Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc

Chương 19: Chương 19: Boss phản diện là thừa tướng ngạo kiều (19)




Sống ở phủ thái tử được hai tháng, khoa khảo đúng hạn mà tới.

Từ đầu đến cuối, Phó Liệt đều vô cùng bình tĩnh, đến ngày khảo thí cũng dựa theo thói quen, cùng ăn sáng với Đường Hoan xong mới ra cửa, ngược lại, Đường Hoan đưa Phó Liệt đi thi lại không ngừng run lên bần bật.

Hai tháng qua đi, ban đầu còn mang theo chút ngây ngô của thiếu niên, bây giờ Phó Liệt đã cao hơn rất nhiều, khí chất càng thêm trầm ổn, nho nhã, nhìn qua có vẻ lạnh lùng, phát triển theo hướng nam thần cấm dục.

Chình vì vậy, mỗi ngày Đường Hoan đều yên lặng nuốt nước miếng. So với nam thần của đại học y, Phó Liệt càng thêm anh tuấn bất phàm, thật muốn đè hắn ra....

Khi sắp vào trường thi, nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của Đường Hoan, Phó Liệt không kìm lòng nổi, cong cong khóe miệng.

Thiếu niên chi lan ngọc thụ[1] mỉm cười tựa ngàn vạn bông hoa lê nở rộ, khoảnh khắc ấy đẹp đến lóa mắt.

[1]chi lan ngọc thụ: cụm từ chỉ người ưu tú.

Phó Liệt cúi người, đột ngột hôn lên môi Đường Hoan, sau đó mới vào trường thi.

Hắn vô cùng coi trọng khoa cử lần này, chỉ cần vào trường thi, hắn nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ!

Cũng chắc chắn... hắn sẽ cho người mà mình để ý một tương lai tươi đẹp.

Nụ hôn vừa nãy là nụ hôn đính ước mà hắn cho cô, tuy rằng có rất nhiều đêm, thừa dịp cô ngủ say, hắn đã hôn môi cô, hôn cổ cô, hôn mặt cô, nhưng lúc này, hắn muốn quang minh chính đại hôn cô!

Đường Hoan sững sờ

Sau đó rít gào dưới đáy lòng.

Mẹ ơi, nụ hôn đầu của tôi!

Có biết ông đây đã tưởng tượng biết bao nhiêu cảnh hoàn mỹ để trao đi nụ hôn đầu không hả? Kết quả, còn chưa kịp phản ứng đã mất đi nụ hôn đầu?

Hệ thống quân vô cùng rối rắm, có nên nói cho ký chủ, thật ra...

Ký chủ, cô làm gì còn nụ hôn đầu! Cô không biết đâu, lúc cô không có ý thức, phản diện đại nhân đã thực hiện không biết bao nhiêu chuyện “cần làm mờ” với cô đó!

Tất nhiên, tuyệt đối không thể nói ra những lời này.

Nếu nói, nó sợ Đường Hoan sẽ dựng lông!

“Hệ thống, chuyện này có tính là tai nạn lao động không?” – Đường Hoan nghiêm trang hỏi.

Tai nạn lao động?

Hệ Thống rất muốn lật bàn.

[... Không tính.]

[Cô có biết “thiên chi kiêu tử”[2] vừa hôn cô là ai không hả? Sao cô dám tính việc đó thành tai nạn lao động cơ chứ?]

[2] thiên chi kiêu tử: con cưng của trời

Lời của hệ thống có chút kỳ quái, cứ như Phó Liệt không phải một boss phản diện bình thường mà là một vị thần không thể lay động trong lòng nó.

“Là ai?” – Dường Hoan nghiêm túc hỏi, lén lún thiết lập một cái bẫy.

Cô vẫn luôn tò mò, nếu cô thật sự có thể thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ, tích góp công đức để chữa khỏi bệnh nan y, hệ thống sẽ được cái gì. Dù sao thì đôi bên cùng có lợi mới là hợp lý, không có lý do gì mà nhiều người mắc bệnh nan y như vậy lại chỉ có cô mới được cho cơ hội để chữa khỏi bệnh.

[Là...] Nói được một nửa, hệ thống mới hồi phục tinh thần, cười gượng hai tiếng.

Nguy hiểm thật, suýt chút nữa thì nó bị dụ rồi!

“Hệ thống, tôi luôn cảm thấy cậu có một bí mật to lớn nào đó giấu không cho tôi biết!” – Sau khi hệ thống cười gượng hai tiếng, Đường Hoan nghi ngờ nói.

Hệ thống lập tức bật chế độ cảnh giác, toàn thân đều đổ mồ hôi.

Chẳng lẽ ký chủ đã phát hiện ra nó đang giả mạo một cái hệ thống? Chẳng lẽ cô đã nhạy bén cảm nhận được bí mật to lớn che dấu sau các nhiệm vụ?

Chẳng lẽ...

[Vậy...vậy á? Không...không có mà!] – Hệ thông lắp bắp đáp lời.

“Không có thì sao cậu phải nói lắp? Nhất định là cậu có một bí mật động trời chưa nói cho tôi!” – Đường Hoan ép sát từng bước, sau đó thâm trầm phỏng đoán – “Hay là...”

[Hay là cái gì?] Tim hệ thống sắp phọt ra tới cổ họng rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.