Kéo Mục Dạ sang một bên khác chọn vũ khí, Mộ Ly lại sử dụng âm dương song đồng quan sát tiếp.
Từ nãy đến giờ xem sư muội mình biểu hiện Mục Dạ lại phát hiện tiểu sư muội này là một tiểu quỷ, không cần bỏ ra đồng nào lại có thể thu được băng sơn tuyết liên quý hiếm, đúng thật là một tiểu quỷ tham tài. Cảm nhận Mục Sinh nhìn mình có chút khác lạ Mộ Ly lườm hắn một cái rồi tiếp tục công tác.
Đại đa số tu sĩ thích dùng kiếm, mọi người đều cho rằng kiếm là binh khí chi vương, nhưng Mộ Ly lại không cho là đúng, thương, đao, câu, bổng ... Mỗi dạng đều có đặc điểm riêng, có mặt hay để người sử dụng khai phát.
Mộ Ly không quen sử dụng binh khí nên binh khí nào cũng không quan trọng, ánh mắt đảo qua một góc âm u đập vào mắt nàng là một thanh liêm ( lưỡi hái) tối đen như mực, lưỡi câu sắc bén hiện lên hàn quang, nếu đặt ở thế tục giới đây chính là một món lợi khí, nhưng đặt ở trong tu chân giới chỉ là một món sắc vụn không hơn kém. Nhưng đây là ánh mắt của người khác, trong mắt Mộ Ly thì khác xa một trời một vực, thanh liêm tản mát một màu đen như đêm tối âm u, nhưng trong đêm tối ấy lại có như ẩn như hiện một bán nguyệt dẫn dắt câu nhân.
“ Lấy cho ta thanh liêm đó.” Mộ Ly chỉ vào lưỡi hái yêu cầu nhận viên đến lấy.
“ Thanh, thanh thanh lưỡi hái này.” Nhân viên phục vụ có chút khó sử nhìn nàng. “ Không dấu gì sư tỷ thanh lưỡi hái này ta cầm không nổi.”
“ Cầm không nổi.” Một bên Mục Dạ cũng nghi hoặc, đi đến lưỡi hái cầm lên tay. Chỉ thấy tay hắn vừa nhấc lưỡi hái lên liền trầm xuống.
“ Nặng như vậy.” Mục Dạ nhíu mày, hắn vận chuyển bên trong linh khí cũng không khá hơn.
“ Vật này được làm từ nguyệt thạch, không luyện hoá nó ngươi không thể sử dụng.” Mộ Ly quan sát một hồi mới đưa ra kết luận.
“ Nguyệt thạch, còn cứng gắn hơn thiên ngoại vẫn thạch nguyệt thạch.” Mục Da không khỏi thất kinh.
“ Nha đầu rất có ánh mắt, đây là một món thần bí bảo vật được đặt ở đây không biết bao năm tháng, trải qua nhiều lần dò xét mới có thể biết nó được cấu tạo từ nguyệt thạch, xem ra nha đầu ngươi có gia sư rất tốt.” Không biết từ đâu đến một to cao lão giả, nhìn hắn cứ nghĩ rằng hắn xuất thân từ nhà võ.
“ Đa tạ tiền bối khen thưởng.” Mộ Ly cung kính, thật ra nàng cũng không năm chắc mười phần, nhưng thế gian có loại nặng hơn thiên ngoại vẫn thạch lại rất hiếm huống hồ lại mang nguyệt chi ý.
“ Hảo hảo, tiểu nha đầu rất dễ nói chuyện, di ngươi cùng hắn là sư huynh muội.” Thô to lão giả hảo sảng cười, lại thấy Mộ Ly trên mặt mang mặt nạ liền nghi vấn.
“ Đệ tử tham kiến Ngô trưởng lão.” Phục vụ đệ tử vừa gặp thấy liền hoản sợ bây giờ mới dám lên tiếng.
“ Thì ra là Ngộ trưởng lão, đệ tử Mục Dạ tham kiến trưởng lão.” Mục Dạ nhận ra đối phương, hắn là một tên trưởng lão cuồng luyện khí, một lòng say mê luyện khí đến nổi hắn xem sắt thép chính là con của mình, à à có chút nói quá.????
“ Là tên tiểu tử ngươi, chẳng lẽ nàng cùng tên đó là sư đồ.” Tên Ngô trưởng lão biết là Mục Dạ sau liền làm động tác cao điệu hoảng sợ.
Mộ Ly thấy hắn như vậy liền chê bai, có cần làm lố như vậy không, sư phụ nàng cũng không ăn thịt người.
“ Đây là sư tôn mới thu đệ tử ký danh, lần này đại bỉ sẽ chính thức thu nàng vào môn hộ nên đệ tử đặc biệt dẫn nàng đến đây lựa chọn binh khí.” Mục Da giải thích.
“ Thì ra là vậy, thôi thôi lão đầu ta cũng không làm phiền hai ngươi, nếu tiểu nha đầu này thích thanh liêm này ta liên tặng cho nàng, dù sao đặt đó cũng không ai để ý chi bằng tặng cho người hiểu nó.” Ngô Vinh hô hô vài câu liền lẫm bẩm rời đi, cứ tưởng gặp một nhân tài chiêu vào môn hộ, ai ngờ gặp phải tên đệ tử của người đó.
“ Sư huynh hắn rất sợ sư phụ.” Mộ Ly nhìn vừa đi Ngô Vinh liền quay sang hỏi.
“ Tàng kinh các nhất mạch là nhất mạch đặc thù, ai mà không kiên kị.” Rõ đầu nhà mình tiểu sư muội, có rất nhiều chuyện sau này nàng mới có thể biết được.
Bị rõ đầu ở trốn đông người quả thật là mất mặt, không thèm đếm xỉa tới hắn Mộ Ly liền nhấc lên thanh liêm.
“ Quả thật rất nặng.” Mộ Ly thầm hô, nhẹ nhàng rót vào một tia nguyệt chi khí Mộ Ly mới có thể miễn cưỡng nhấc nó lên, vì không muốn gây chú ý nàng liền đem nó vào trong trữ vật túi.
“ Xem ra thanh liêm này cùng sư muội ngươi có duyên.” Thấy nàng không khách khí cho vào túi trữ vật như sợ bị dành lấy Mục Dạ không biết nói sao với tên tiểu sư muội này.
“ Sư huynh chúng ta đi dạo tiếp đi.” Không cần tốn linh thạch nhân được một đoá băng sơn tuyết liên cùng một thanh hảo binh khí, Mộ Ly hôm nay tâm tình rất tốt.
Một buổi dạo phố Mộ Ly cùng Mục Dạ tâm tình rất tốt, đang trên đường đi về thì hai người cùng dừng lại.
“ Kẻ nào to gan dám theo dõi ở thái nhất tông.” Mục Dạ bổng quát lên, trên người kim đan sơ kỳ uy áp phóng xuất xung quanh.
“ Phụt.” Một bụi rậm phát ra thanh âm, một trung niên nam tử miệng mang vết máu đi ra.
“ Thành thật xin lỗi tiền bối, tiểu bối không có ý mạo phạm tiền bối chẳng qua là muốn gặp nhị tiểu thư nhà ta.” Nói tới đây trung niên nam tử dùng anh mắt cầu xin nhìn Mộ Ly.
“ Ngươi là người của Mộ gia, tại sao phải lén lén lút lút.” Mục Dạ quét mục về phía hắn.
“ ta, ta chẳng qua chỉ truyền lời của gia chủ đến cho nhị tiểu thư.” Không biết giải thích làm sao hắn chỉ đành nói ra gia chủ chủ ý.
“ Mộ Phong, hắn bảo ngươi đến có việc gì.” Nhắc đến người này Mộ Ly lại tâm lạnh hơn rất nhiều.
“ Gia chủ bảo ngươi đã đến tuổi trưỡng thành nên về giải quyết chuyện hôn sự.” Trung niên nam tử giải thích.
“ Hôn sự, ta có hôn ước từ lúc nào.” Mộ Ly nghi hoặc.
“ Bẩm tiểu thư, đây là gia chủ chủ ý, không lâu trước đây gia chủ cùng Lưu gia chủ kết thân, cho nên.” Chưa nói hết câu hắn liền bị Mộ Ly cắt ngang.
“ Hắn dám.” Một loại uy áp như địa ngục chi thần lang toả ra ngoài, lạnh đến thấu xương.
Trung niên nam tử nhận trực tiếp uy áp này khiến hắn co ro dưới mặt đất.
“ Làm sao sẽ, không phải nói nàng mới luyện khí kỳ tầng tám sao tại sao có đáng sợ như thế uy áp.” Trung niên nam tử trong lúc hoảng sợ nghĩ.
“ Sự muội không sao chứ.” Mục Dạ thấy uy áp này cũng cả kinh, không ngờ sư muội nhà mình lại khí thế như vậy.
“ Ta không sao sư huynh.” Phất phất tay Mộ Ly lại liếc nhìn dưới đất người. “ người về bẩm báo đến hắn, vài ngày sao ta sẽ đích thân đến gặp hắn.”
“ Đa tạ nhị tiểu thư, thuộc hạ cáo lui.” Thấy uy áp tản đi, trung niên nam tử thầm hô nhẹ nhõm sau đó nhanh chóng rời đi.
“ Sư muội, Mộ gia gia chủ không phải là phụ thân ngươi sao, tại sao sẽ.” Mục Dạ nghi hoặc, hắn nhìn vào trong mắt nàng có thể biết được Mộ Ly rất chán ghét người này.
“ Hắn là kẻ thù giết phụ mẫu ta.” Lạnh băng thanh âm dưới mặt nạ vang lên.
Mục Dạ nghe vậy liền nhíu mày, nhưng dù sao cũng lịch lãm rất nhiều năm hắn biết gia tộc có những chuyện thế này rất nhiều, lại nhìn Mộ Ly hắn lên tiếng.
“ Sự muội có cần ta giải quyết.”
“ Đa tạ sư huynh thù nay ta tất trả.” Mộ Ly tiếp nhận thân thể này đã dính tới nhân quả nghiệp, chỉ có nàng tự giải quyết nhân quả này không ai có thể thay nàng giải quyết được, điều này ảnh hưởng rất lớn đến tâm ma hình thành.
“ Sư muội ngươi yên tâm chỉ cần ngươi chính thức bước vào tàng kinh các nhất mạch, bọn hắn sẽ không giám làm gì ngươi.” Mục Dạ trấn an nàng.
“ điều kiện của sư tôn là đạt đệ nhất danh.”
“ Tông môn đại bỉ đệ nhất danh.” Mộ Ly nắm đấm siết chặt.
P/s: lại để mọi người trờ lâu rồi xin lỗi xin lỗi, có góp ý cmt để có thêm động lực nhé.