Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 925: Q.2 - Chương 925: Dưới trướng chủ mạnh không có thuộc hạ yếu 03




Nhưng nghĩ đến những nữ nhân này bị đuổi đi Vương phủ sẽ yên tĩnh hơn, hắn vẫn thực vui vẻ, lập tức đi an bài.

Ai biết rất nhanh hậu viện truyền đến tiếng khóc lóc la lối thê thảm, Hầu quản gia chưa thấy qua loại sự tình kiểu như thế này, bèn trở về xin chỉ thị,“Vương gia, các nàng ấy, các nàng ấy nói sinh là người của vương gia, chết sẽ là quỷ của vương gia, cho dù có chết cũng không rời khỏi Vương phủ, nguyện ý làm nô làm tì. Nếu vương gia muốn đuổi các nàng ấy đi, các nàng ấy tình nguyện chết.”

Liên tiếp truyền đến tiếng khóc lóc thê thảm từ hậu viện.

Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày, Kim Kết tiến lên nói:“Vương gia, cứ để nô tỳ đi xem xét.”

Mọi người nhìn chằm chằm lên người nàng, Kim Kết đương nhiên hào phóng, không ngượng ngùng, không khẩn trương, biết tiến biết thoái, không giống nha đầu bình thường, nói là tiểu thư cũng không ai nghi ngờ.

Nhất là Bình An, nhìn quen đám công chúa dã man trong cung hoặc là đám cung tì hèn mọn hay bị bắt nạt, nhìn thấy Kim Kết như vậy, trong lòng không khỏi nhớ tới một câu.

Dưới trướng chủ mạnh không có thuộc hạ yếu, chủ nào tớ ấy.

Tiểu thư lợi hại như vậy, nha đầu cũng thể kém đi đâu hết.

Hoàng Phủ Cẩn hơi hơi vuốt cằm, khoát tay áo,“Đi đi.”

Kim Kết lập tức đi ra hậu viện, đám người Hầu quản gia đuổi theo sau.

Đám nữ nhân này người người xinh đẹp, nay thấy vương gia thế nhưng không cần các nàng ấy, cũng bất chấp cái gì gọi là hoa lê đẫm mưa, cả đám người khóc lóc rất xúc động.

Tuy rằng không làm cho vương gia vui vẻ được, nhưng ở trong này ăn uống không lo, cũng không có người đánh chửi, càng không ai buộc làm cái gì.

Cuộc sống cũng quá hưởng thụ đi.

Nhưng hiện tại vương gia thế nhưng lại muốn đuổi các nàng ấy rời đi.

Thói quen cẩm y ngọc thực, cơm bưng nước rót dâng tận miệng, các nàng ấy làm sao còn có thể quen được với cuộc sống bình thường a?

Đừng nói một trăm lượng, ngay cả một ngàn lượng, cũng không đủ để các nàng ấy tiêu.

Các nàng ấy đã quyết tâm, muốn ở lại Vương phủ không đi đâu hết, vừa khóc vừa đòi thắt cổ tự vận, nhảy sông , đập đầu vô tường…các chiêu thức đều đem ra sử dụng hết.

Kim Kết hai tay chống nạnh, hừ lạnh nói:“Ta nói thật cho các ngươi biết. Nay bệ hạ đã cho phép Tề vương điện hạ tự mình xử trí các ngươi. Muốn giết muốn lóc thịt, đều tùy tiện. Hiện tại vương gia cũng chưa muốn giết các ngươi, các ngươi đã tự mình tìm đường chết.”

Nàng chỉ chỉ vào vài người mụ mụ kia,“Buông các nàng ấy ra, đừng chạm vào các nàng ta, cứ để bọn họ lao vào tường, xem có thể thực sự chết hay không? Ta nghe người ta nói, người tự sát, chết rồi sẽ xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không siêu sinh .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.