Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 622: Q.1 - Chương 622: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 04




Tô Mạt mỉm cười,“Tỷ tỷ thích Đường Thi Tống Từ, như thế nào, biểu ca cũng thích à?”

Vương Mai Lâm lập tức miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt nói, đem những điều nghe được, nhìn thấy để lý giải chứ bản thân hắn không hề có cảm nhận.

Đem Đường Thi Tống Từ nói mấy lần.

Cuối cùng bày ra khuôn mặt thèm thuồng, nhìn khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn động lòng người của Tô Mạt.

Càng nhìn càng cảm thấy tâm can ngứa ngáy khó nhịn.

Mẫu thân hắn hiện nay được hưởng thụ đãi ngộ giống công chúa, có khả năng cho hắn vài nha đầu a.

Ngay cả một cọng tóc của ngũ muội muội một cũng không bằng.

“Ngũ muội muội thích nhất mấy câu nào?”

Hắn cúi đầu, nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng đen như ngọc đang tỏa sáng của Tô Mạt.

Vương Phượng Lâm nhìn không thuận mắt, khuyên nhủ:“Đại ca, chúng ta vẫn là hãy đi tới bên chô cô ma trước.”

Vương Mai Lâm trừng mắt nhìn hắn một cái, đứng thẳng dậy trách cứ nói:“Ngươi như thế nào còn không đi? Muốn bị đánh có phải hay không? Ta người ca ca này còn không bằng ngươi?”

Vương Phượng Lâm ngay cả nói cũng không dám.

Tô Mạt thấy bộ dáng Vương Phượng Lâm ẩn nhẫn không cam lòng, thở dài.

Cổ đại chính là như vậy, mặt ngoài vẫn chú trọng hiếu lễ.

Nữ nhân không thể phản kháng cha mẹ.

Đệ đệ muội muội không thể phản kháng ca ca.

Nếu không chính là bất trung bất hiếu.

Cũng sẽ bị xã hội lên án phỉ nhổ.

Vương Phượng Lâm tuy rằng tài hoa hơn người, rất có tiền đồ.

Nhưng nếu bị định vào tội danh không tôn kính huynh trưởng.

Vậy cũng coi như xong.

Nàng ghét nhất là cái kiểu cứ động một cái là đem cái thói ta đây giáo huấn người khác, trong bụng lại không có chút thực tài nào.

Hơn nữa Vương Phượng Lâm kia năm đó còn dỗ dành nàng.

Đối với những người đối xử chân thành với người khác, ôn hòa độ lượng thì nàng luôn quý mến tôn trọng.

Nàng nhìn về hướng Vương Phượng Lâm,“Phượng Lâm ca ca, ngươi đi trước đi.”

Vương Phượng Lâm thấy nàng nói như thế, nghĩ rằng nàng thích cùng Vương Mai Lâm chơi đùa.

Cũng đúng, Vương Mai Lâm bộ dạng tuấn tú, lại có tiền.

Lúc nói chuyện ngoài miệng như bôi mật.

Dỗ dành nữ hài tử khiến bọn họ đầu óc choáng váng.

Ngũ muội muội còn nhỏ, bị người ta hết lời khen ngợi xinh đẹp, khí chất, thông minh, tự nhiên cũng bị choáng váng hồ hồ thôi.

Hắn hơi hơi nhíu mi,“Ngũ muội muội, không bằng chúng ta cùng nhau đi qua.”

Tô Mạt lắc đầu, Vương Mai Lâm cái tên xấu xa kia, nàng càng chán ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.