Chương 71: Đồng Tâm Hiệp Lực.
“ Nhanh lên công kích.”
Mộ Ly lời vừa dứt, chúng tu sĩ phía dưới đồng loạt đánh ra vô số pháp thuật công kích.
“ Ầm.”
Một loại trấn động xung kích phát ra, ngay lúc này ở bên ngoài, chúng trưởng lão bổng thấy xuất hiện một mơ hồ ổ khoá.
“ Các ngươi xem đó là gì.” Một tên trưởng lão chỉ xuống hỏi.
“ Là không gian khoá, không ngờ bên trong bí cảnh còn có người có thể nhìn ra pháp tắc lực.” Khổ Đà Sơn cao tăng kinh ngạc nói.
“ Mọi người, chắc chắn bọn họ đang ở bên trong công kích cái khoá này, lấy bọn họ công kích chắc chắn không đủ thời gian để giải khai toàn bộ, chúng ta bên ngoài không bằng cùng bọn họ hiệp lực.” Xuân Thu đứng ra, hướng mọi người cho ý kiến.
“ Nếu bên trong đã phát hiện ra mấu chốt, chúng ta chỉ có thể trợ lực từ bên ngoài này vậy.” Bạch Hạc Phái trưởng lão là một tên đầu tóc bạc phơ lên tiếng đồng ý.
“ Lời nhiều vô ích, chúng ta lên thôi.” Mục Dạ lòng vốn đã căng thẳng, không nói thêm lời nào trực tiếp đánh ra công kích.
“ Cùng lên.”
Chúng trưởng lão đồng thanh đồng thủ, hoa lệ công kích đánh về phía màu bạc ổ khoá.
“ Rắc rắc.”
Bên trong, Mộ Ly nhìn thấy phía trên ổ khoá xuất hiện vết rạn nứt, nàng biết đây là bên ngoài chúng trưởng lão đang hiệp trợ bọn họ, Mộ Ly khích mọi người tăng cường công kích, lúc này một tiếng “ phăng” vang lên.
“ Tham Lang Khoá đã mở, tiếp tục Cự Môn Khoá.” Mộ Ly lời vừa nói vừa hành động, một một chiêu thuỷ long đánh về phía Cự Mộn Khoá phía trên.
“ Ầm.”
Đã có kinh nghiệm từ lần trước, chúng đệ tử lần lượt ra chiêu, nhưng ngay lúc này một trận phong nhận thế hùng hồn đánh về Cự Môn khoá.
Mộ Ly quay đầu lại, phát hiện đánh ra phong nhân là một bầy sói quần thú.
“ Cùng đánh ra một đường sinh cơ nào.” Mộ Ly hướng thủ lĩnh đầu đàn gật đầu, ngay phía trên đầu nó, một con khả ái tiểu sói miệng khè khè ra phong nhận.
Chúng tu sĩ mặc dù nghi hoặc tại sao có yêu thú trợ giúp, nhưng lúc này đang trong tình huống cấp bách, bọn họ không quan tâm đến việc là người hay thú, chỉ cần có thể thoát ra nơi quỷ quái này là được.
“ Cự Môn khoá, phá.”
...........................................................................
Nữa canh giờ đi qua, phía sau hư không phá toái đã gần kề sau lưng bọ họ, chúng yêu thú lúc này cũng đứng ngồi không yên, đồng loạt ra tay trợ giúp.
Sau Cự Môn khoá được khai phá, lần lượt các khoá Lộc Tồn, Văn Khúc, Liêm Trinh, Vũ Khúc được khai phá, duy chỉ còn Phá Quân khoá là vững như thái sơn bàn thạch không tài nào phá nổi.
Trải qua những lần xuất ra pháp thuật đại chiêu, chúng tu sĩ lúc này đã thất thoát linh lực bên trong cơ thể rất nhiều, còn một khoá cuối cùng nhưng bọn họ lúc này đều vô lực đứng đó.
“ Không kịp rồi.” Một tên đệ tử hai mắt vô hồn nhìn phía sau hư không đen tối.
Ngay lúc bọn họ đang đắm chìm trong tuyệt vọng, một tiếng chấn động phát ra từ Phá Quân khoá phía trên.
Chúng yêu thú vẫn không buôn tha mà tiếp tục công kích, điều này làm cho chúng tu sĩ hoá thẹn không thôi.
“ Hừ đến nước này không còn gì để mất, màu lấy ra lá bài tẩy của các người đi.” Một trán hán tu sĩ đứng ra, tay cầm một thanh trung phẩm pháp bảo trường kích.
“ Hừ, chúng ta chẳng lẽ không bằng những tên yêu thú này sao, cùng hợp lực phá đi cái khoá chết tiệt này.” Một tên bức người nữ tử cũng đứng ra đồng thanh.
“ Đến đường này rồi chúng ta không thể bỏ cuộc.”
“ Phải, cùng rời đi nơi này.”
Mộ Ly nhìn thấy lấy lại sĩ khí chúng tu sĩ, nàng âm thầm gật đầu, lá bài tẩy đặc biệt dành cho lúc này lấy ra.
Xung quanh một trận hương khí tinh thuần hấp dẫn chúng nhân, một đoá bạch sắc hoa sen phát ra từng trận nhu hoà ánh sáng, như cảm nhận được một loại lực lượng gia thân, chúng tu sĩ hai mắt sáng lên, không chỉ họ, chúng yêu lúc này cũng nhận được lợi ích, phát ra mạnh nhất công kích khai phá Phá Quân.
“ Thiên Kích Quần Thể Tăng Phúc.”
Đây là một loại cao cấp pháp thuật phụ trợ, bởi vì là quần thể tăng phúc nên yêu cầu tu sĩ nắm giữ cũng cực khắc khe, Mộ Ly lúc này xuất ra một phụ trợ phép thuật khiến bọn họ bất đầu thay đổi cách nhìn về phụ trợ hệ tu sĩ, nếu cùng đồng đội xuất môn lịch lãm nhất định phải mang theo một tên phụ trợ tu sĩ làm hậu phương vững chắc.
“ Cùng lên nào mọi người.” Một người bên trong hô hào, ngay lúc này, như tiếp thêm sức mạnh cho bọn họ, vốn dĩ chỉ có ở trên chiến trường nhiệt huyệt lúc này lại thể hiện ở nơi đây.
Nam nhân hay nữ nhân, là yêu thú hay tu sĩ, giữa chính và tà, cho dù ngươi là ai, ở trong một đoàn thể cùng đồng tâm hiệp lực như thế này, mọi gào cản đều trở thành hư vô, một mối liên kết giữa từng cá thể làm nên một điều kì tích vốn tưởng chừng là không tầm với.
“ Cho ta bạo.” “ gống.”
Hoà âm cộng hưởng, vực dậy cả một không gian đang trên bờ vực sụp đổ, để rồi, một tia sáng loé ra, một tiếng rạn nứt thanh âm quen thuộc lần nữa vang lên, nữ nhân rơi lệ vì vui mừng khôn xiết, nam nhân rơi lệ vì tìm thấy lại cái gọi là nhiệt huyết của tuổi trẻ, yêu thú rơi lệ vì tìm được một đường sinh cơ.
Hắc động lại lần nữa mở ra trước mắt họ, mặc dù tâm tối nhưng trong mắt họ lúc này như một cánh cổng thiên đường hé mở mời gọi.
Người ôm người, yêu dẫn theo yêu, bọn họ đồng loạt lao vào hắc động bên trong, một mảnh đen tối trong tầm mắt, để rồi một tia sáng cơ hội loé ra từ đằng xa, bọn họ rốt cuộc thoát khốn, thật sự đã ra ngoài.
P/s: đây là chương bù hôm qua nè ???????????? hết nợ nần gì nhau nha ????????.
Ăn trưa thôi nào ......