Nữ Phụ Không Muốn Nam Nữ Chính Chia Tay

Chương 1: Chương 1




Thẩm Vãn Tình bị đau mà tỉnh.

Cả người cô toàn máu là máu, trên người dày đặc vết thương, thậm chí kinh mạch cũng đã bị tổn hại, chỉ cử động nhẹ thôi cũng có thể cảm nhận được cảm giác đau đớn xuyên tim lan ra toàn thân, thấm vào lục phủ ngũ tạng.

Nếu không có gì bất ngờ thì...

Cô đã xuyên không.

Cô đang lái xe trên đường, vì phanh xe không nhạy mà tông vào lan can phòng hộ rồi lao xuống vực, chiếc xe nổ tung làm người cô tan xương nát thịt, sau đó vừa mở mắt ra cô đã thấy mình xuyên vào cái thể xác đầy mình vết thương này.

... Nhìn cái ngữ này xem, chắc chắn vận mệnh nhiều chông gai.

Nhưng làm người, dù sao cũng phải lạc quan một chút.

Ví dụ như bây giờ điều duy nhất đáng để vui mừng là cô đang nằm trong lòng của một người đàn ông.

Hơn nữa còn là một người đàn ông rất đẹp trai.

Nói theo cách của thế giới hiện đại thì người đàn ông đẹp trai này chính là cái thể loại người mà cười một cái thôi cũng có thể khiến cho vô số nữ sinh gào thét: “Em muốn gả!!!” ấy.

Trai đẹp trước mắt này không chỉ mặt mày tuấn lãng trầm ổn, ngay cả giơ tay nhấc chân cũng toát lên vẻ lạnh lùng thanh cao. Lúc hắn cụp mắt nhìn cô, nháy mắt băng chảy tuyết tan, vừa ôn hoà vừa ấm áp.

Xem ra hắn đối xử với cô còn rất dịu dàng nữa.

Suốt cả đường đi cô đều có thể nghe thấy hắn nhỏ giọng run rẩy lẩm bẩm với chính mình: “Ta sẽ không để muội xảy ra chuyện gì, yên tâm, ta sẽ không để muội xảy ra chuyện gì đâu.”

Quả là cảm động lòng người.

Là một đứa cuồng nhan sắc, Thẩm Vãn Tình cảm thấy hình như cô cũng không xui xẻo lắm.

Tái ông mất ngựa biết là phúc hay hoạ.

Không nói đến việc đã nhặt được cái mạng về, bên người lại còn có thêm một người bạn trai dịu dàng săn sóc.

Đãi ngộ bậc này đối với một người xuyên không đã là rất tốt rồi.

“Đừng nhúc nhích, yêu lực của Họa Bì Quỷ vẫn còn còn sót lại trong cơ thể của muội.” Giọng nói của trai đẹp tràn đầy lo lắng: “Vãn Tình, muội yên tâm, ta sẽ đưa muội đi tìm Phong Dao Tình, nàng ấy nhất định sẽ cứu muội.”

Phong Dao Tình?

Thẩm Vãn Tình giật mình, cảm thấy cái tên này hơi hơi quen tai: “Phong Dao Tình?”

“Muội lại cãi nhau với nàng ấy.” Giọng Kỷ Phi Thần tựa hồ hơi bất đắc dĩ: “Nàng ấy là vị hôn thê của ta. Sau này muội đừng gây chuyện với nàng ấy nữa.”

Vị hôn thê?

Thẩm Vãn Tình: Hai - mắt - trợn - trừng!!!

Ra là anh không phải bạn trai của tôi à?

Thế mà anh còn ở đây mờ ám với tôi như vậy hả? Giờ mà ở hiện đại có khi anh đã bị chửi cho vuốt mặt không kịp rồi đấy.

Thẩm Vãn Tình cảm thấy lượng tin tức quá lớn, đầu cô đau như muốn nứt ra, ngay cả hít thở thôi cũng thấy khó khăn.

Mà đúng lúc này, một cái màn hình trong suốt đột nhiên lóe sáng xuất hiện trên không trung.

Chỉ có cô mới có thể nhìn thấy.

[ Hệ thống nữ phụ: Chúc mừng nữ hiệp liên kết với hệ thống nữ phụ trong tiểu thuyết “Phản cốt“. Sau khi xem xét nguyên nhân cái chết nguyên thân của cô, linh hồn cô bị thế giới vô biên đưa vào vị diện này để hoàn thành nhiệm vụ. Con đường phía trước vô cùng nguy hiểm, hệ thống hân hạnh được đồng hành cùng cô! Hy vọng cô xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, không phụ sự chờ mong của thế giới vô biên. ]

Phản cốt.

Phong Dao Tình.

Mấy cụm từ quen thuộc liên tiếp xuất hiện cuối cùng cũng làm Thẩm Vãn Tình ngộ ra.

Cô không những xuyên không mà còn xuyên vào đúng vào quyển tiểu thuyết tiên hiệp ngược luyến cẩu huyết cô đã từng đọc lúc học đại học.

Thế giới giả thiết của quyển tiểu thuyết này một thế giới yêu vật lộng hành.

Nam chính Kỷ Phi Thần là trưởng tử của thế gia tu tiên Kỷ thị, có hôn ước với con gái của chưởng môn Huyền Thiên Phái: Phong Dao Tình.

Nhưng đúng lúc này, phản diện Ma tôn đã bị phong ấn từ lâu đột nhiên thức tỉnh.

Yêu ma nhân cơ hội ngàn năm có một này tác quai tác quái trên đại lục.

Để giữ gìn hoà bình thế giới, nam nữ chính nhanh chóng lập đội đi hàng yêu trừ ma, đánh quái thăng cấp.

Nghe có vẻ là một câu chuyện rất nghĩa hiệp, kỳ thật lại là một vở cung đấu khoác cái mác tiên hiệp.

Kỷ Phi Thần nhờ vào vào mị lực được tác giả ban cho, dọc đường đi yêu ma không trừ được mấy con nhưng các thể loại nữ phụ ác độc hình dáng tính cách phong phú muôn màu muôn vẻ thì thu nhận bằng hết.

Đã thế còn thốt ra vô số câu cú cộp mác trai đểu kiểu:

“Nàng ấy chỉ là muội muội của ta.”

“Nàng ấy chỉ là bạn của ta.”

“Ta làm sao có thể bỏ mặc một nữ tử yếu đuối như vậy được.”

Nữ chính Phong Dao Tình suýt thì ho ra máu.

Sau đó hai ông bà nội này bắt đầu chia tay rồi quay lại, hiểu lầm rồi lại chia tay, cứ thế gương vỡ lại lành một vòng tuần hoàn vô hạn.

Kết quả nữ chính lấy thân tế kiếm, nam chính nước mắt rưng rưng dùng linh hồn của nữ chính và toàn bộ tu vi của chính mình phong ấn phản diện Ma tôn.

Một người chết một người bị thương, quả là kết cục hoàn mỹ.

Trùng hợp làm sao, nhân vật mà Thẩm Vãn Tình xuyên vào chính là thẻ bài nữ phụ đầu tiên mà Kỷ Phi Thần sưu tầm được - thẻ bài em gái trà xanh mềm yếu nhu nhược.

Nàng là cô nhi được Kỷ thị nhận nuôi, từ nhỏ đã cùng Kỷ Phi Thần trưởng thành.

Kỷ Phi Thần chỉ coi nàng là muội muội, nhưng Thẩm Vãn Tình một lòng muốn làm cô vợ nhỏ của người ta.

Nàng ý vào cái danh “muội muội” cố ý làm nũng, tỏ ra thân mật đủ kiểu với Kỷ Phi Thần trước mặt Phong Dao Tình, còn ba ngày hai lần chạy đến trước mặt nữ chính quanh co lòng vòng châm chọc người ta.

Trừ việc làm cho nữ chính điên lên thì chẳng có tí tác dụng thực tế nào.

Đã thế cuối cùng còn rơi vào kết cục bị lệ quỷ bám vào người ăn luôn hồn phách, bị đích thân nam chính phong ấn lại.

Đúng là tự làm tự chịu.

“...”

Xuyên vào một nhân vật như vậy, giấc mộng sống an nhàn phú quý của Thẩm Vãn Tình coi như đi đời.

Nhưng nghĩ lại, đã xuyên không còn có hệ thống hỗ trợ, xem ra mình cũng là nhân vật chính có bàn tay vàng trong sảng văn trong truyền thuyết.

Thân là người đã từng đọc vô số các thể loại nữ phụ xuyên không, cô rất có giác ngộ mà chớp chớp mắt.

Bình thường mấy loại tình huống kiểu này thì nhiệm vụ của của cô nhất định là công lược nam chính hoặc nam phụ, không thì cũng là đại ma vương phản diện, chia rẽ nam nữ chính, cướp lấy vận may của bọn họ, sau đó vả mặt một cách hoàn mỹ.

[ Hệ thống nữ phụ: Nghĩ gì, mấy nhiệm vụ đó quá khó khăn, cô không xứng. ]

“...”

Cô mà lại không xứng? Cái hệ thống rác rưởi này còn biết nói móc người khác cơ à?

Gương mặt này dù sao cũng được tác giả tốn không biết bao nhiêu giấy mực để miêu tả, lại còn có giá trị nhan sắc cao đến mức mà Hoạ Bì Quỷ coi trọng đến mức muốn lột da đấy nhá!

[ Hệ thống nữ phụ: Nhiệm vụ chính: “Kế hoạch xây dựng truyện ngọt“. Để đáp ứng nhu cầu của toàn thể người đọc cũng như của thế giới này, nhiệm vụ của hệ thống là ngăn cản nam nữ chính từ hôn hoặc chia tay, hỗ trợ vị diện này đi đến kết cục HE. Nói một cách đơn giản chính là biến quyển tiểu thuyết này thành truyện ngọt. Tiến độ trước mắt: 0/100%]

Thẩm Vãn Tình: Tôi không làm.

“...”

Bây giờ cô đang nghĩ, lúc nãy sao con Hoạ Bì Quỷ kia không nuốt chửng cô luôn cho rồi.

Tính đi tính lại cũng không tính ra được rằng mình đường đường là một người xuyên không lại đi làm chuyên gia tư vấn tình cảm cho nam nữ chính.

Nếu đổi một thân xác khác thì không nói làm gì, còn cô là nữ phụ trà xanh ngày nào cũng lượn qua lượn lại trước Phong Dao Tình, đã thế hễ mở miệng ra là lại “Phong tỷ tỷ sao còn chưa huỷ hôn vậy?”, không bị nữ chính chôn sống đã là kỳ tích rồi.

[ Hệ thống nữ phụ: Nhiệm vụ chi nhánh: “Hoà bình thế giới“. Ngăn cản phản diện lớn nhất của truyện tàn sát Nhân giới, cứu vớt chúng sinh thiên hạ. Tiến độ trước mắt: 0/100%]

Thẩm Vãn Tình nghĩ chắc cái hệ thống rác rưởi này đang muốn đẩy cô vào chỗ chết đây mà.

Nếu như tác giả đem tất cả những gì tốt đẹp nhất dành hết cho nam chính Kỷ Phi Thần, vậy thì tất cả những gì u ám bẩn thỉu ác độc vai phản diện Tạ Vô Diễn đều gánh hết.

Ở trong mắt hắn, người và yêu không có gì khác nhau, đều là đồ chơi để giải sầu. Muốn giết thì giết, muốn giữ thì giữ, tàn sát Nhân giới chẳng qua cũng chỉ là hứng thú nhất thời.

Nhìn qua thì hắn trông có vẻ anh tuấn dịu dàng ôn tồn lễ độ, nhưng khi hắn cúi người mỉm cười với ngươi thì đồng thời cũng có thể mặt không đổi sắc bóp nát lấy trái tim của ngươi.

Thẩm Vãn Tình tưởng tượng ra cảnh mình bị tên kia bóp nát trái tim mà ngực đau âm ỉ.

Huỷ diệt thì huỷ diệt, ai thích đi làm nhiệm vụ thì làm đi.

Vốn dĩ cơ thể này cũng chỉ còn một hơi thở, suýt nữa thì bị nhiệm vụ này đả kích ngất luôn.

Cô nghĩ tới nghĩ lui, trước tiên vẫn nên ngủ một giấc thì hơn.

Chờ vết thương lành lại rồi nghĩ xem nên hoàn thành nhiệm vụ như thế nào.

Nhưng vừa nhắm mắt lại đã nghĩ tới một chuyện, cô giật mình, mở choàng mắt.

Không được.

Không thể ngủ.

Tí nữa thì quên, bây giờ cốt truyện đang diễn biến đến đoạn ngược tâm thứ nhất trong tiểu thuyết.

Thẩm Vãn Tình bị Họa Bì Quỷ bắt đi, sau đó thời khắc sống còn thì được Kỷ Phi Thần một mình cứu sống mang về.

Nhưng vì hắn đến chậm một bước, kinh mạch của nàng đã đứt hết, cơ thể bị trọng thương không còn cách nào chữa trị, cho dù có linh lực của hắn chống đỡ nhưng đó cũng không phải kế lâu dài, lúc nào nàng cũng có thể bỏ mạng ngay tức khắc.

Xin hãy đọc ở wattpad @xiao_ming_ming hoặc facebook page Xuy Mộng Đáo Tây Châu - Quotes Cổ Đại để ủng hộ editor. Nếu bê bản edit đi mà không xin phép thì xin chúc số kiếp gập ghềnh chông gai sóng gió triền miên không yên ngày nào. Không thân!

Kỷ Phi Thần trượng nghĩa dũng cảm cũng không nhận ra tình cảm của Thẩm Vãn Tình, chỉ một mực coi nàng là muội muội đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

Vì thế hắn ôm người bay thẳng đến Huyền Thiên Các của nữ chính, khẩn cầu nàng ta lấy thuốc cứu người.

Trùng hợp Phong Dao Tình lúc ấy bị phản phệ trong lúc tu luyện, gắng gượng lết cơ thể đang bị trọng thương tới gặp Kỷ Phi Thần, kết quả thấy người ta ôm tình địch đứng trước mặt, suýt nữa tức nôn ra máu.

“Tục Linh đan là bảo vật của Huyền Thiên, không thể cho người ngoài.”

Nhưng mà Kỷ Phi Thần lại không muốn nhìn “muội muội” của mình chết thảm nên cứ ôm Thẩm Vãn Tình như vậy quỳ ở Huyền Thiên Các một ngày một đêm.

Phong Dao Tình không đành lòng, cuối cùng vẫn làm trái gia quy, ra tay cứu người.

Nhưng cảnh tượng Kỷ Phi Thần ngày ấy dốc lòng chiếu cố Thẩm Vãn Tình không kể ngày đêm, hơn nữa còn dùng linh lực của bản thân cứu người giống như một cái dằm đâm sâu trong lòng nàng.

Hơn nữa Thẩm Vãn Tình thân là nữ phụ độc ác, được người ta cứu mạng cũng không hề có tí cảm kích nào, đã thế còn ỷ vào việc mình là người bị thương cố ý làm nũng với Kỷ Phi Thần ở trước mặt Phong Dao Tình.

“Ta và Kỷ đại ca từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tình cảm thân thiết như thế tỷ làm sao mà so sánh được. “

“Huynh ấy ngoài miệng nói chỉ coi muội là muội muội, chẳng qua là chưa phát hiện ra vị trí đặc biệt của muội trong lòng mình mà thôi. Nếu như người bị thương là tỷ, tỷ nghĩ rằng huynh ấy sẽ hao tâm tổn sức lo lắng đến nông nỗi như vậy sao?”

Quả nhiên Phong Dao Tình bị chọc cho tức nổ phổi, lập tức đến nhà từ hôn.

Màn truy thê ngược tâm thê thảm đau thấu tâm bắt đầu từ đây.

Hồi tưởng xong đoạn cốt truyện này, hai mắt Thẩm Vãn Tình nhoè lệ.

Nếu như Kỷ Phi Thần thật sự ôm cô đến Huyền Thiên Các xin thuốc, có khi tiến độ nhiệm vụ đang từ không sẽ tụt thẳng xuống âm vô cùng.

Gió đêm phần phật thổi qua làm Thẩm Vãn Tình ớn lạnh. Núi xanh lùi lại phía sau, sương mù dày đặc cũng dần dần tiêu tán, giống như mây tan trăng rạng.

Huyền Thiên Các là một toà lầu cao bằng trúc dựng trên đỉnh núi, rừng trúc vờn quanh.

Khinh công của Kỷ Phi Thần đã đạt đến trình độ xuất quỷ nhập thần, nháy mắt đã có thể nhìn thấy cửa lớn của Huyền Thiên Các.

Thẩm Vãn Tình nắm chặt nắm tay, hít vào một hơi, cố nhịn đau đớn gian nan vùng dậy, giãy giụa nói: “Thả muội xuống, để muội tự đi.”

“Yêu lực của Hoạ Bì Yêu đã lan vào lục phủ ngũ tạng của muội rồi, cho dù ta có linh lực phù trợ cũng vô dụng.”

Kỷ Phi Thần mặc kệ cô nhõng nhẽo, thở dài, bất đắc dĩ nói, “Vãn Tình, đừng náo loạn, cơ thể muội bị thương, không thể tự đi được đâu.”

“Muội mặc kệ.” Thẩm Vãn Tình quật cường lên tiếng, “Không đi được thì muội sẽ bò qua đó.”

Kỷ Phi Thần nhíu mày, giọng nói mang vẻ cảnh cáo: “Nghe lời.”

“Muội không nghe.” Thẩm Vãn Tình nói, “Muội cứ ngang ngược thế đấy.”

Tức ghê.

Nếu không vì miếng cơm manh áo, ai điên đâu mà tự làm khổ mình như vậy chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.