Trường WIKI là một
trong những hệ thống trường đại học điểm nhất của nước A. Cũng là một
trong những trường tư nhân dành cho con nhà giàu với đãi ngộ cao nhất.
Thông thường, chỉ có những gia tộc có tài khoản ngân hàng được trên một ngàn
tỉ Ribi* và gia chủ có ít nhất hai lần được lên mặt báo The Gentleman
hoặc The Lady mới có thể vào học. Chỉ có một phần rất nhỏ sinh viên đi
vào dựa vào học bổng hoặc trao đổi những sinh viên giỏi nhất tại các
trường công lập nhà nước.
Đương nhiên, lí do để WIKI có thể trở
thành cái đích để người ta ngắm đến hoàn toàn không đơn thuần vì mang
theo danh nghĩa quý tộc mà chính là bởi tỉ lệ đào tạo sinh viên ở WIKI
trở thành những doanh nhân thành đạt vô cùng lớn. Chính tỉ số lên đến
67% này đã đánh một dấu mốc vang dội lên lịch sử ngôi trường danh tiếng
này.
Đừng khinh thường con số 67%, bởi lẽ 33% còn lại có ít nhất
hai mươi phần trăm trở thành nhà ngoại giao, chính trị, luật sư có
tiếng. Thậm chí còn có người xuất sắc được chuyển đến học viện chuyên
môn đào tạo, mở ra một lớp người mới làm việc cho đại sứ quán hoạt động
trong và ngoài nước.
Cũng vì là trường quý tộc, sinh viên tại
WIKI có mức độ phân biệt đẳng cấp vô cùng lớn. Và đối tượng mũi dùi chỉ
đến cũng không phải ai khác mà chính là nhóm sinh viên ít ỏi vào trường
nhờ học bổng hoặc trao đổi.
Thường thì những người này bị cô lập
đến mức đáng thương. Có người còn không chịu nổi áp lực tâm lý bị ruồng
bỏ nhất quyết rời khỏi trường.
Đoạn nhạc đệm đó cũng không tạo ra tiếng vang lớn cho sinh viên theo học tại WIKI mà chỉ khiến bọn họ thỏa mãn cuồng vọng của bọn họ. Ngay cả giáo sư trong trường cũng chưa từng
mở miệng nói thêm một câu níu kéo. WIKI không thiếu nhất là sinh viên.
Ít đi một người bát cơm của bọn họ vẫn còn đó. Nhưng những người tâm lý
yếu kém như vậy không thể nào sống tốt tại WIKI. Kể cả sau này ra trường cũng chưa chắc có thể gây ra giông tố gì.
Thế mới nói, bệnh đáng sợ nhất của nhà giàu không phải ung thư mà chính là vô cảm. Làm sao coa thể chung sống với một người mà so với mình không cùng đẳng cấp cơ? No
no no, không có chuyện đó. Nếu như thật sự có ngoại lệ, đó hẳn là Chu
Ngữ Ngữ cùng Ngạn Lê đang ngồi ở đằng kia.
Canteen số 1 của WIKI.
Canteen của WIKI tráng lệ không khác gì khách sạn, nhà hàng ở nước C, quốc gia
nổi tiếng bởi mức sống người dân cao cấp nhất. Ở đây có khu ăn nhẹ, khu
ăn sáng, khu ăn chiều, khu ăn tối, khu buffet,...
Đương nhiên,
không thể nào thiếu khu ăn vặt. Tuy rằng chỗ này sinh viên đến không
nhiều lắm, đa số cho rằng nơi này là điểm đến của người bình dân. Đến
chỗ này sẽ tự hạ thấp đẳng cấp quá tộc. Nhưng là, không thể phủ nhận đồ
ăn vặt ở đây đúng là ngon hết chỗ chê. Những món nổi tiếng của các nước
từ A đến Z chưa bao giờ thiếu. Giá cả lại không cao nên rất được lớp
bình dân hoan nghênh.
Hôm nay, khu ăn vặt đón tiếp một nhân vật
của lớp quý tộc. Người này không phải ai khác mà chính là Chu Ngữ Ngữ.
Đừng nghĩ cô chỉ theo Ngạn Lê đến, cô thích nhất là ăn vặt đó.
Tuy là cả hai kiếp Chu Ngữ Ngữ đều là con nhà giàu nhưng cô lại chưa bao
giờ phân biệt đẳng cấp với những người gia thế kém hơn. Không phải đều
là người sao? Gia thế hơn thua đâu có quan trọng.
Thật đúng là một đám ưa sĩ diện hão! Nói không chừng đã sớm thèm chết đồ ăn ở đây rồi đấy.
“ Cậu ăn gì?”
Chu Ngữ Ngữ nhìn tủ ăn vặt xếp từng hàng đã sớm muốn chảu nước miếng. Con
sâu thèm ăn trong bụng đang ngoi lên hoạt động dữ dội. Kiếp trước dù có
tiền cũng không thể cùng lúc tìm được nhiều loại đồ ăn ngon như thế này
đâu.
A, xuyên không vô biên!
“ Kem đi!”
Ngạn Lê
nhìn Chu Ngữ Ngữ nhìn chằm chằm tủ kem còn muốn thắm thiết hơn chó đực
nhìn chó cái làm cô không thể ác độc chọn bánh Tiramisu và Capuchino mà
cô thích được. Ai bảo vừa nãy người nào đó đã hùng hồn đòi mua chung đồ
ăn với cô làm cái gì. Cô cũng không muốn nhìn thấy bộ mặt buồn thảm
thiết của người nào đó.
Quả nhiên giống với Ngạn Lê dự đoán, vừa
nghe đến chữ “ kem “ mắt của Chu Ngữ Ngữ đã phát ra ánh sáng. Nụ cười
chói lóa lộ ra cái răng khểnh xinh xắn trảm đinh tiệt thiết nói.
“ Vậy chúng ta cùng ăn kem Gelato nhá. Kem đó rất nổi tiếng tại nước Y.”
“ Ừ, sao cũng được!”
Chu Ngữ Ngữ vui vẻ đi lấy kem. Vì ở nơi này không đông người nên cũng không phải chen lấn khổ sở như kiếp trước. Vả lại cũng sẽ không ai dám chen
lấn với tiểu thư nhà họ Dương cả. Mọi người ở WIKI có thể chán ghét cô,
nói xấu cô. Nhưng tuyệt đối không thể thật sự động đến cô. Năng lực của
Dương gia cũng không phải đèn cạn dầu, nhất là người hiện giờ uy uy vũ
vũ điều hành Dương thị.
Danh tiếng của Dương Ngạn Phàm đúng là mọi người muốn không biết cũng khó.
Chu Ngữ Ngữ thuận lợi đi lấy kem, chọn rất nhiều màu đặt vào hai đĩa lớn.
Lúc này mới tạm hài lòng đi ngược trở về. Tốt bụng đẩy một đĩa sang cho
Ngạn Lê, mình lại tự động thủ múc một muỗng lớn vui vẻ ăn.
Gelato mềm mềm ngọt ngọt, không ngấy như Gelato nước M. Ăn vào hết sức thoải
mái. Cả đĩa kem lớn vậy mà bị cô dùng năm muỗng ăn hết. Ăn xong thỏa mãn liếm muỗng một cái rồi mới đặt xuống, hào hứng nói.
“ Ngạn Lê, không ngờ cậu cũng thích ăn kem như vậy. Từ nay tớ với cậu sẽ thường đi ăn thế này. Nhỉ?”
Ngạn Lê liếc nhìn cái đĩa sạch sẽ còn dính vài vệt nước màu mè trên đĩa của
Chu Ngữ Ngữ. Cô nghĩ nếu không phải ngại chỗ đông người cô ấy đã bưng
đĩa liếm bằng sạch rồi. Lại nhìn sang cái đĩa của cô, cùng diện tích
cùng lượng kem nhưng cô ăn mười muỗng còn chưa hết một phần tư.
Ngạn Lê nghĩ đến khả năng chênh lệch của hai người, lại nghĩ đến lời nói của Chu Ngữ Ngữ ban nãy, chưa gì cô đã thấy tháng ngày sắp tới là một chuỗi thời gian rất ê răng.
Tiểu Chu, số cậu đúng là số xuyên không.
Nhưng cậu xuyên lầm rồi. Cậu nhất định phải xuyên thành heo. Mà cậu
chẳng phải là heo đấy sao?*
* Ribi : Đơn vị tiền tệ ở thế giới trong sách. Xếp từ nhỏ đến lớn là Ri, Bi cao nhất là Ribi. Ribi = 1000 Bi = 1000000 Ri. Đây là đơn vị giả tưởng, không
biết có xui xẻo đụng trúng nước nào hay không.
* Chu : Trong tiếng Trung, chữ Chu đồng âm với Trư nghĩa là con heo. Người Việt cũng hay mượn tiếng Hán nên khi viết Ngữ vận dụng cái này để Ngạn Lê
biểu đạt “ hâm mộ “ với Chu Ngữ Ngữ.