Dạ chạy đến ôm chân Hoàng Thượng và nói Phụ hoàng, nhi thần hứa với người sẽ không còn lần sau nữa, xin phụ hoàng đừng phạt nhi thần. Nếu bị mấy cái trượng đó đập vào mông thì sẽ rất đau và sẽ chảy máu. MÀ nhi thần trong tương lai không xa sẽ trở thành vua, ấy vậy vết thương này có thể đau trở lại vào những ngày thời tiết thất thường. Rất bất tiện cho công việc ngồi phê chuẩn tấu chương và nghe các đạ thần bẩm báo... Dạ nói 1 tràng dài mà không biết mỏi miệng.
Nhật cũng chạy đến, bắt chước Dạ và nói Xin phụ hoàng tha thứ cho nhi thần đi mà. Trong tương lai không xa, con sẽ chỉ huy binh lính. Đến lúc đó, con phải thường xuyên luyện tập thể lực, cưỡi ngựa... Vết thương sẽ gây trở ngại rất lớn cho nhi thần đó phụ hoàng.
Rồi hai người đồng thanh Xin phụ hoàng suy xét lại, miễn tội cho nhi thần.
Vua có vẻ rất sủng ái Dạ và Nhật nên sau khi nghe những lời đó, ông đành phải nói Thôi được rồi, phụ hoàng sẽ không phạt các con nữa. Nhưng lần sau, khi không có sự cho phép của ta thì các con không được phép ra khỏi cung nửa bước, đã nghe rõ chưa?
Dạ và Nhật sung sướng cười híp mắt và nói Tạ ơn phụ hoàng, nhi thần sẽ ghi nhớ.
Thôi, ta phải nghỉ ngơi đây, hai con về cung của mình đi. Hoàng đế thở dài nói.
Dạ, thưa phụ hoàng. Nói xong, Dạ và Nhật hành lễ và mỗi người trở về tẩm cung của người đấy.