Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1473: Q.3 - Chương 1473: Lần đầu cha con tâm sự 02




Hoàng đế phất tay, làm như mệt mỏi nói: “Nói cho hắn biết, trẫm chờ hắn.” Dừng lại một chút, hắn lại nói: “Nếu ngươi thật sự muốn như vậy, trẫm sẽ cho ngươi toại nguyện. Nhưng không phải là bây giờ.”

Hiện tại Hoàng Phủ Cẩn có thể kết định, hắn chính là muốn để Mạt Nhi ở lại trong cung làm con tin để khống chế hắn cùng Tô gia, không thật sự ép buộc Mạt Nhi làm Chiêu Nghi.

Căng thẳng trong lòng hắn cũng buông lỏng được một chút.

Hắn vừa muốn cáo lui, Hoàng đế lại nhìn hắn, đột nhiên hỏi: “Ngày đó Vu Hận Sinh nói gì với ngươi?”

Hoàng Phủ Cẩn không hề giấu diếm nói: “Hắn nói hắn là hoàng tử của hoàng hậu trước đây, bị ngài sai người giết chết, nhưng ngoài ý muốn hắn còn sống, nên quay lại báo thù.”

Hoàng đế hừ lanh: “Ngươi tin sao?”

Hoàng Phủ Cẩm lạnh nhạt nói: “Những chuyện này không có ý nghĩa đối với nhi thần, nhi thần tin hay không cũng không quan trọng.”

Hoàng đế lạnh lùng nói: “Nếu thật sự trẫm muốn giết một đứa con nít, thì hắn có thể còn sống sao? Thật là hoàng đường. Trẫm muốn giao cho ngươi nhiệm vụ quan trọng nhất, tìm Vu Hận Sinh, tìm ra thế lực sau lưng hắn, một lưới bắt hết về đây, sau này thiên hạ thái bình, ta sẽ thả tự do cho ngươi.”

Hoảng Phủ Cẩn thảnh nhiên nói: “Chết chóc càng nhiều, càng không thể bịt được mồm miệng mọi người. Bệ Hạ vẫn không tin thế lực được ngưng tụ suốt mấy chục năm của Đại Chu không đấu lại thế lực của tiền triều sao? Những năm gần đây quốc thái dân an, không phải là phản kích tốt nhất sao?”

Mặc kệ Vu Hận Sinh có phải là nhi tử của tiên hoàng hay không, cũng không mong chờ thế lực bí ẩn sau lưng kia là ai, có nhiều hơn nữa, hắn cũng không tin họ có thể thành công.

Hoàng đế tuy rằng do người ngoài ngồi lên.

Triều đình cũng là người khác để ý tới.

Nhưng thiên hạ, chung quy vẫn là của dân thường, không có dân chúng ủng hộ, những thế lực kia sao có thể lật đổ được Đại Chu? Huống chi hiện tại dân chúng bách tính tốt hơn nhiều những năm trước đây, tuyệt đối không kém hơn, như vậy bách tính chỉ biết an cư lạc nghiệp người nào nghĩ tạo phản?

Những người muốn tạo phản, lấy cái gì làm vũ phí.

Không có dân chúng tham dự, chuyện không thể thành.

Cho nên, Hoàng Phủ Cẩn căn bản không sợ, cũng không muốn quan tâm, nếu hắn ra tay, sẽ là máu chảy thành sông, hắn không muốn.

Hoàng đế trong mắt ánh lên, tựa như chưa từng thấy qua một Hoàng Phủ Cẩn như vậy, nên nghiêm túc nhìn hắn.

Hắn hình như chưa bao giờ nghiêm túc nói chuyện cùng đứa con trai này, những câu nói hôm nay cộng lại còn nhiều hơn những ngày trước cộng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.