Nữ Phụ Đa Nhân Cách

Chương 13: Chương 13




Sáng sớm, ở sân bay quốc tế có một cô gái tóc trắng, diện một cây đen trông thật bắt mắt. Đó không ai khác chính là Đông An, dưới con mắt soi mói của mọi người cô vẫn ung dung, thong thả lên máy bay.

Ngồi trên dãy ghế Vip, cô đeo tai phone vào nghe. Thú thật hôm nay cô hơi mệt, bản thân hôm qua không ngủ đủ giấc. Sau khi ra khỏi căn nhà đó, cô đã thuê khách sạn nghỉ qua đêm. Nhưng hôm qua không hiểu sao cô cứ trằng trọc mãi không ngủ được. Chuẩn bị đối mặt với những người thân mới, trong cô có gì đó nhộn nhạo, có chút gì đó mong chờ.

Còn 5 phút nữa máy bay sẽ khởi hành, hành khách cũng khá nhiều. Bỗng nhiên cạnh bên cô có người ngồi vào, tuy không có gì to tát nhưng hắn mang đến cho cô cảm giác rất dị. Ừm bản thân hắn cũng một cây đen, chưa kể hắn còn đội mũ, bịt khẩu trang, đeo kính. Thật giống như một thành phần khủng bố mà!

“E hèm...”

Như phác giác được ánh mắt của cô hắn khẽ hắng giọng. Cảm giác bản thân cũng hơi lố, Đông An liền lôi laptop đời mới ra sài. Cô thông báo cho người đem xe tới sân bay, để tiện cho việc cô đi lại, cô không thích người khác đón đưa.

Xong xuôi cô đóng laptop lại nhắm mắt dưỡng thần, ai dè cô liền ngủ luôn.

“Uầy.. .này dậy mau!”

Một âm thanh khàn khàn kêu lên, Đông An giật mình tỉnh dậy. Dương đôi mắt đề phòng xung quanh, tất thẩy chỉ là bản năng. Đông An hơi nhíu mày, thì ra đã tới nơi, nhưng từ khi nào cô lại ngủ sâu tới mức không đề phòng gì cả. Thật nguy hiểm!

Chìm đắm trong suy nghĩ chính mình, Đông An không phát giác được khuôn mặt ngày càng đen của ai kia. Thấy người kia cứ ngơ ngác bỏ qua hắn, hắn bực dọc đứng phắc dậy, bỏ đi. Đúng là sỉ nhục mà! Hắn đường là ảnh đế nổi tiếng, bận trăm công nghìn việc. Vậy mà cho con nhóc đó mượn vai ngủ, chưa kể hắn không hiểu sao lại không muốn hất ra. Cuối cùng cả lời cảm ơn cũng không nhận được, hắn về chắc chắn sẽ hỏi thăm thật kĩ quản lí đặt cho hắn chuyến bay này.

Hắn có lẽ đã quên tạo hình của hắn hiện tại, không một chỗ hở thì lấy gì mà nhận dạng. Chưa kể nếu có biết thì Đông An chắc chắn cũng chả để ý, cho nên cũng đừng tự tin thái quá.

Thấy người kia bỏ đi, Đông An nhún vai không sao cả. Xong cũng đi xuống sân bay, dạo một vòng WC chỉnh chu lại bản thân. Đông An liền bước tới quầy tiếp tân, chờ nhận xe của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.