Nữ Phụ Công Lược Truyện

Chương 41: Chương 41: Đại náo tu chân giới (5)




Dù sao cũng trải qua một kiếp, Ngưng Thủy cô cũng đã từng vào đây một lần. Cô ta lúc đó ngây thơ chỉ lấy được chút đồ còn Quý Nhàn Vũ lấy được một bí tịch cũng trân quý bảo vật khiến ai cũng ao ước. Lần này cô ta vào đó nhất định phải dành được.Ngưng Thủy đã quyết tâm vậy thì Nhàn Vũ tất nhiên sẽ đập vỡ giấc mộng của cô ta rồi.

Nhàn Vũ cũng có kí ức thừa hưởng nên cũng biết trong bí cảnh có vật tốt. Dù sao có thứ tốt thì cô cũng nên dành cho mình chứ. Vì bí cảnh này có quy định người trên cảnh giới kết đan không thể vào nên đành ủy khuất cho Dạ Ảnh thôi. Cô đành cho cậu đi khắp tu chân giới tìm những thứ gì hữu ích vậy.

Qua mấy tháng, quả nhiên tông môn nhận được tin có bí cảnh mở ra. Trưởng môn chọn ra những đệ tử có năng lực để vào bí cảnh. Tất nhiên sẽ có Ngưng Thủy, Nhàn Vũ còn có Thuần Bách nữa. Nhìn người mình từng yêu, Ngưng Thủy có chút phức tạp rồi thay vào đó là thù hận. Dù sao hắn kiếp trước cũng là gián tiếp hại nàng ta. Vậy nàng ta không cần phải bận lòng nữa.

Trước khi đi, Dạ Ảnh đưa cho Nhàn Vũ một viên đá, nói với cô rằng nếu gặp nguy hiểm hay đã ra ngoài thì bóp vỡ viên đá này. Lúc đó nhất định hắn sẽ đến. Tất nhiên cô sẽ không gặp nguy hiểm gì nên cất nó cẩn thận để lúc nào ra sẽ gọi anh ta đến.

Lúc trước khi vào bí cảnh, Thuần Bách liền gặp Nhàn Vũ:

- Vũ sư muội nếu cần khi đến bí cảnh có thể để ta bảo vệ.

- Cảm tạ Thuần sư huynh nhưng chắc sẽ không cần đâu.

Nhàn Vũ khéo léo từ chối. Nhưng dù sao ánh mắt của Thuần Bách nhìn Nhàn Vũ lại bị Dạ Ảnh bắt được nên có chút tức giận rồi lại bất ngờ tự hỏi vì sao mình lại giận chứ. Rồi lại nhìn sang Nhàn Vũ người tuy lạnh lùng nhưng khi hắn giận liền hỏi han, an ủi thì thấy quen quen rồi vui mừng. Bất chợt thấy cô đi mất liền buột miệng gọi:

- Tiểu Vũ...

Nhàn Vũ nghe vậy liền cứng người quay lại nhìn Dạ Ảnh với ánh mắt bất ngờ, rung động lại cùng nhiều cảm xúc khác. Cô bây giờ có thể chắc chắn rằng mình đã đoán đúng rồi. Dạ Ảnh biết mình buột miệng thì liền hỏi cô:

- Bây giờ tôi gọi cô là...Tiểu Vũ được không?

Anh ta thực sự rất quen nhưng không biết được mình đã từng gặp ở đâu lúc nào nhưng anh thực sự chỉ muốn gọi cô như vậy cứ như đã rất lâu rồi. Bây giờ, Dạ Ảnh mới nhìn thấy nụ cười trên môi cô rồi nói:

- Được thôi.

Nhàn Vũ ngay sau đó cố bình tĩnh lại rồi đi ra ngoài, để lại Dạ Ảnh thờ thẫn bên trong. Cô vừa đi khỏi phòng liền gọi Bạch Miên hỏi tội:

- Bạch Miên, có phải đối tượng công lược của tôi có thể xuyên qua mọi không gian này không?

- Đúng vậy nhưng cô nếu muốn biết thì phải tự mình chứng thực. Tôi chỉ có thể nói rằng cậu ta có ở thế giới của cô.

- Vậy được rồi, tôi sẽ tạm thời tha cho mấy người.

____________________________________________________________________________________________

Đến ngày xuất hành, mọi người đều đứng trước cổng của một ngọn núi. Trong đó có vài đội ngũ khác nhau. Họ đều có đồng phục riêng cùng đồng đội của mình. Nhàn Vũ ở Thanh Ngọc môn nên trang phục có màu trắng thuần. Ngoài ra có vài tạp tu cũng muốn vào rèn luyện.

Có vài cường giả dùng sức mạnh của mình để mở bí cảnh rộng ra. Mọi người nhận lệnh phải tầm nửa tháng nữa mới được ra ngoài. Nếu ra muộn hơn sẽ bị nhốt lại. Nên ai cũng trang bị cho mình một cái đồng hồ cát tính thời gian hoặc phải chính mình tính toán thời gian.

Thanh Ngọc môn dù sao cũng là môn phái lớn thì tất nhiên sẽ không để các đệ tử phải khổ cực. Dù sao trong đó cũng có đệ tử tinh anh được bồi dưỡng đó. Nếu mất đi chẳng phải sẽ rất đáng tiếc sao?

Cánh cổng mở ra, mọi người đều vội vàng phi vào. Trước khi vào, cô thấy một ánh nhìn nóng rực. Ngoái lại thì thấy Dạ Ảnh đang nhìn mình từ xa. Cô dùng âm thuật truyền lại cho hắn một câu an ủi rồi dặn dò cẩn thận, ba tháng sau gặp lại.

Sau đó cô bước qua tấm màng trong suốt xuyên vào bên trong bí cảnh.

Trong đó, cảnh vật vô cùng hoang sơ, cây cối um tùm, có rất nhiều đồng cỏ xinh đẹp. Vì đi vào sẽ bị truyền tông đến các khu vực khác nhau nên tạm thời Nhàn Vũ vẫn chưa gặp Ngưng Thủy.

Cô đi tìm những bảo vật xung quanh thì thấy đoản đao mình bay ra từ túi không gian. Chưa thấy nó như vậy bao giờ, cô nhìn nó hỏi:

- Có vật gì khiến ngươi hưng phấn vậy sao?

Thanh đao bay lên bay xuống như gật đầu đồng ý. Rồi cô nghiên ngẫm lại nguyên tác xem có vật gì. Tiếp đó mới nhớ hình như có thứ nha. Đó là một loại sắt rất cứng, có thể dùng để nâng cấp các loại vũ khí. Nữ chính hình như thấy nó ở một hang động gần đây.

Hình như trong đó còn có Linh Băng có thể giúp thể chất của cô nha. Vậy thì cô liền đến để chiếm đoạt trước vậy. Dù gì cũng không cần khách khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.