Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1814: Q.4 - Chương 1814




Lưu Hỏa nghi hoặc nhìn ra ngoài xem, ban ngày hắn và Lưu Vân ở hậu viện, nên cố tình mua một cái chuông, nếu có người tới thì kéo dây chuông, chuông trong viện kêu bọn họ sẽ nghe thấy.

Mấy ngày gần đây, người dân tới cửa đều làm như vậy.

Hôm nay mưa lớn, hẳn là không có ai đến.

Nhưng tiểu thư lại sai hắn tất nhiên hắn nhanh chóng đi ra xem, mới vừa đi đến cửa, quả nhiên tiếng chuông vang lên.

Lưu Hỏa nói thầm: "Bản lĩnh tính toán của tiểu thư càng ngày càng xuất thần rồi."

Hắn mở cửa ra, chưa kịp nói gì đã bị hắt nước mưa vào đầy người.

Là do người tới cởi áo tơi, hơi mạnh tay một chút, nhưng không để ý bên trong có người mở cửa.

Lưu Hỏa liền cảm thấy tức giận, lại nghe thấy đối phương hô lớn, "Nhanh lên, đi nấu nước nóng, bảo người ở chính phòng nhường lại phòng sạch sẽ, cho người chuẩn bị mấy hũ rượu ngon, giết heo thịt gà, rau xanh phải tươi mới,...Đúng rồi, trước tiên lấy mấy thùng nước tới, mấy ông đây dính toàn bùn, cần phải tắm rửa."

Lưu Hỏa tức giận nhíu mày, lạnh lùng nhìn đại hán thô kệch đứng ở cửa, mày rậm mắt nhỏ, vẻ mặt dữ tợn.

Một tên nát rượu, nói ra toàn câu gây cười.

Đại hán kia thấy hắn vẫn bất động, lập tức giận dữ, quát lớn nói: "Không có mắt hay là lỗ tai bị điếc hả, còn không nhanh đi chuẩn bị? Chủ nhân chúng ta rất nhanh sẽ tới đây."

Lưu Hỏa chẳng những không đi, ngược lại khoanh tay, tựa vào khung cửa, chống một chân lên, đơn giản giả bộ ngủ.

Đại hán kia giận tái mặt, nắm đấm bay tới, "Tiểu tử này muốn chết."

Lúc này người thứ hai đi dò đường cũng tới, vừa thấy liền vội vàng quát hắn dừng lại, "Lưu đại, không được vô lễ, chủ nhân rất nhanh sẽ tới, chủ nhân dặn dò không được bắt nạt người dân."

Người nọ vội chạy tới cửa, cởi bỏ áo tơi, lộ ra gương mặt nhã nhặn, từ trong lồng ngực lấy ra một thỏi bạc, ước chừng mười hai lượng, hắn cười cười đưa tới trước mặt Lưu Hỏa, "Vị tiểu ca này, làm phiền huynh, đây là tiền đặt cọc, sau này sẽ trả gấp ba bốn lần, nếu hầu hạ tốt, chủ nhân ta sẽ khen thưởng gần trăm lượng bạc đấy."

Hai tay Lưu Hỏa vẫn khoanh trước ngực, lười biếng liếc mắt nhìn bọn họ, hừ nói: "Gần trăm lượng bạc nhiều lắm sao? Ta cho ngươi hai trăm lượng, ngươi đến nhà khác hỏi đi, chúng ta ở đầy rồi, không có phòng thừa."

Tên được gọi là Lưu đại kia liền nổi điên lên, vung quyền đánh Lưu Hỏa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.