Từ sau ngày đó đi ra ngoài làm một ít chuyện, người đàn ông lại chưa từng trở về nữa, lúc đầu gọi điện thoại cho đối phương vào buổi tối, trong điện thoại chỉ nghe được đối phương nói có một số việc phải bận rộn, trên chuyện buôn bán xuất hiện một vài vấn đề, bây giờ sẽ lập tức phải ngồi máy bay, chắc phải bận rộn thêm ba bốn ngày mới trở về.
Lúc Như Tuyết nghe được tin này, tuy trong lòng có chút bất mãn uất ức, nhưng rốt cuộc làm ăn quan trọng, cũng không nói thêm gì nữa. Ai biết từ ngày đó về sau, điện thoại gọi qua nhắc nhở đều là giọng nữ lạnh lẽo. Một ngày không có tin tức, hai ngày, vào lúc ngày thứ ba, chính là Như Tuyết ngu ngốc nữa cũng phát hiện chuyện trở nên không đúng, bắt đầu lo lắng có phải là đối phương xảy ra điều gì ngoài ý muốn hay không.
“Tiểu thư Như Tuyết, việc này tôi cũng không rõ ràng lắm. Tôi cũng là một người làm công, cô thân là bạn gái cũng liên lạc không được, một người ngoài như tôi thì có thể liên lạc như thế nào được.” Trong ngày thường, quản gia tươi cười đầy mặt, bây giờ đối mặt lời hỏi thăm của Như Tuyết, thái độ cũng lộ ra mấy phần không kiên nhẫn.
“Thân làm công, không phải là ông theo bên cạnh anh ấy rất nhiều năm, làm sao những chuyện này có thể không rõ ràng lắm?” Đối với thái độ quản gia đột nhiên thay đổi, Như Tuyết rất khó tiếp nhận loại chuyển biến này.
“Lý tiểu thư, có một số việc sợ rằng cô nghĩ sai rồi. Tôi và Hạ tiên sinh chỉ là quan hệ của chủ thuê và người làm. Tôi ở bên cạnh Hạ tiên sinh cũng mới hơn một năm, cũng không hiểu rõ đối với chuyện của Hạ tiên sinh. Lại nói, tiền công tháng này của Hạ tiên sinh lập tức sẽ sắp đến kỳ hạn. Nếu như đến lúc đó Hạ tiên sinh không về nữa, thì phần này tiền công, có phải Lý tiểu thư ứng tạm thay Hạ tiên sinh một chút trước hay không? Dù sao làm công giống như chúng tôi không sánh bằng những người có tiền như các cô cậu, cần phần tiền công này nuôi sống người một nhà chúng tôi. Lý tiểu thư cũng sẽ không keo kiệt con số nhỏ này nhỉ.”
Người đàn ông thay đổi xưng hô với Như Tuyết. Lại nói, quản gia tương tự cũng là một người bị lừa gạt, chỉ là so với Như Tuyết, ngược lại ông không tổn thất gì cả. Sau khi Ngân Hồ nhận được cuộc trao đổi này từ trong tay Lý Kiến Nghiệp, bèn thuê lại căn hộ này, đồng thời mời người quản gia trước mắt này. Tuy người quản gia này có thể được Ngân Hồ nhìn trúng, chính là xem ở bề ngoài khó có thể gần gũi của ông, tính tình trầm mặc ít nói, có một người như vậy ở đây, Lý Như Tuyết rất khó biết được một chút chuyện không nên biết từ trong miệng ông. Dù sao người giống như là Ngân Hồ, muốn tính toán một người tự nhiên sẽ không để cho người ta dễ dàng nhìn ra đầu mối, cũng nhờ người quản gia này giúp che giấu biệt thự tràn đầy ấm áp này, Như Tuyết chưa từng hoài nghi thân phận của đối phương.
“Thật xin lỗi, Lý tiểu thư, thời gian tuần trước ông chủ đã chấm dứt hợp đồng căn phòng làm việc này, chúng tôi cũng không có liên lạc địa chỉ của anh ta.” Không thể tin được sự thật này, Như Tuyết xông ra ngoài từ bên trong biệt thự, trực tiếp lái xe đến chỗ công ty người đàn ông làm việc. Có điều chờ đợi cô cũng là một thực tế lạnh lẽo, mấy ngày trước đây còn là văn phòng náo nhiệt ở trong mắt cô, nhưng bây giờ thì người đi phòng trống, dụng cụ làm việc lụn bại cứ tùy tiện ném xuống đất như vậy, rõ ràng nhìn ra đối phương đi rất đột ngột.
“Ông nói tuần lễ trước bọn họ đã chấm dứt hợp đồng, không phải bọn họ đã mua tầng này rồi à, tại sao có thể có hợp đồng?” Nhìn người gác cổng cao ốc, dù như thế nào Như Tuyết cũng không muốn tiếp nhận tất cả mình nghe được.
“Vị tiểu thư này, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm rồi. Tầng lầu này vẫn luôn cho thuê, quyền sở hữu cao ốc này của chúng tôi đều thuộc về công ty chúng tôi, không có tầng nào là bán đi. Tầng này là mậu dịch Hướng Vinh thuê lại hơn nửa năm trước, nghe nói là muốn phát triển mậu dịch, mới cao giá thuê lại nơi này của chúng tôi, lúc ấy đã ký hợp đồng nửa năm, hiện tại hợp đồng đến kỳ hạn, tự nhiên phải rời đi. Vị tiểu thư này, có phải cô tới nơi này tìm bạn hay không, không bằng cô gọi một cú điện thoại cho anh ta, cô nhất định là có hiểu lầm gì đó.”
“Tiểu thư, tiểu thư, cô làm sao vậy?” Lời người gác cổng nói, Như Tuyết đã nghe không rõ đối phương đang nói cái gì, chỉ nhìn miệng đối phương không ngừng nhúc nhích, tất cả trước mắt trở nên mơ hồ không rõ, người trước mặt kia làm sao từ một biến thành hai ba người, sau đó thì cô không còn biết được gì nữa.
“Tiểu thư, cô khỏe chút nào chưa? Có chuyện gì cũng đừng gấp, nếu như cô bị lừa gạt thì có thể báo cảnh sát, nếu không tôi giúp cô gọi điện thoại.” Người gác cổng thấy Như Tuyết tỉnh táo lại, thở dài một hơi. Tuy rằng nói không biết đối phương xảy ra chuyện gì, nhưng gặp chuyện không may ở trong cao ốc bọn họ, cho dù người gác cổng như ông đây không có trách nhiệm, rốt cuộc cũng là không tốt.
Cho nên vừa thấy Như Tuyết té xỉu, ông vội liên lạc đồng nghiệp trực giống vậy, hai người bàn bạc một chút mới dìu Như Tuyết đến trong phòng nghỉ của bọn họ nghỉ ngơi tạm thời. Hiện tại, Như Tuyết tỉnh táo lại, nghĩ đến phản ứng mới vừa rồi của cô, mới có lòng tốt chủ động nhắc tới báo cảnh sát.
Báo cảnh sát, nếu để cho người bên ngoài biết mình lại bị một tên lừa đảo như vậy lừa, không được, Như Tuyết tuyệt đối không mất mặt như vậy. Tất cả đều không phải là thật, có lẽ những thứ này cũng chỉ là một bất ngờ, bây giờ trở lại biệt thự, anh đã đợi ở nơi đó. Suy ngẫm lại hồi ức ấm áp quá khứ, những hình ảnh dịu dàng mập mờ kia, Như Tuyết gắng gượng chống thân thể đứng lên, đẩy người gác cổng còn muốn tiếp tục nói gì đó ra, xông ra ngoài từ trong phòng nghỉ.
“Được rồi, lão Trương, cô ta đi rồi, chuyện còn lại chúng ta cũng không cần quan tâm. Chỉ cần không xảy ra vấn đề ở chỗ chúng ta, chúng ta cũng không cần biết những chuyện khác.” Một người gác cổng không yên lòng Như Tuyết tinh thần hoảng hốt, còn muốn đi lên khuyên can, lại bị một người khác cản lại.
“Cũng không biết xảy ra chuyện gì, làm sao cô gái thật xinh đẹp lại gặp phải tên lường gạt.” Lão Trương cũng không kiên trì, cảm khái một tiếng rồi chuyện cũng là quên đi như vậy.
Dọc theo con đường này, Như Tuyết đã không nhớ rõ mình xông qua bao nhiêu cái đèn đỏ, may mắn chính là đến lúc đó không xảy ra giao thông bất trắc. Chỉ là lúc tới biệt thự lại phát hiện cửa biệt thự đã mở rộng ra, có phải là anh đã quay trở về hay không? Như Tuyết nhìn cửa chính rộng mở, nghĩ đến một khả năng, trong lòng mừng rỡ vội vàng nhảy ra ngoài từ trong xe, trực tiếp chạy vào trong nhà.
“Vị tiểu thư này, cô vốn là người ở trong nhà này à? Tôi là chủ nhà của cái nhà này, chúng tôi không đụng vào đồ trong phòng cô, cô có thể thu dọn một chút hay không? Hôm nay, chúng tôi tới thu dọn nhà, nếu như cô chắc chắn đã rất tốt rồi, chúng tôi thuận tiện gọi công ty làm sạch tới khắc phục hậu quả,“ Trong phòng là hai người ăn mặc trung niên một nam một nữ, thấy Như Tuyết xuất hiện ở nơi này, cũng không có bất ngờ gì, người phụ nữ trung niên kia chủ động mở miệng giới thiệu thân phận của mình.
“Chủ cho thuê nhà, các người đang nói chuyện cười gì. Đây là nhà của tôi, đây là nhà của tôi, các người cút cho tôi, rời khỏi nơi này cho tôi, nếu không tôi báo cảnh sát. Quản gia, quản gia, ông đã đi đâu, còn không đuổi bọn họ ra ngoài cho tôi.” Trong nháy mắt này, Như Tuyết đã cảm nhận được cái gì gọi là từ trên trời rơi xuống địa ngục. Đây là kỷ niệm duy nhất của cô và anh, cô tuyệt đối không thể mất đi những thứ này, ai cũng không thể cướp đi những thứ này từ bên cạnh cô, dù cho kẻ nào cũng không thể.
“Tiểu thư, có phải cô hiểu lầm hay không? Cô nói quản gia kia có phải là Hàn tiên sinh, ông ta đã đi rồi. Trước khi ông ta đi có giới thiệu tình huống tiểu thư cho chúng tôi, chúng tôi cũng biết tình cảnh của cô có chút đặc biệt, nhưng như vậy là không được. Đây dù sao cũng là nhà của chúng tôi, chính là cô báo cảnh sát cũng không tác dụng gì, trên giấy chứng nhận bất động sản viết là tên của chúng tôi.
Tiểu thư, chúng tôi cũng không phải là người cay nghiệt. Nếu như cô không thể thích ứng sự thật này, chúng tôi cũng có thể cho cô thời gian ba ngày, cô có thể tìm được một chỗ ở mới lâu dài qua ba ngày. Nếu như ba ngày sau, cô còn ở lại chỗ này, cũng đừng trách chúng tôi không nể tình. Đến lúc đó nếu như rùm beng lên một ít chuyện vượt khỏi dự liệu, cũng không phải là chúng tôi có thể khống chế.” Người phụ nữ bên cạnh người đàn ông muốn nói cái gì, lại bị người đàn ông bên cạnh khuyên nhủ. Sau khi người đàn ông nói những lời này, trực tiếp dẫn theo người phụ nữ rời khỏi nơi này.
“Ông xã, làm gì lại để cho cô ta ở lại chỗ này, ai biết ba ngày này có thể gây ra cái gì, đến lúc đó nếu cô vẫn không trả nhà, chúng ta làm thế nào, còn không bằng cứ trực tiếp bảo cô ta rời đi, đây chính là nhà của chúng ta.” Người phụ nữ vừa đi vừa bất mãn mở miệng.
“Được rồi, có một số việc đừng làm quá đáng quá, như vậy chúng ta cũng là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi. Lúc đầu, giá tiền Hạ tiên sinh kia mướn nhà này cũng đã rất cao, nhà lại được bài trí cho chúng ta thêm nhiều như vậy, chúng ta cũng đừng làm quá tuyệt tình đối với bạn gái anh ta. Bà không nhìn thấy vừa nãy sắc mặt cô ta trắng quá mức à, nếu chúng ta ép một cái, cô ta xảy ra chuyện gì, không phải là chúng ta không có chỗ tốt gì.”
Người đàn ông vừa nói như thế, người phụ nữ cũng nghĩ đến khuôn mặt trắng bệch và cặp mắt trống rỗng của Như Tuyết kia, không nói gì tiếp. Thời gian từ ban ngày đến gần tối, rồi đến đêm khuya, tiếp đó lại là một ngày mới, Như Tuyết ngồi liệt ở phòng khách lầu một không hề hay biết thời gian trôi qua, chỉ đau khổ chờ đối phương trở lại ở nơi đó, nhưng chờ đợi này lại sẽ có kết quả như thế nào.
“Lý Bách Niên, ông nói với tôi rốt cuộc Lý Như Tuyết ở nơi nào? Có phải là ông cố ý chống đối với chúng tôi hay không? Chúng ta không phải đã nói xong, có phải ông muốn đổi ý hay không?” Vào ngày hôm sau Như Tuyết không tới theo giao hẹn, hai chị em Lý Ngọc Nhu bèn gọi điện thoại của Lý Bách Niên, nhưng lấy được kết quả lại là kết quả mà hai người không muốn nhìn thấy nhất, tiếc rằng không thể làm gì khác hơn là đồng ý với ý của Lý Bách Niên. Vốn cho rằng nếu Lý Bách Niên đã mở miệng, chuyện kia cũng không có vấn đề gì.
Nhưng lại qua hai ngày, vẫn không có bất kỳ tin tức gì, hai chị em tự nhiên không đợi nổi nữa, trực tiếp lái xe đến chỗ Lý Bách Niên. Nhìn hai chị em tới hưng sư vấn tội phía trước, Lý Bách Niên cũng có khổ không nói ra được, con bé chết tiệt kia lá gan lớn rồi, hoàn toàn lấy ông làm cái cớ, từ đầu chí cuối cũng không trở về nhà này. Lúc trước, khi ông nhận được điện thoại còn có chút nghi ngờ, nhưng nhiều năm chìm nổi thương trường khiến ông nhiều hơn mấy phần thông suốt so với người khác, chỉ tốt ở bề ngoài một phần với đối phương, khiến Lý Ngọc Nhu bên kia cởi bỏ việc cơ mật, cũng là như thế mới chiếm được lợi từ trong miệng chị em bọn họ.
Chỉ là bên này phân chia tốt ích lợi, bên kia lại không tìm được bóng dáng của Lý Như Tuyết. Phản ứng đầu tiên của Lý Bách Niên chính là ở chỗ của người đàn ông kia, nhưng trong biệt thự chỉ có một quản gia đứng ở chỗ đó, nói là hai người đã rất lâu không trở về. Kết quả chính là Lý Bách Niên không cam lòng, đương nhiên phải phái người tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không có tin tức. Thật vất vả hôm nay rốt cuộc có được tin tức, có điều kết quả kia lại là Lý Bách Niên nằm mơ cũng không ngờ tới.
“Tại sao có thể như vậy? Hiện tại phải làm sao? Rốt cuộc con bé chết tiệt kia bị người ta lừa bao nhiêu tiền, hiện tại lại chết ở đâu rồi hả? Ông làm ông nội, làm sao lại không biết người kia là tên lường gạt, trước đó không phải là nói với chúng tôi rất hay, hiện tại đột nhiên nói việc này chúng tôi. Vậy những thứ kia trước kia đều là chuyện cười, đều là trêu chọc chúng tôi vui vẻ hay sao!” Lý Ngọc Nhu đã muốn nổi điên, Lý Bách Niên nói cái gì? Lý Như Tuyết cái gì cũng không có. Đây tuyệt đối không phải là thật, nhất định là người này đột nhiên đổi ý, muốn một mình nuốt chỗ tốt của bọn họ.
“Chú Lý, chú cũng là người biết chuyện, đây cũng không phải là chuyện có thể đùa, bây giờ chú nói rõ ràng với chúng tôi, đến cùng là có chuyện gì xảy ra, còn có con bé Như Tuyết kia ở đâu? Chị cả, trước mắt không phải là lúc chúng ta lục đục.” So với Lý Ngọc Nhu, tuy Lý Ngọc Lam cũng tức giận, nhưng vẫn nén lại tức giận trong lòng.
“Con bé chết tiệt kia, đã ở đây. Má Lý, còn không mời tiểu thư xuống.” Nghe được hai người đều muốn gặp Lý Như Tuyết, Lý Bách Niên trực tiếp dặn dò má Lý trong phòng khách.
Chứng kiến Lý Như Tuyết được đỡ xuống từ trên lầu, hai chị em nhà họ Lý liếc nhìn nhau, đã tin sự thật đáng buồn này. Mới mấy ngày, thiếu nữ vốn trong veo như nước giống như chỉ còn lại có một cái thân xác, mất đi linh hồn, có một số việc có thể thỉnh thoảng ngụy trang, nhưng có một số việc cũng không giả vờ được.
Trước mắt, Lý Như Tuyết đã thật sự xảy ra chuyện gì đó, Như Tuyết giống như không nhìn thấy mấy người trong tầm mắt cô, còn đắm chìm ở bên trong thế giới của cô. Về phần cô là làm sao ra ngoài từ trong căn biệt thự kia, lại làm sao đến chỗ Lý Bách Niên, cô đã không nhớ rõ.
“Chú Lý, Như Tuyết ra sao rồi hả?” Lý Ngọc Nhu thấy Lý Như Tuyết trực tiếp mở miệng chất vấn, nhưng đối phương đối mặt với tức giận của bà là hoàn toàn không có bất kỳphản ứng nào, giống như đối mặt một tý không khí vậy. Ăn quả đắng như vậy khiến Lý Ngọc Nhu càng ngày càng tức giận, đưa tay chính là đánh sang một cái tát, âm thanhlanh lảnh hơn nữa má trái sưng đỏ có thể thấy được sức lực mà Lý Ngọc Nhu sử dụng. Đau đớn như vậy, cho dù thật sự ngốc cũng phải có phản ứng, nhưng đến chỗ Như Tuyết lại vẫn giống như không cảm nhận được gì cả.
“Từ lúc tôi tìm được con bé, con bé cũng đã như vậy. Dù kích thích như thế nào cũng không có phản ứng chút nào, vốn là còn muốn biết được rốt cuộc xảy ra cái gì từ trong miệng nó, nhưng con bé như vậy lại có thể nói đã xảy ra cái gì.”
Lý Bách Niên thở dài ra miệng, sớm biết sẽ là như vậy thì trước đó mình không nên mềm lòng, mà là phải hành động trước, như vậy cũng sẽ không làm đến tiền mất tật mang như bây giờ. Rốt cuộc lúc nào thì người kia bắt đầu tính toán Lý Như Tuyết, vào trước khi biết người này, ông cũng phái người đi điều tra thân phận của anh ta, hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì, như vậy đây là tạm thời nổi lên suy nghĩ, hay là sớm có dự mưu, nếu như là sau, trong này lại có thể tế nhị hơn nhiều.
Chuyện Lý Như Tuyết cũng không phải bí mật gì, cũng không giấu diếm nổi, dù sao mười phần trăm cổ phần bị mất, hai chị em này cũng phải thông báo với Lý Kiến Nghiệp một chút. Lý Kiến Nghiệp nhận được tin, chỉ cảm thấy có thứ gì đó đè ở trên ngực, trong nháy mắt điện thoại rơi xuống, phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
Trên đời không có người nào càng thêm hiểu rõ có khổ khó nói so với Lý Kiến Nghiệp, bản thân bị con chó của mình nuôi ra hung hãn cắn một cái, một cú cắn này lại là chỗ đau nhất. Hơn nữa chuyện liên tiếp gần đây, ở dưới sự đả kích này, Lý Kiến Nghiệp như dây cung vẫn bị kéo căng rốt cuộc đứt đoạn. Một ngụm máu bầm này phun ra sau khi đè nén ở trong lòng rất lâu, Lý Kiến Nghiệp cảm thấy ngực dễ chịu hơn rất nhiều. Khi nhìn phòng làm việc trống không một bóng người, rất may mắn mới vừa rồi không có người thấy được, nếu không vào lúc mấu chốt này, truyền ra tin tức chủ tịch tập đoàn Lý Thị bệnh nặng hộc máu, như vậy Lý thị thật sự sẽ rối loạn.
Đối với gió tanh mưa máu trên thị trường chứng khoán, Lý Kiến Nghiệp vẫn đang cố gắng, chỉ là ông trời cũng không ở bên phía ông. Nhà họ Lý nổi lên ở mức độ rất lớn ấy là thứ thời cuộc kia tạo thành, nhưng vì không phải là người địa phương nên cho tới nay không dung nhập vào trong vòng luẩn quẩn bản địa ở thành phố của bọn họ. Mà, những chị em này của ông cũng không kết thông gia với giá đình mà cha chọn theo ý của cha, mới sẽ tạo thành tình thế một thân một mình bây giờ.
Lúc đầu, khi em trai từ chối đám hỏi, trong lòng ông vẫn còn đang may mắn, mình bởi vì tuổi tác chênh lệch lớn hơn với em trai, khi ông kết hôn, công ty cha không có quy mô như hiện tại, tự nhiên đối tượng đám hỏi cũng không thể so sánh với ứng của viên hiện tại của em trai. Nếu như em trai có nhà vợ như vậy ủng hộ, có uy hiếp rất lớn đối với việc ông nắm trong tay nhà họ Lý tương lai. Lại nói, chuyện em trai và minh tinh nào đó, ông cũng bỏ ra không ít sức lức ở sau lưng.
Nhưng hôm nay ngồi ở vị trí của cha, lúc thật sự nắm trong tay tất cả cục diện, rốt cuộc Lý Kiến Nghiệp cảm nhận được loại quả đắng một thân một mình này. Cho tới nay, thủ đoạn của Lý Vạn Sơn ở trên thương trường rất là độc tài, tạo không ít kẻ địch, hiện tại loại kẻ địch này liên hiệp lại với nhau, thừa dịp lúc nhà họ Lý lộn xộn, cho bọn họ một đòn trí mạng.
Nghĩ tới mấy ngày nay ông vì Nhà họ Lý, vì tập đoàn này vất vả đêm ngày, mà mấy người cũng là người nhà họ Lý lại ở nơi đó mưu tính ích lợi của nhà họ Lý. Lý Kiến Nghiệp đoán được rốt cuộc xảy ra chuyện gì từ trong lời của em gái. Lại nói, tất cả mọi người bọn họ đều bị người tính toán, cũng không biết người sau lưng kia rốt cuộc muốn làm những gì, cuộc sống sau này của bọn họ lại phải trải qua như thế nào.