Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 827: Q.2 - Chương 827: Hinh Nhi muốn nói lại thôi, Mạt nhi am hiểu lòng người [2]




Đúng lúc mấy ngày nay Tô Hinh Nhi đi Hương lâu học tập hỗ trợ, mới biết.

Nàng biết lời này nói cùng phụ thân sẽ không có tác dụng, lão phu nhân nơi đó cũng không được.

Bởi vì lão phu nhân oán hận nhất loại hạ nhân không tuân thủ bổn phận này.

Lí mụ mụ như vậy, sẽ chỉ làm lão phu nhân càng không đoái hoài tới.

Cho nên nàng đã nghĩ đến xin Tô Mạt giúp đỡ.

Tô Mạt thông minh, có tiền, sẽ nghĩ biện pháp giúp Lí mụ mụ chút.

Tô Mạt ngắt lời nàng, cười nói:“Ngươi muốn đón Lí mụ mụ đến Hương lâu? Không thành vấn đề, nói với Hình chưởng quầy một tiếng, để hắn an bài người, ngày mai phải đi xe đón trở về. Cứ để nàng ấy an tâm mà ở lại đó, cũng không cần làm cái gì, lúc ngươi tới đó chỉ cần chăm nom chút là được, chiếu cố chiếu cố, một tháng dựa theo tiền tiêu hàng tháng vốn được là tám trăm tiền.”

Tô Hinh Nhi vội vàng không ngừng nói:“Không cần tiền. Chỉ cần ở là tốt rồi.”

Tô Mạt cười nói:“Như thế nào có thể không dùng tiền chứ?”

Lí mụ mụ ở tại nơi đó, dù sao cũng là một mạng người sống, sinh mệnh bắt đầu chịu uy hiếp, chỉ cần ấm no là tốt rồi.

Nhưng theo thời gian thay đổi, sinh mệnh uy hiếp không còn nữa, ở lâu, trên tay không có một hào, làm cái gì cũng đều bó tay bó chân.

Muốn mua nọc kẹo cũng không có thể.

Tô Mạt cũng không muốn cứu nhân, lại làm cho người ta có lúc oán giận, không bằng làm người tốt đến cùng.

Cho nàng ta tiền, nàng ta làm cai gì cũng thoải mái.

Chính yếu là Lí mụ mụ tuy rằng người không tốt, nhưng đối với Tô Hinh Nhi coi như là cực kỳ trung tâm, tuy rằng lúc trước một nửa là vì dỗ nàng đòi tiền muốn này nọ.

Nhưng nay với Tô Hinh Nhi mà nói, Lí mụ mụ coi như là một người thân nhân .

Tô Hinh Nhi có thể trở nên tốt hơn, Lí mụ mụ vì sao không thể chứ?

Tô Hinh Nhi lại một lần nữa cảm nhận được ngọt ngào khi cùng Tô Mạt làm tỷ muội tốt, không nghĩ tới tiểu muội dĩ nhiên lại khéo hiểu lòng người như vậy.

Nàng mắt rưng rưng lệ, cầm tay Tô Mạt, thiệt tình cảm kích:“Cám ơn muội.”

Tô Mạt cười nói:“Đây không cần phải cảm tạ. Chính là ngươi có việc phải nói cho ta nghe, không thể để day dứt mãi ở trong lòng.”

Tô Hinh Nhi nhấp mím môi, thấp giọng nói:“Ta còn có chuyện muốn nói cho ngươi. Ngươi phải đề phòng nhị tỷ.”

Tô Mạt a một tiếng, nghe nàng nói tiếp:“Nàng ấy sai người truyền tin cho ta đó, nói ở Hương lâu chú ý động tĩnh của ngươi, còn muốn chú ý Hương lâu bí mật làm cái gì. Để ta nếu có dịp thì báo với nàng......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.