Nguyên Triều: “Tâm Tâm. Thị trường trên cả nước rất rộng, ngoài kia có rất nhiều công ty thời trang cần phải cạnh tranh. Chúng ta không cần phải đối đầu với nhau, giao tình giữa hai nhà chúng ta vẫn luôn tốt. Anh hy vọng em sẽ lưu tâm việc này, ngăn chặn Trí Nhân kia lại.”
Tâm Tâm suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu, nhìn thẳng vào Nguyên Triều nói: “Được, Nguyên Triều, em sẽ trao đổi việc này lại với Trí Nhân, nếu đúng là anh ấy đang nhằm vào công ty anh, em sẽ ngăn lại. Anh yên tâm, em có thể nhằm vào bất cứ đối thủ cạnh tranh nào, cũng sẽ không nhằm vào anh. Dù sao chúng ta cũng là bạn chơi với nhau từ bé. Chưa kể ba mẹ em và ba mẹ anh còn rất thân với nhau.”
Nghe vậy, Nguyên Triều không nhịn được hơi rung động. Mấy tháng gần đây hắn vẫn luôn sứt đầu mẻ trán vì doanh thu bị tụt giảm nghiêm trọng, người anh họ trong gia tộc còn nhân cơ hội công kích hắn. Lại thêm chuyện với Hoa An vẫn luôn bị ba mẹ phản đối. Thực nhiều ngày hắn không được yên ổn, đầu óc lúc nào cũng phải suy nghĩ tính toán. Bây giờ nghe được lời nói của Tâm Tâm, hắn liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn tin, nếu cô đã nói ra, chắc chắn sẽ làm. Dù sao từ trước đến nay, cô vẫn luôn như vậy, luôn hết lòng vì hắn. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhớ lại khoảng thời gian trước đây với Tâm Tâm, tuy không phải là tình yêu, nhưng lại rất yên ổn, an bình.
[Tinh, độ hảo cảm của đối tượng công lược một + 5, hiện tại là 70 điểm.]
Tâm Tâm âm thầm vui vẻ trong lòng, nhưng trên khuôn mặt vẫn còn mang chút buồn man mác vì chuyện giữa Hoa An và Trí Nhân.
Đến khi cô trở lại bàn tiệc, vừa ngồi xuống đã nghe thấy Trí Nhân hỏi:
“Hắn nói gì với cô?”
Không thể không nói, hắn cảm thấy rất khó chịu khi Tâm Tâm đi ra nói chuyện riệng với Nguyên Triều. Suốt quá trình cô nói chuyện với tên kia, hắn luôn vô tình cố ý liếc mắt về nơi bọn họ đứng. Nếu có thể, hắn rất muốn kéo Tâm Tâm tránh xa tên Nguyên Triều kia, càng xa càng tốt. Hắn có chút hối hận lúc trước khi cô quay ra nhìn hắn, hắn đã không ngăn cô lại.
Trong lòng Tâm Tâm lại âm thầm bĩu môi, trước đó một bộ dang cao ngạo không quan tâm, đến khi cô quay trở về lại chất vấn cô. Đúng là nghĩ một đằng làm một nẻo. Cô điều chỉnh lại vẻ mặt, nhẹ nhàng nói:
“Cũng không có gì, chỉ nói chuyện công việc thôi. Thực ra, ba mẹ tôi và ba mẹ anh ấy khá thân nhau, giữa hai bên gia đình luôn là quan hệ hợp tác. Tuy nhiên, anh ấy nói gần đây thời trang Tâm luôn mở cửa hàng ở gần các cửa hàng của nhà anh ấy, còn thực hiện chiến dịch giảm giá sâu khiến doanh thu công ty nhà anh ấy bị sụt giảm mạnh. Anh ấy…anh ấy nghi ngờ anh vì vẫn còn thích Hoa An nên mới cố tình nhằm vào công ty anh ấy. ”
Nói đến đây, trong trong đôi mắt Tâm Tâm dâng lên chút khẩn trương, lo lắng, cô nhìn thẳng vào mắt Trí Nhân, thấp thỏm hỏi: “Trí Nhân, có phải…anh vì…Hoa An mà cố tình làm vậy hay không?”
Vì Hoa An? Đúng vậy, hắn là vì Hoa An mà nhằm vào Nguyên Triều, hắn vốn là người cao ngạo, đương nhiên không chấp nhận nổi việc Hoa An bỏ hắn chạy theo Nguyên Triều. Nhưng đôi mắt của Tâm Tâm lại khiến hắn cảm thấy thực gian nan khi mở miệng thừa nhận, hắn lựa chọn lảng tránh:
“Không phải. Cô đừng nghĩ nhiều, tôi không nhằm vào công ty Nguyên Triều. Tôi cũng không còn quan tâm đến Hoa An.” Trí Nhân tránh đi ánh mắt cô, quay mặt lên sân khấu.
“A, vậy sao? Thật không phải là vì Hoa An sao?” Đôi mắt Tâm Tâm vụt sáng lấp lánh, cũng quay đầu nhìn sân khấu, nhưng giọng nói lại kèm theo vui sướng, truyền đến tai hắn, “Trí Nhân, tôi rất vui khi nghe anh nói vậy. Thật sự! Tôi…tôi không muốn anh quan tâm đến Hoa An. Tôi đối với anh…tôi…tôi…”
Những lời còn lại, Tâm Tâm không nói hết, nhưng Trí Nhân lại không ngốc, hắn hiểu phần còn lại là gì. Tuy nhiên bây giờ đầu óc hắn đang loạn như ma, từ khi bước chân vào căn nhà này, hắn luôn bị người ta chế giễu, châm chọc, dù hắn biểu hiện ra bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn không phải không khó chịu. Cộng thêm thấy Hoa An đi bên cạnh Nguyên Triều, hận thù trong hắn lại càng sâu.
Tâm Tâm thấy hắn im lặng, cô cũng im lặng theo, nhưng biểu tình trên mặt không khỏi mất mát.
Rất nhanh đã đến màn chính của buổi tiệc tối nay. Trí Dũng lên phát biểu, tuyên bố Trí Kiệt sẽ tạm thời làm phó tổng giám đốc ở hội sở chính tập đoàn Alpha, thời gian thử thách là một tháng. Nếu sau một tháng làm tốt sẽ được cất nhắc lên vị trí tổng giám đốc, đồng thời sẽ được hắn ủy quyền cho sử dụng 25% cổ phần trên danh nghĩa của chính mình.
Trí Kiệt vui vẻ bước lên sân khấu, nhiệt tình chào mọi người, cám ơn ba, hứa sẽ nỗ lực hết sức để phát triển tập đoàn Alpha lớn mạnh.
Trong suốt cả quá trình, Trí Nhân chỉ ngồi yên lặng lắng nghe, khuôn mặt âm trầm, không rõ đang suy nghĩ điều gì.