Trên đường tìm Lâm Dĩ Nhu, Tiêu Liệt lái xe quá nhanh, tâm trạng bất ổn nên đã xảy ra tai nạn xe cộ, cực kỳ thê thảm!
Anh không chỉ hỏng mất hai chân mà còn trở thành trò cười, cưới phải hàng giả Lâm Dĩ Hoan.
Sau biến cố lần này, quan hệ của Trình Ánh và Lâm Dĩ Nhu lại tốt đẹp như lúc ban đầu, thậm chí tình cảm còn khăng khít hơn trước, Trình Ánh cũng bắt đầu thay đổi.
Nếu chuyện xưa chỉ phát triển tới đoạn này, Đường Hoan còn có thể tự nói cho mình, đây là một câu chuyện kể về lãng tử quay đầu, nhưng...
Mẹ nó, khó có thể tiếp thu nhất chính là!
Ba năm, Tiêu Liệt sống trong tăm tối, điên cuồng vì bị hỏng mất hai chân thì Trình Ánh và Lâm Dĩ Nhu cũng ngọt ngọt ngào ngào với nhau ba năm. Nhưng “ông lớn” khí vận chi tử “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, vừa lơ đãng một cái là đã ngủ với cấp dưới ngay, hơn nữa còn chơi ra “mạng người”! Lâm Dĩ Nhu lại nản lòng thoái chí, lúc này...
Cô ta lại nghĩ tới một vị thanh mai trúc mã khác —— Tiêu Liệt.
Tuy rằng Tiêu Liệt đã kết hôn với em gái Lâm Dĩ Hoan của cô ta nhưng hai người không có tình cảm, hơn nữa quan hệ của bọn họ chỉ là một hiểu lầm bất đắc dĩ mà thôi! Quan trọng nhất là cô ta, Lâm Dĩ Nhu không thẹn với lương tâm, cô ta chỉ muốn trốn tránh Trình Ánh nên nhờ Tiêu Liệt giúp đỡ mà thôi, cô ta không có ý gì khác!
Đường Hoan:...... Cái đ* mọe nó chứ!
Tiêu Liệt nhớ tình cũ, thu nhận và giúp đỡ Lâm Dĩ Nhu, cũng ra tay chèn ép Trình Ánh.
Nếu ba năm trước Tiêu Liệt còn niệm tình anh em thì ba năm sau, bị hỏng chân, Tiêu Liệt đã trở thành ma quỷ tăm tối và cố chấp, anh điên cuồng chèn ép Trình Ánh, chèn ép Trình gia, gần như là bức Trình Ánh đến cùng đường.
Lâm Dĩ Nhu thấy người mình yêu cùng đường, đã sớm mềm lòng nhưng lại không nói rõ với Tiêu Liệt. Vì thế, cô ta thừa dịp đến công ty đưa cơm cho Tiêu Liệt, nhìn trộm một vài văn kiện bí mật của công ty, tiết lộ cho Trình Ánh, giúp gã tìm đường sống trong kẽ hở...
Bên cạnh có nội gián lại gặp phải khí vận chi tử, đương nhiên là Tiêu Liệt sẽ thất bại thảm hại. Đến cuối cùng, bị Trình Ánh chơi ngược, Tiêu gia phá sản, phải ra nước ngoài.
Mà Lâm Dĩ Hoan, từ đầu đến cuối cũng chỉ là một bia đỡ đạn tầm thường.
Khi sinh ra, bị Lâm Dĩ Nhu chắn phía trước, sống chết cũng không chịu chui ra ngoài, cô bắt buộc phải ở trong bụng mẹ quá lâu, suýt nữa thì thở không được. Tuy may mắn sống sót nhưng vì sinh ra đã yếu ớt nên nhất định sẽ trở thành một người đoản mệnh, nhiều bệnh tật.
Khi kết hôn, chị gái mất tích, cha mẹ van cầu cô thay chị gái thề ước, cô cho rằng chỉ cần thề ước là xong. Ai ngờ, Tiêu Liệt lại làm mọi việc chẳng thể vãn hồi, khiến cô không thể không gả vào Tiêu gia. Hôn lễ vô cùng ảm đạm, một mình đứng trong giáo đường như trò hề.
Kết hôn ba năm, cô chăm sóc Tiêu Liệt ba năm, lại cứ như một người vô hình, không thể thắng nổi một giọt máu muỗi của Lâm Dĩ Nhu trong đáy lòng Tiêu Liệt.
Việc khác biệt duy nhất mà cô đã làm chính là cố gắng vạch trần Lâm Dĩ Nhu cho Tiêu Liệt khi phát hiện cô ta tiết lộ thông tin cơ mật của công ty anh. Đương Nhiên Tiêu Liệt không tin cô, Lâm Dĩ Hoan là người có lòng tự trọng rất mạnh, vì thế trong một khoảng thời gian ngắn, cô đã tạo chứng cứ giả...
Chứng cứ cô bịa đặt, Tiêu Liệt liếc mắt một cái đã chọc thủng.
Lúc này, vì công ty xảy ra chuyện nên tâm tình không được tốt, Tiêu Liệt đã nói những lời cay nghiệt với Lâm Dĩ Hoan...
Lâm Dĩ Hoan bẩm sinh đã yếu ớt nên tim có vấn đề, những lời cay nghiệt của Tiêu Liệt đã đè chết cọng rơm cuối cùng trong lòng cô, cô vừa khóc vừa chạy ra khỏi công ty của Tiêu Liệt và vì bệnh tim tái phát mà ngã xuống giữa đường...