Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 114: Chương 114: Hôn lễ gặp sự cố (3)




Mạch Tiểu Miên cũng muốn rời đi nhưng nhìn thấy bóng hình lo lắng và đôi mắt âu lo của ba mẹ đang xông lên, bước chân của cô dừng lại.

Cho dù trước mắt chỉ là trò hề, cô cũng muốn cắn răng diễn cho hết.

Kiều Sở Thiên thất hồn lạc phách nhìn bóng lưng Lâm Ngọc rời đi....

Lúc này, tâm trạng của anh phức tạp chưa bao giờ có.

"Tiếp tục tiến hành hôn lễ!"

Kiều Thanh đứng lên nói với người dẫn chương trình.

Người dẫn chương trình hơi khó xử nhìn Kiều Sở Thiên và Mạch Tiểu Miên: "Tiếp tục, mời chú rể và cô dâu trao nhẫn cho nhau, đính ước một đời.

Kiều Sở Thiên cầm chiếc nhẫn mà phù rể nhặt lên đưa tới, nhìn Mạch Tiểu Miên.

Khuôn mặt của Mạch Tiểu Miên không có biểu cảm gì, đưa tay đến trước mặt anh.

Kiều Sở Thiên nắm lấy tay của cô, đeo chiếc nhẫn tượng trưng cho ước định kết hôn vào ngón tay của cô, không lớn không nhỏ, rất vừa vặn.

"Mời cô dâu trao nhẫn cho chú rể."

Người dẫn chương trình thấy bọn họ có thể tiếp tục phối hợp bèn tiếp tục nói.

Mạch Tiểu Miên nhận lấy nhẫn trong tay của Diệp Bội, nắm tay của Kiều Sở Thiên, đeo chiếc nhẫn vào.

Sau khi người dẫn chương trình nhắc nhở, Kiều Sở Thiên vươn tay, ôm Mạch Tiểu Miên vào ngực.

Mạch Tiểu Miên ngửi được mùi nhàn nhạt trên người anh, rất thoải mái, giống như mùi cây thông nhẹ nhàng khoan khoái.

Ngực của anh vì miễn cưỡng mà lộ ra chút cứng ngắc không được tự nhiên.

Chỉ ôm thoáng qua, Kiều Sở Thiên đã buông cô ra...

Hôn lễ hoàn tất, Mạch Tiểu Miên về phòng cô dâu nghỉ ngơi, đổi trang phục kiểu Trung Quốc.

"Tiểu Miên, không ổn rồi!"

Đang chuẩn bị thay đồ thì Diệp Bội lớn tiếng kêu la: "Cậu bị cho lên mạng rồi!"

Mạch Tiểu Miên liếc nhìn.

Video mà Lâm Ngọc quậy phá hôn lễ đã bị người ta upload lên mạng rồi, hơn nữa ngôn luận hướng về Lâm Ngọc, chỉ trích Mạch Tiểu Miên vì muốn gả cho nhà giàu mà không tử thủ đoạn làm tiểu tam, phá hoại tình cảm mười năm của người ta..."

Loại người như Kiều Sở Thiên một khi xảy ra chuyện gì đó, nhất định sẽ là quả boom nổ chậm trên toàn bộ mạng lưới internet.

Quả nhiên, không đến mười phút sau, đã có nhiều người chia sẻ trên weibo, nhanh chóng trở thành hot search...

Các loại bình luận vô cùng khó nghe đều có cả, Diệp Bội cũng không dám để Mạch Tiểu Miên coi.

Mạch Tiểu Miên không để ý mà cười, đi ra ngoài.

"Không biết rốt cuộc mắt nhìn của nhà họ Kiều như thế nào nữa, vậy mà lại chọn một người bình thường không có chống lưng không có thân phận, thấy bọn họ nghèo kiết xác kìa, bọn họ cùng nhau ăn cơm, cảm thấy bị hạ thấp mấy bậc!"

"Có lẽ là con gái người ta rất xinh đẹp, sử dụng thuật quyến rũ mê hoặc Kiều Sở Thiên, có dòng máu của nhà họ Kiều nên mới phải kết hôn đó."

"Chắc chắn là thế..."

...

Nghe bọn họ nghị luận, Mạch Tiểu Miên nhíu mày, sau đó nghe thấy giọng nói kêu la của mẹ mình:

"Mấy người có ý gì? Tiểu Miên nhà tôi vẫn trong trắng, không làm người thứ ba, là nhà họ Kiều tự thân đến cầu hôn đấy, mấy lần cầu xin tôi mới đồng ý gả con gái cho đấy. Đúng vậy, chúng tôi không có tiền nhưng con gái tôi là quý giá nhất..."

Nghe những lời này của mẹ mình, đáy mắt của Mạch Tiểu Miên như bị giăng sương mù.

Cô nhanh chóng đi tới.

Những người đang nghị luận kia cũng nhanh chóng ngậm miệng lại, sau đó tản ra.

"Tiểu Miên...."

Mẹ Mạch kéo cánh tay của cô, hơi tức giận nói: "Chúng ta không kết hôn nữa, chúng ta về nhà thôi!"

"Mẹ, không kết hôn không được đâu."

Mạch Tiểu Miên rất bất đắc dĩ nhìn bà, rất muốn nói với bà, nếu biết có ngày hôm nay, cần gì lúc trước phải đau khổ ép cô?

Nhưng cô không nói, sợ nói ra sẽ khiến mẹ càng khó chịu thêm, tìm một lý do trốn tránh: "Không sao đâu mà, những lời ra tiếng vào này, con không để trong lòng đâu, bọn họ chỉ đang hâm mộ ghen tỵ với con nên mới nói như vậy. Chúng ta không kết hôn nữa, chẳng phải chính là theo như ý bọn họ hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.