Sau khi Hiên Viên Võ và Thụy Vương xuất phát tới biên cương, Đường Hoan bắt đầu nghỉ ngơi làm việc theo thời gian cố định, ngày ngày đánh Thái Cực ngoài hoa viên.
Cô không có bất cứ phản ứng gì bất thường, chỉ là, cô nghiêm túc hơn và cũng bỏ ra nhiều thời gian hơn khi đánh Thái Cực mà thôi.
Thụy Vương phi vốn tưởng rằng con gái mình còn trẻ tuổi, sẽ rơi vào thời kỳ đau buồn khi phải chia xa, đột nhiên rời Hiên Viên Võ, chắc chắn cô sẽ mất hồn mất vía, ăn ngủ không yên. Nhưng, khi nhìn thấy Đường Hoan vẫn vô cùng bình thường, bà lập tức yên lòng.
[ Ký chủ rác rưởi, không biết vì sao, mỗi lần thấy cô yên tĩnh không gây chuyện, lòng ta lại sinh ra dự cảm chẳng lành. Ta cứ cảm thấy cô như vậy là vì đang chuẩn bị cho một lần “chơi lớn” ý.] - Hệ thống đột ngột lên tiếng.
Tròng mắt Đường Tiểu Hoan đảo tròn.
Nếu hệ thống rác rưởi thông minh một chút, chắc chắn sẽ cảm nhận được ký chủ của mình đang có ý xấu.
Đáng tiếc, rác rưởi chính là rác rưởi, nó không hề phát hiện.
Đường Hoan im lặng ngồi xuống ghế đá, ấn đường hơi nhăn, nhìn qua, trông cô có vẻ lạnh nhạt, xa cách.
“Cậu cũng nghe thấy đại sư Viên Tuệ nói rồi đấy. Boss phản diện nhà cậu trọng sinh, có lẽ người mang mệnh bia đỡ đạn như tôi không thể sống lâu được. Hiên tại tôi đang nghĩ, nếu có thể sống một ngày thì cứ sống thôi, dù sao số tôi cũng vậy rồi.”
[ …… ]
Thấy ký chủ nhà mình đột nhiên trở nên ủy mị, hệ thống tạm thời không phản ứng kịp.
Bỗng, Đường Hoan ngẩng đầu bốn mươi lăm độ, nhìn trời. Trầm mặc một lúc, cô chậm rãi mở miệng: “Hệ thống, những thế giới mà tôi đã đi qua đều là thế giới thực ư?”
[ Đương nhiên, cũng giống như thế giới của cô vậy, đều thật sự tồn tại. Chẳng qua, các thế giới không liên kết với nhau, chỉ những người đặc biệt mới có thể tiến vào thông đạo của các thế giới mà thôi.]
“Người đặc biệt là người nào?” - Đường Hoan rơi rũ mắt, ghi nhớ thật kỹ tin tức này. Vì tránh cho hệ thống nghi ngờ, cô còn bồi thêm một câu - “Những người có mệnh bia đỡ đạn như tôi cũng coi là người đặc biệt ư?”
Cô nói với giọng điệu mang theo vài phần tự giễu.
Lập tức, hệ thống cảm thấy không đành lòng. Vừa nãy nó nghi ngờ Đường Hoan có âm mưu gì đó, nhưng bây giờ, tâm phòng bị của nó đã vơi đi một nữa.
[ Người đặc biệt chính là người mang khí vận lớn, có thể mở ra thông đạo của các thế giới. Trong các thế giới tu tiên, rất nhiều Đại Năng có thể mọc cánh thành tiên, đi tới các thế giới khác nhau. Còn ở trong Thời Không Trường Hà cũng có một số người cực kỳ lợi hại, ví dụ như chủ…”
Hệ thống có một thói quen xấu, đó là khi không phòng bị, rất dễ dàng nhiều lời.
Suýt chút nữa thì nó lỡ miệng nói ra điều gì rồi, may mà nó phanh lại đúng lúc.
Sau khi nuốt hết những lời định nói vào bụng, hệ thống rác rưởi còn cẩn thận quan sát Đường Hoan, thấy cô chỉ nhìn về hư không, chẳng thèm để ý nó đang nói gì, nó mới yên lòng.
Trông thì có vẻ Đường Hoan không phát hiện.
Những ngón tay trái của cô khẽ đánh nhịp lên đùi.
Tất cả các thế giới đều là thế giới thực, đại năng ở thế giới tu tiên có thể di chuyển qua lại giữa các thế giới. Nói cách khác, nếu cô biết được thuật tu tiên thì có thể áp dụng nó ở các thế giới khác nhau. Chỉ cần cô có thể nhập môn, sau đó tu luyện chăm chỉ, chắc chắn có thể cải thiện số phận.
Nếu cô đoán không sai thì những thế giới tu tiên thuộc về Đại Thế giới, chứ không thì sao người tu chân có thể nắm giữ số phận, di chuyển giữa các Tiểu thế giới được.
Còn, một số người lợi hại trong Thời Không Trường Hà, ví dụ như….