Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 294: Q.1 - Chương 294: Tiểu phu nhân của hắn là kỳ tài luyện công.




Tô Mạt ngồi xuống luyện công, sau khi vận hành một vòng xung quanh, thở hắt ra, mở mắt nhìn hắn, hai mắt hắn trong như nước, rất ngạc nhiên vui sướng.

“Tiểu phu nhân của ta thật sự là kỳ tài luyện công a!”

Tô Mạt cười nói:“Có nhanh bằng ngươi sao?”

Tĩnh thiếu gia gật đầu vài cái,“Có.”

Lúc ấy hắn đồng thời tu luyện nội công, ám khí, khinh công, kiếm pháp, đao pháp, độc dược, giải độc......

Tốc độ luyện nội công so với nàng cũng không sai biệt lắm .

Tô Mạt cảm thấy vui mừng, xem ra chính mình vẫn rất lợi hại, không cô phụ cái đầu thiên tài này nha.

Tĩnh thiếu gia nhẹ giọng nói:“Nàng hiện nay nội công đã có chút thành tựu, ta muốn dạy nàng một bộ tiểu cầm nã thủ phòng thân.”

Tiểu cầm nã thủ, không cần binh khí, đánh cận người, dùng để tự vệ.

Tô Hinh Nhi tuy rằng không hại được nàng, nhưng vẫn làm cho hắn rất tức giận, cũng may nàng biết tự bảo vệ mình, cho nên hắn cũng không đề cập tới, không tạo áp lực cho nàng, hắn tin tưởng, nàng sẽ bảo hộ tốt bản thân.

Tô Mạt gật đầu, Tĩnh thiếu gia liền nhảy xuống giường, trước tiên chậm rãi thi triển một lần, sau đó lại thi triển hai lần rất nhanh.

Tô Mạt nhớ kỹ, tự mình khoa tay múa chân một chút, từ chậm biến thành nhanh, sau lại có thể cùng Tĩnh thiếu gia đỡ chiêu.

Hai canh giờ sau, nàng thuần thục, hắn dừng lại, lấy khăn tử lau mồ hôi cho nàng.

“Nàng nên nghỉ ngơi rồi, về sau mỗi ngày sáng tối đều luyện tập một chút.”

Tô Mạt đáp ứng ,“Ngươi đi nhanh đi.”

Tĩnh thiếu gia lưu luyến nhìn nàng, cúi đầu hôn phớt trên trán nàng một cái,“Tiểu phu nhân, bảo trọng!”

Nói xong, bóng người chợt lóe, liền không thấy đâu nữa.

Tô Mạt kinh ngạc nhìn, khinh công của hắn quá lợi hại, nói đến là đến, nói đi là đi.

Hơi quá đáng a, ngay cả cái bóng dáng cũng không nhìn thấy!

Lúc này, trời đã tối om như mực, Tô Mạt vội lên giường tiếp tục ngủ.

Ngày hôm sau, nàng y như cũ thức dậy cùng đại tiểu thư đi thỉnh an lão phu nhân, nói mấy câu với bọn tỷ muội xong thì trở về phòng mình.

Nàng nhớ chuyện của mình còn chưa đâu vào đâu, căn bản không có tâm tư ứng phó có lệ với lão phu nhân cùng nhị tiểu thư, tam tiểu thư.

Lúc nàng cùng đại tiểu thư đọc sách, Kim Kết lặng lẽ ra dấu, Tô Mạt mượn cớ đi vệ sinh lẻn ra phòng ngoài, Kim Kết đưa cho nàng một phong thơ.

Thơ không ngờ là do Tĩnh thiếu gia tự mình viết, hắn tặng cho nàng hai nữ hộ vệ, là tỷ muội song sinh, người lớn kêu là Lăng Nhược, nhỏ hơn kêu là Lan Như.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.