khảm một đôi mắt giống như bảo thạch rạng rỡ, lông mi vừa dài vừa dày, dưới cánh mũi cao thẳng là miệng cười ngây thơ. Bộ dáng thoạt nhìn rất đơn thuần đáng yêu
Trên mặt Thẩm Thiển Mạch cũng mang theo nụ cười vô hại. Nhưng trong lòng thì cười lạnh, thái tử Lâm Vị, Ngôn Tu Linh, lòng dạ thâm trầm, nếu không phải đã sớm biết thân phận của hắn, chỉ sợ mình cũng sẽ bị vẻ ngoài đơn thuần của lừa.
"Tỷ tỷ thật sự chỉ cảm thấy như vậy thôi?" Nụ cười trên mặt Ngôn Tu Linh càng đậm, giống như một đứa bé đang nói chuyện với Thẩm Thiển Mạch, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, tuy rằng nữ nhân này thoạt nhìn đơn thuần vô hại, kỳ thật phòng bị trong mắt đối với mình bị quá sâu, xem ra Thẩm Thiển Mạch này quả nhiên có chỗ hơn người, khó trách tên Tư Đồ Cảnh Diễn kia muốn kết hôn nàng.
"Mạch Nhi." Lúc Thẩm Thiển Mạch đang muốn nói chuyện tiếp thì, đột nhiên cảm giác thắt lưng mình bị người nào đó nắm, cảm giác quen thuộc xông vào mũi, không cần ngoái đầu nhìn lại cũng biết là ai.
"Buông!" Thẩm Thiển Mạch nói.
Nàng ngước mắt nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn vẫn là một thân hồng y, trong mắt hắn mang theo vài phần ghen tuông nhìn về phía Ngôn Tu Linh, vẻ mặt mang theo vài phần cảnh cáo.
Ngôn Tu Linh nhìn vẻ mặt Tư Đồ Cảnh Diễn như thế, không khỏi muốn cười.
Bề ngoài hắn và Tư Đồ Cảnh Diễn cũng không nhận thức, kỳ thật bọn họ đều hành tẩu giang hồ và quen biết nhau từ năm năm trước, hơn nữa quan hệ rất tốt, thậm chí còn giao ước cùng nhau đoạt Kỳ Nguyệt miếng thịt béo bỡ.
Tư Đồ Cảnh Diễn cho tới bây giờ đều là mang bộ dáng tà mị phóng đãng không sao đỡ nổi, khi nào thì gặp qua bộ dạng khẩn trương như vậy của hắn, trong lòng không khỏi nảy sinh ý muốn trêu chọc Tư Đồ Cảnh Diễn.
"Vị công tử này, ngươi làm gì mà lôi kéo tỷ tỷ này vậy, không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao!" Ngôn Tu Linh làm ra vẻ tức giận, một tay đánh rớt tay Tư Đồ Cảnh Diễn khoát trên người Thẩm Thiển Mạch.
Tuy rằng thoạt nhìn chính là tính trẻ con tùy ý lôi kéo, kỳ thật lại dùng vài phần khéo léo, Tư Đồ Cảnh Diễn bị Ngôn Tu Linh hất tay ra, cũng không tức giận , mà là nhíu mày nhìn Ngôn Tu Linh, cười nói, "Nàng là thê tử tương lai của ta! Ta nói đúng không Mạch Nhi?"
"Không đúng." Thẩm Thiển Mạch không lưu tình chút nào đáp lại, trong mắt thậm chí còn mang theo vài phần trêu tức, mang theo vài phần thưởng thức nhìn Ngôn Tu Linh, thoạt nhìn Ngôn Tu Linh cũng không có ác ý, hơn nữa nàng rất thích xem bộ dáng đáng yêu của Tư Đồ Cảnh Diễn khi nổi điên lên.
"Thấy chưa, tỷ tỷ người ta đã nói như vậy rồi, vị công tử này, làm sao ngươi có thể ức hiếp người như vậy." Ngôn Tu Linh chớp con ngươi đáng yêu, một phen kéo tay áo củaThẩm Thiển Mạch, nói, "Tỷ tỷ, người không phải sợ, ta tới bảo vệ người."
"Ngôn Tu Linh!" Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn thấy Ngôn Tu Linh đưa tay về phía tay Thẩm Thiển Mạch thì không khỏi cả giận nói, kéo Thẩm Thiển Mạch ra phía sau, trừng mắt nhìn Ngôn Tu Linh liếc mắt một cái, "Ngươi muốn bị ăn đòn sao? !"
"Cảnh Diễn, nói bao nhiêu lần rồi, không nên gọi cả họ tên ta, kêu công tử Tu!" Ngôn Tu Linh nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn kéo Thẩm Thẩm Thiển Mạch ra phía sau, bày ra bộ dáng không quan trọng, khóe miệng gợi lênnụ cười bất cần đời đối vớiTư Đồ Cảnh Diễn nói.
Thẩm Thiển Mạch thấy một màn như vậy cũng không nghĩ gì, nàng đã sớm đoán được Tư Đồ Cảnh Diễn cùng Ngôn Tu Linh có giao tình, xem ra quan hệ hai người họ rất tốt, như vậy cũng tốt, đỡ tốn công nàng đối phó Ngôn Tu Linh.
Bất quá, Ngôn Tu Linh chính là công tử Tu, này thật lại là một bí mật.
Công tử Tu chính là ông chủ của cửa hàng "Tu" gia , cửa hàng "Tu" trải rộng các quốc gia, công tử của cửa hàng "Tu" có thể nói là giàu có địch quốc, nhưng đâu ai biết được, người chính là thái tử Lâm Vị Ngôn Tu Linh?
Một cái Mị Huyết lâu, một cái là cửa hàng "Tu" gia, hơn nữa thế lực Lâm Vị và Thiên Mạc, Kỳ Nguyệt muốn bất diệt cũng không có khả năng.
"Nguyên lai thái tử Lâm Vị chính là công tử Tu, chuyện này thật thú vị." Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch gợi lên một chút cười yếu ớt, hứng thú nhìn Ngôn Tu Linh.
"Cảnh diễn, ngay cả thân phận của ta mà ngươi cũng nói cho tiểu thư của tướng phủ? Đây thật biết đối đãi. Thật sự là trọng sắc khinh bạn!" Ngôn Tu Linh nghe xong lời Thẩm Thiển Mạch nói..., có chút bất mãn đối với Tư Đồ Cảnh Diễn.
"Ta chính là trọng sắc khinh bạn thì sao nào!" Tư Đồ Cảnh Diễn rất tự nhiên mà thừa nhận, một bên kéo tay Thẩm Thiển Mạch, cười nói, "Ở trong mắt ta, ngươi so với Mạch Nhi một cái ngón tay cũng kém."
"Xì" Thẩm Thiển Mạch bị Tư Đồ Cảnh Diễn làm cho tức cười, mặc dù biết Tư Đồ Cảnh Diễn là cố ý nói giỡn chọc tức Ngôn Tu Linh, nhưng là trong lòng của nàng vẫn cảm thấy ấm áp .
"Bản thân ta có chút tò mò, vị tiểu thư tướng phủ này có chỗ gì đặc biệt?" Ngôn Tu Linh cẩn thận đánh Thẩm Thiển Mạch.
Vừa rồi trong lời nói giỡn của Tư Đồ Cảnh Diễn hắn biết, chính làTư Đồ Cảnh Diễn đối với Thẩm Thiển Thiển Mạch không hề giả dối, trước đây mình và Tư Đồ Cảnh Diễn hay nói giỡn, Tư Đồ Cảnh Diễn luôn vẻ mặt tà mị không rãnh để ý tới, nhưng hôm nay, hắn lại sốt ruột vì một nữ nhân.
Người con gái trước mắt này, tuy rằng tướng mạo bình thường, tuy nhiên có một cổ quý khí không thể giải thích được, tuy rằng vẻ mặt thiên chân, nhưng sâu trong con ngươi lại tràn đầy cơ trí.
Căn cứ tình báo của hắn, đích nữ của tướng phủ Thẩm Thiển Mạch thuở nhỏ liền sinh trưởng ở vùng núi, vùng núi nhưng lại cũng có thể có một nữ tử không giống người thường như vậy?
"Ngươi cũng đừng nghĩ nữa!" Tư Đồ Cảnh Diễn bày ra bộ dáng như là Thẩm Thiển Mạch chính là bảo bối của hắn, một bên đắc ý nói, "Nữ nhân của ta tất nhiên là đặc biệt rồi, chẳng hạn như thân phận của ngươi, chính nàng tra được , mà ta thì lại không nói gì cả."
Thẩm Thiển Mạch nhìn bộ dạng tự hào của Tư Đồ Cảnh Diễn thì không khỏi nở nụ cười, Tư Đồ Cảnh Diễn này thật là, sao mà có thể giống như một đứa con nít , mà nàng, thế nhưng cũng đã vì tính trẻ con này của hắn mà yêu hắn mất rồi.