Sau khi đi du hí hơn tuần thì tác giả ta đã trở lại và...ăn hại hơn xưa..
Mời mấy nàng thưởng thức chương tiếp theo.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hiểu Mạn chạy ra ngoài...
Trong phòng:
Anh - Nhất Thiên Hàn bước đến gần Tử Huyên,mày đẹp khẽ nhăn tỏ ý không hài lòng.
Tên chết tiệt! Cậu là ai mà khiến cô ta lo lắng như vậy,cũng chỉ là 1 tên đẹp mã thôi mà - Nhất Thiên Hàn khó chịu nói.
Khụ.. khụ...khụ - Tử Huyên bỗng gập người ho 1 tràng ..
-Tôi là bạn của Hiểu Mạn,anh có gì muốn hỏi nữa??
-Hừ,bạn cùng lớp gì?? sao thân nhau như vậy.
-Ha ha chẳng nhẽ anh đang ghen??
Nhất Thiên Hàn trên má đã nhiễm chút ửng đỏ.
-Ai nói với cậu như vậy,tôi chỉ lo cô ta gặp “được” bạn xấu lại chết ra đấy,tôi lại mất công chọn vợ mới.
Tử Huyên “...”
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cô ơi bán cho cháu 1 vỉ thuốc cảm sốt nhức đầu - Hiểu Mạn tươi cười nhìn cô chủ tiệm.
-Cháu đợi cô chút.
Cô chủ tiệm cũng tươi cười đáp lại,cô bị ấn tượng bởi vẻ ngoài xinh đẹp của Hiểu Mạn rồi..
-Đây cháu gái ! Bao giờ rảnh nhớ ghé lại nha.
La la la
Hiểu Mạn nhảy chân sáo như con rồ..
Cô bước qua đường..
Bỗng...Kíttt - Một tiếng chói tai vang lên
Có ai không?? Có người bị xe tông phải kìa!! - Tiếng 1 người phụ nữ trung niên hét to,lập tức 1 đám đông kéo lại gần,cũng may ông lái xe là người tốt nên đã đưa cô tới bệnh viện.
Ông lái xe cầm điện thoại của Hiểu Mạn lên và tìm số,ông thấy 1 số ghi”Bác sĩ đẹp trai“.
-A lô
Đầu dây bên kia phát ra 1 giọng nam lạnh thấu xương.
Ông lái xe lạnh sống lưng
Cậu có phải người thân của chủ nhân số máy này không?? Cô ấy bị tai nạn cậu làm ơn đến đây.Tôi là người gây ra việc đó tùy cậu xử lí..
Được - Bên đó phát ra âm thanh không nhanh không chậm.
10 phút sau một người đàn ông cực đẹp trai phong độ từ ngoài hành lang bước đến gần,mọi ánh mắt như hổ đói của cả nhân viên nữ và các bác trung niên hướng theo hắn.
Hắn mặc bộ quần áo tây,tay đeo đồng hồ hàng hiệu,đôi đồng tử xanh dương nổi bật trên gương mặt đẹp như tượng tạc,môi bạc khẽ nhếch đầy quyến rũ mị hoặc.
Thấy hắn ông bác há hốc miệng,cô gái này là ai mà gặp được cành hoa đào đẹp điên đảo thế này??
-Cô ấy đang ở trong đây??
-Đúng vậy - ông bác trung niên nghiêm mặt hối lỗi.
-Ông đi đi,tôi sẽ gặp ông nói chuyện sau.
-Nhưng,nhưng tôi...Nhìn thấy ánh mắt tỏ ý không hài lòng của hắn ông bác liền té ngay và luôn.
Sau 5 tiếng dài đằng đẵng cửa phòng phẫu thuật mở ra.
Hắn hướng ánh mắt sắc bén về phía phòng
-Bác sĩ! Cô ta sao rồi?
-Tình hình rất là tình hình.Bệnh nhân sẽ bị mất trí nhỡ vĩnh viễn..ngừng 1 lúc ông nói tiếp,do gặp phải 1 chấn động tâm lí lớn trong tiềm thức của bệnh nhân,cô ấy sẽ bị câm..
Hắn không có bất kì cảm xúc gì,nhưng tim hắn lúc nãy lại thấy hơi nhói.
-Cảm ơn bác sĩ.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hắn ước vào phòng vip giành riêng cho cô.
Cô mới dậy?? - Hắn ngồi xuống ghế,giọng nói lạnh nhưng cũng mang 1 chút ấm áp đi.
tôi..tôi..tôi là ai??
Cô mấp máy môi nhưng không nên lời.
Ánh mắt cô ánh lên vẻ tang thương đau khổ tột cùng.
Hắn đến gần ôm cô vào lòng,thì thầm vào tai cô:
“Em chỉ việc tựa vào tôi ,cả thế giới cứ để tôi lo”
Cô nghe được,như có 1 dòng nước ấm len lỏi vào tim.
Cứ thế cô dựa vào vai anh mà ngủ....
I love you like I've never felt the pain, just wait
I love you like I’ve never been afraid, just wait
Our love is here and here to stay so lay your head on me
I'll wait, I'll wait
I love you like you've never felt the pain, I'll wait
I promise you don’t have to be afraid, I'll wait
The love is here and here to stay so lay your head on me
Lay your head on me
So lay your head on me
‘Cause little do you know
I love you till the sun dies
---------------------------------------------- HẾT CHƯƠNG 12 -----------------------------------------------
Do dạo này ta bận tối mắt tối mũi học bài nên đăng chương không được thường xuyên,mấy nàng đừng bơ truyện ta nha.bYE BYE