Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Thẩm Túc cảm thấy rằng, xưng hô của anh với cô trước giờ cũng thật tuỳ tiện.
Từ từ đã, sao anh lại có thể có cái ý nghĩ bất thường như thế này chứ!
Nguyễn Ấu San mới chỉ mười tám, mười chín tuổi thôi! Vẫn còn là học sinh cấp ba đó trời ạ!
Thẩm Túc nhíu mày, cố gắng đàn áp cái suy nghĩ không được trong sáng chỉ vì anh đã độc thân quá lâu kia.
Thẩm Túc đấu tranh tư tưởng xong, tự an ủi bản thân rằng, về sau anh sẽ tạm cất cái vai fan bố vào một góc, chỉ nguyện làm một fanboy bình thường thôi.
*
Nguyễn Ấu San không hề biết đến việc fan bố của cô đã thay lòng đổi dạ, không muốn làm fan bố nữa.
Cô gửi địa chỉ hiện tại của mình cho Thẩm Túc, sau đó dọn dẹp lại căn hộ một chút.
Sau khi đặt bữa tối giao tới xong, vì ngày mai không có lịch trình gì vào buổi sáng, Nguyễn Ấu San vừa ăn cơm vừa xem tin tức.
Sau đó liền đi về ký túc xá của chương trình, ở trong ký túc xá tiếp tục giải đề thi.
Bùi Ưu, Ngu Tịnh, và Tưởng Mỹ Thiến thì ở trong phòng khách của ký túc xá, vừa nói chuyện phiếm vừa đánh bài vừa đắp mặt nạ.
Không khí vô cùng hài hoà.
Cho đến khi Tô Mạn Nhu trở về ký túc xá, không khí vui vẻ trong ký túc xá tự nhiên trở nên an tĩnh.
Lần này không có máy quay, Tô Mạn Nhu cũng chẳng buồn diễn trước mặt những người này, chỉ nhàn nhạt nhìn bọn họ một cái, sau đó về phòng của mình.
Kết quả lại bị Bùi Ưu cản đường.
Bùi Ưu đi thẳng vào vấn đề: “Những chuyện mà Bối Nhung Tâm làm, là do cô nói cậu ta làm đúng không?”
Weibo chính thức của chương trình cũng đã thông báo kết quả xử lý chuyện của Bối Nhung Tâm – cô ta trực tiếp rút lui khỏi chương trình.
Bởi vì có quan hệ tốt với Bối Nhung Tâm, Tô Mạn Nhu cũng bị dìm không kém, nhưng mà sau khi Tô Mạn Nhu đăng một cái status dài khóc lóc kể lể một hồi xong, gió trên Weibo đổi chiều lần nữa. Fans của Tô Mạn Nhu cảm thấy idol của họ là người vô tội, nếu có sai thì chỉ có việc tin nhầm Bối Nhung Tâm, bản thân cô ta cũng chỉ là người bị hại.
Còn có thêm sự thao túng của Tinh Xán, không còn ai vào chỉ trích Tô Mạn Nhu nữa, bán thảm một đợt xong còn thu thêm vài fans mới nữa.
Nhưng mà, những cái này chỉ có thể lừa gạt được những quần chúng ăn dưa không rõ sự tình thôi.
Tô Mạn Nhu đối mặt với chất vấn của Bùi Ưu, không chỉ không nhận, ngược lại còn trả đũa, uỷ khuất: “Ưu Ưu, dù Nguyễn Ấu San có là bạn của cậu đi nữa, cậu cũng không thể không có chứng cứ mà tuỳ tiện bôi nhọ tôi được. Tôi với cậu ít ra vẫn còn chung công ty, không phải sao?”
Bùi Ưu tức giận đến mức xém chút đã nhào vào đánh người đối diện.
Ngu Tịnh giữ chặt tay áo Bùi Ưu: “Cậu còn có thể trông cậy gì vào cái loại cáo đột lốt thỏ, ném đá giấu tay này nữa chứ? Đừng quan tâm đến cô ta nữa.”
Tưởng Mỹ Thiến lột mặt nạ ra, trực tiếp lên lầu tìm Nguyễn Ấu San.
“San San, bây giờ không có camera, chúng ta nhiều người hơn, cậu có muốn dạy dỗ con nhỏ kia một trận không?”
Nguyễn Ấu San: “Không được, thế có khác gì ỷ thế hiếp người. Tớ muốn dùng lý lẽ thu phục người khác hơn.”
Tưởng Mỹ Thiến: “Ai da, nếu có ra mắt thật mà phải chung nhóm với Tô Mạn Nhu thì chẳng khác nào cậu cứ phải nhường nhịn cô ta mãi? Tự nhiên tớ cảm thấy may mắn vì không vào được lớp A ghê.”
Nguyễn Ấu San vốn đang ngồi sửa bài, cũng không vội vàng gì mà nói: “Cậu cứ yên tâm đi, chưa chắc gì cô ta đã muốn chung nhóm với tớ. Cho nên, đến đêm chung kết, kiểu gì Tô Mạn Nhu cũng sẽ ra tay thôi.”
Tưởng Mỹ Thiến không an tâm, lo lắng: “Ôi, không ngờ San San nhìn cũng xa ghê.”
*
Sáng hôm sau là lúc quay vòng sàng lọc giữ lại top 30.
Người ngồi ở ghế center lần này sẽ do khán giả bầu chọn.
Bên phía chương trình vốn nghĩ nếu do người xem bầu chọn thì người chiến thắng chắc chắn sẽ lại là Nguyễn Ấu San, nhưng không ngờ, từ bốn giờ chiều đến mười giờ tối, lượt bầu chọn cho Tô Mạn Nhu đột nhiên tăng lên rất nhiều....
Nhân viên kỹ thuật của chương trình điều tra suốt đêm, số liệu lớn thế này rất có khả năng bị người ta khống chế.
Thí sinh dự thi bỏ tiền ra mua bình chọn cho mình là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.
Mà chuyện này không phải là để giành xuất vào top 30, 50 hay gì, mà là giành ghế center, bên phía chương trình đương nhiên không thể mặc kệ.
Nhưng ở sân khấu biểu diễn lần thứ hai này, Tô Mạn Nhu quả thực đã phát huy rất tốt, khắc phục nhược điểm của bản thân. Nếu tính số liệu chân thật của cô ta cũng đủ để giành lấy vị trí thứ hai.
Nếu như Nguyễn Ấu San là một người không có bối cảnh, bên phía chương trình có thể mắt nhắm mắt mở mà bỏ qua. Dù sao thì ghế center cũng chỉ có một người ngồi, ai nhiều số liệu hơn thì giành được thôi, cũng chẳng có gì phải thắc mắc cả.
Nhưng đằng này, người chống lưng cho Nguyễn Ấu San còn là nhà tài trợ cho chương trình...
Ghế center lần này có liên quan đến một tài nguyên vô cùng quan trọng – là hợp đồng đại ngôn cho điện thoại 5G của công ty khoa học kỹ thuật Thẩm Thị.
Nếu như bọn họ dám để cho thí sinh giở trò thế này, làm lơ nhà tài trợ Thẩm Túc kiêm fanboy của Nguyễn Ấu San, để cho Tô Mạn Nhu ngồi vào ghế center thì....
Thôi, tàn bạo quá chẳng dám nghĩ nữa!
Cho nên, đáng ra lúc 8 giờ rưỡi đã phải quay vòng loại top 30 rồi, nhưng tổ chương trình cho lùi lại nửa tiếng, rồi ngồi họp bàn với nhau.
Nhóm thí sinh lần đầu tiên gặp phải tình huống này không hiểu có chuyện gì đang xảy ra.
Mọi người ở trường quay tiếng to tiếng nhỏ, bàn luận sôi nổi: “Sao lại thế này chứ? Việc xếp hạng có vấn đề à?”
Tô Mạn Nhu trong lòng cũng đoán đoán được chuyện gì đang xảy ra, cô ta tâm tình thấp thỏm không nguôi.
Ngày hôm qua, Đoạn Á Huy nói muốn nhìn mặt xem Nguyễn Ấu San là ai.
Nửa tiếng sau, hắn lại nói Nguyễn Ấu San rất ít khi rời ký túc xá của chương trình, lịch trình cũng được bảo mật tuyệt đối, nếu khiến cho Nguyễn Ấu San đang yên ổn tự nhiên xảy ra chuyện gì thì cũng không ổn lắm, như thế Tô Mạn Nhu có giành được ghế center cũng không vẻ vang gì.
Đoạn Á Huy đổi giọng nói: “Nhu Nhu, em là số một, anh nhất định sẽ đưa em đến với ghế center. Nguyễn Ấu San không phải mạnh lắm sao, để anh xem Nguyễn Ấu San không có cái chức center thì có thể mạnh đến đâu?”
Tô Mạn Nhu đoán được Đoạn Á Huy định làm gì, nhưng cô ta cứ khuyên mãi mà Đoạn Á Huy lại chẳng chịu nghe.
Tô Mạn Nhu đương nhiên là muốn ngồi vào ghế center, cũng rất muốn giành được cái hợp đồng đại ngôn cho điện thoại, nhưng mà đừng nói là dùng năng lực cá nhân cùng với nhân khí của cô ta để áp đảo Nguyễn Ấu San, chỉ cần cô ta có ý định đàn áp Nguyễn Ấu San thôi là Thẩm Túc đã đứng ra bảo vệ tình nhân của anh rồi.
Nhưng mà Đoạn Á Huy cứ kiên trì, nói rằng lần này nếu Tô Mạn Nhu không được ngồi vào ghế center thì có khác nào Thẩm Túc ra mặt thiên vị tình nhân của mình, đồng thời công nhận cái tin đồn bao nuôi kia đâu.
Cô ta chỉ muốn Đoạn Á Huy dạy dỗ Nguyễn Ấu San một chút thôi, chứ không phải là trực tiếp đối đầu với Thẩm Túc thế này!
Nhưng mà, cái vai em gái mưa vô dục vô cầu này cô ta đóng quá ổn, cho nên lần này cô ta càng nói không muốn đối đầu, Đoạn Á Huy lại càng cảm thấy là cô ta rất muốn, cho nên hắn cứ kiên trì mua bình chọn, còn nói là hắn đã dùng IP giả khắp cả nước, không thể nào bị phát hiện là gian lận số liệu được.
Tô Mạn Nhu đương nhiên trong lòng cũng nhịn không được mà dao động. Dựa vào cái gì mà Nguyễn Ấu San hết lần này đến lần khác được ghế center chứ? Cùng lắm cũng chỉ là cái đồ yêu tinh đê tiện biết quyến rũ người khác thôi mà!
Cô ta không phải như thế, lần công diễn thứ hai, cô ta đã rất đột phá, ngày hôm qua còn vì chuyện của Bối Nhung Tâm mà lên hot search nữa, trong một lúc tự nhiên trở nên nổi tiếng bất thường thì cũng có gì lạ đâu chứ?
Thẩm Túc trước giờ làm việc minh bạch, Nguyễn Ấu San cũng không phải tình nhân thật của anh, ngày hôm qua còn bị liên luỵ kéo vào cái tin đồn bao nuôi kia của Nguyễn Ấu San, để phủi sạch tin đồn lần này, Thẩm thị chắc chắn sẽ không để Nguyễn Ấu San có được hợp đồng đại ngôn kia.
Nguyễn Ấu San lại chẳng biết chuyện gì đang xảy ra.
Rất nhanh đã đến chín giờ, chương trình bắt đầu ghi hình, người chủ trì lần này là Phó Việt Hành.
Thứ tự danh sách lần được công bố, cuối cùng chỉ còn lại hai cái tên.
Nguyễn Ấu San và Tô Mạn Nhu, ai sẽ đứng đầu và đứng thứ hai?
Trước khi tuyên bố kết quả cuối cùng, Phó Việt Hành theo kịch bản mà phỏng vấn hai người trước.
Phó Việt Hành: “Nguyễn Ấu San, em có nghĩ lần này em sẽ tiếp tục giành chiến thắng không?”
Nếu đối thủ của Nguyễn Ấu San là người khác, hẳn là cô sẽ khiêm tốn một chút, duy trì biểu cảm ôn hoà. Nhưng nếu mọi người đều đã biết cô vốn bất hoà với Tô Mạn Nhu, cô cũng chẳng buồn diễn nữa.
Cô nói thẳng: “Lần này là khán giả bình chọn, chủ yếu là để xem hiệu quả của lần biểu diễn thứ hai này, em so với Tô Mạn Nhu cao hơn hẳn 679 điểm, thành công ngồi được vào ghế nữ hoàng, em cảm thấy câu trả lời cũng rất rõ ràng rồi.”
Tô Mạn Nhu dù cao hơn Ngu Tịnh đứng thứ ba nhưng cũng chỉ cao hơn có cỡ chừng 200 phiếu bầu thôi.
Phó Việt Hành dường như cũng đoán được câu trả lời, trực tiếp hỏi Tô Mạn Nhu: “Còn Tô Mạn Nhu, lần biểu diễn thứ hai này em đã đột phá rất nhiều so với trước, em có tin tưởng là bản thân sẽ lấy được ghế center không?”
Tô Mạn Nhu: “Chuyện này em không thể xác định được, chỉ đành xem khán giả có thích hay không thôi.”
Câu trả lời nước đôi, kiểu gì cũng được.
Nhưng so với câu trả lời của Nguyễn Ấu San thì câu trả lời của Tô Mạn Nhu lại gián tiếp lộ ra dã tâm đoạt ngôi vị đứng đầu.
Có dã tâm cũng chẳng phải việc gì xấu, nhưng vấn đề cô ta lại không dám quang minh chính đại thừa nhận bản thân cũng ham muốn ngôi vị kia.
Phó Việt Hành lúc này đã không còn thấy hành động của Tô Mạn Nhu thuận mắt như trước, anh ta không rõ hồi trước bản thân bị cái gì mà thấy cô ta điểm nào cũng tốt, điểm nào cũng hấp dẫn người khác.
Phó Việt Hành: “Đáng tiếc, ngôi vị đệ nhất chỉ có một, nhưng bây giờ lại có hai người đang so tài so sức, nhất định sẽ có một người phải thất vọng rồi. Lần công diễn thứ hai này, người giành được ghế center là --- Nguyễn Ấu San!”
Đáp án vừa được công bố, nhóm thực tập sinh bên dưới nhao nhao: “Tôi quen rồi mấy bác ạ, đại ma vương mà không ngồi ghế center mới là có vấn đề á.”
“Đối với đáp án này, tôi thấy cũng quá hợp tình hợp lý luôn!”
Nhưng nhìn mặt Tô Mạn Nhu lại có vẻ ngoài ý muốn, nụ cười cũng trở nên thật miễn cưỡng.
Thẩm Túc đối với Nguyễn Ấu San, vậy mà lại tình nguyện để người ta phỏng đoán quan hệ mờ ám giữa hai người chỉ để bảo vệ cô thôi.
Mặc kệ việc Nguyễn Ấu San có thật sự trở thành người yêu của Thẩm Túc hay không, lúc còn đóng giả mà đã được anh đối xử thế này, Tô Mạn Nhu trong lòng ghen ghét đến phát điên.
Vì cái gì mà một người đàn ông ưu tú, hết mực bảo vệ người bên cạnh mình như thế lại không thuộc về cô ta?
“Chúc mừng Nguyễn Ấu San lần thứ tư đoạt được ghế center, đồng thời giành được hợp đồng đại ngôn của điện thoại 5G!”
Danh sách top 30 đã công bố xong, Phó Việt Hành tiếp tục tuyên bố: “Lần công diễn thứ ba này, mỗi nhóm sẽ có một vị khách mời nổi tiếng đến hỗ trợ!”
Trên màn ảnh lớn, hình ảnh cùng tên của sáu vị khách mời lần lượt hiện ra.
Trong số bọn họ, có người đang làm thành viên boygroup nổi tiếng, có người là idol đang nổi, cũng có quán quân của chương trình tuyển chọn.
Nhóm thực tập sinh bên dưới liền hoan hô: “Tổ chương trình lần này chơi lớn ghê á!”
“Huhu thật sự rất muốn vào nhóm của Ôn Dương, anh ấy chính là quán quân chương trình “Âm nhạc và tôi” đó!”
“Trời ơi Lệ Tuấn là thần tượng của tôi á, nếu có thể cùng anh ấy biểu diễn trên cùng một sân khấu, đời này sống không còn gì luyến tiếc nữa!”
“Phó lão sư, lần này chia nhóm sao vậy ạ? Có thể tự chọn nhóm theo khách mời mình thích được không ạ?”
Phó Việt Hành nói: “Không được, cách chia tổ lần này có chút đặc biệt.”
Nói một cách đơn giản, mỗi vị khách mời sẽ cung cấp năm món đồ mà mình thích hoặc có liên quan đến tiết mục của mình, đặt trong một căn phòng.
Các thực tập sinh sẽ dựa vào thứ tự xếp hạng mà bước vào phòng và lựa chọn món đồ mình thích.
Cứ năm người chọn phải món đồ của bất kỳ một khách mời nào thì sẽ về đội của người đó.
Sau khi công bố cách chia nhóm xong, những thực tập sinh xếp hạng giữa giữa liên tục kêu rên: “Hả? Rồi lỡ những người thực lực mạnh chung nhóm với nhau thì biết làm sao?”
Phó Việt Hành: “Thì đành để vận mệnh an bài thôi. Hiện tại, mời center Nguyễn Ấu San lựa chọn đầu tiên!”
~ Hết chương 30 ~