Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 906: Q.2 - Chương 906: Đối đãi tình địch cần phải có thế mạnh như chẻ tre 6




Hoàng Phủ Giác nói:“Ta sẽ giúp ngươi một phen, hoàn toàn giúp ngươi đem Tống Dung Hoa loại trừ ra, được chứ?”

Tô Mạt hừ một tiếng,“Được, lần sau ngươi cần sự hỗ trợ cũng cứ việc tìm ta.”

Hoàng Phủ Giác cười rộ lên, đạt thành mục đích, cũng không cần phải kéo dài.

Hắn muốn cùng Tô Mạt làm bằng hữu, nhưng hắn biết dựa vào cá tính giảo hoạt của nàng, cho dù là làm bằng hữu, hắn muốn tìm nàng hỗ trợ, nàng cũng sẽ nghĩ biện pháp ra sức khước từ .

Cho nên, hắn chỉ có thể tận dụng mọi thứ, giao dịch hợp tác với nàng.

Bọn họ đi đến ngoài cửa phòng Hoàng Phủ Cẩn, nghe thấy thanh âm rít gào của Tống Dung Hoa ở bên trong phòng.

“Hoàng Phủ Cẩn, đám nữ nhân này của ngươi gạt ta, ngươi rõ ràng ở trong này, các nàng ấy lại cứ khăng khăng nói không biết.”

Hoàng Phủ Cẩn không kiên nhẫn nhắm mắt lại,“Ngươi không phải đã đánh các nàng ấy sao?”

Tống Dung Hoa thấy hắn nhắm mắt lại, nghĩ rằng hắn khó chịu, vội hỏi:“Ngươi không phải chân rất đau sao, ta đem theo thiệt nhiều dược đến, tặng cho ngươi dùng, rất nhanh sẽ khỏe lại.”

Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày, ngồi dậy, Tống Dung Hoa lập tức liền xông lên muốn đỡ hắn.

Hoàng Phủ Cẩn sắc mặt phát ra vẻ lạnh lẽo, trầm giọng nói:“Đừng tới đây!”

Tống Dung Hoa kinh ngạc nhìn hắn,“Vì sao, ta đỡ ngươi không tốt sao?”

Hoàng Phủ Cẩn nhướng mày, mâu quang trong trẻo nhưng lạnh lùng,“Tống tiểu thư, ta nghĩ có một số việc ngươi hiểu lầm.”

Tống Dung Hoa lờ mờ không hiểu,“Hiểu lầm cái gì ?”

Nàng mạo hiểm lớn như vậy đên thăm hắn, hắn sao lại không cảm kích a?

Hiện tại mọi người đều nói hoàng đế tứ hôn nàng cho hắn, lẽ ra nàng không thể tới, nhưng nàng vẫn mạo hiểm đến đây a.

Hắn sao lại không hiểu cho tấm chân tình của nàng a?

Mâu quang Hoàng Phủ Cẩn đông lạnh, sắc mặt trầm tĩnh,“Mặc kệ ngươi nghe được cái gì, hoặc là người khác ám chỉ cho ngươi cái gì, ta Hoàng Phủ Cẩn từ đầu đến cuối người ta muốn cưới chỉ có Tô Mạt duy nhất một người. Cho dù là trước đây, hiện tại hay tương lai đều không thay đổi.”

Tống Dung Hoa ngây ngẩn cả người, từ nhỏ nàng vẫn nhận định bản thân sẽ gả cho Hoàng Phủ Cẩn, nàng cố gắng để mình mau trưởng thành, cố gắng đuổi kịp cước bộ của hắn.

Hắn là tướng quân, nàng liền cố gắng học tập kỵ xạ.

Vì sao hắn không hiểu?

Không đúng, hắn trước kia đối với nàng khá tốt, nói chuyện cùng nàng chưa bao giờ lạnh như băng giống lúc này, nhất định là bởi vì Tô Mạt.

Nàng quay đầu, oán hận trừng mắt ra bên ngoài cửa sổ Tô Mạt, ánh mắt lạnh lùng.

Tô Mạt đang cùng Hoàng Phủ Giác nói chuyện, không biết nói cái gì, một vẻ cao hứng phấn chấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.