Chương 119: Mục Đích Khác.
Mộ Ly thân đứng trên một cành cây mảnh mai, cành lá che kín rất khó có thể phát hiện thân ảnh nàng.
“Vận khí không sai, cách hướng nam cánh rừng không quá xa.” Mộ Ly ánh mắt vướt qua tầng tầng lớp lớp táng cây, xác định vị trí hiện tại của mình.
Mộ Ly lần này tham gia Long Phượng bảng quả thật không chỉ tham gia một hồi tranh đấu, lấy nàng tính cách đối với những chuyện hư danh như vậy không quá để tâm, bất quá vì đạt được một vật mà nàng phải đánh cược rủi ro lần này.
“ Theo như sư tôn lời nói vật đó xuất hiện cách đây rất lâu nhưng một mực vẫn không ai phát hiện, nó cũng xem như một phần thưởng mà những lão quái đó sắp đặt từ trước.” Mộ Ly nâng cằm đánh giá, theo như hướng nam thẳng tiến nàng cảm thấy độ ẩm rất nhỏ biến hoá, cũng có thể nói nàng đang đi đúng phương hướng.
Nam tiến một đường, trên đường đi càng ít gặp yêu thú, bởi vì hướng nam cũng đồng nghĩa với việc tiến vào trung tâm cánh rừng.
Mộ Ly mất một ngày trời nhưng chỉ có thể đi được nữa lộ trình, điều này cho thấy rõ bí cảnh bên trong rộng lớn như thế nào. Có một điều làm Mộ Ly ngạc nhiên chính là, từ lúc xuất phát đến giờ nàng vẫn không gặp qua một tu sĩ dù chỉ là một tia hơi thở còn sót lại, xem ra bọn họ vẫn hoạt động ở vùng ngoài phạm vi.
“ Trời bắt đầu tối, lúc này yêu thú bắt đầu hoạt động mạnh mẽ, xem ra phải tranh thủ thời gian.” Mộ Ly quan tâm không chỉ là yêu thú mà thứ nàng quan tâm hơn chính là tu sĩ, phải biết vào ban đêm chính là những thợ săn chân chính hoạt động, những người này mới thật sự là mối nguy hiểm của nàng cũng chính là địch thủ mạnh mẽ của nàng.
Mộ Ly không phải không tin tưởng thực lực của mình, nhưng thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, tự mãn bản thân chính là kẻ thất bại.
Thân như u linh linh hoạt, Mộ Ly đang trên đường đi liền nhíu mày khó hiểu, không khí xung quanh mờ hồ có một loại ớn lạnh, vốn dĩ có tiếng côn trùng phát ra nho nhỏ nhưng lúc này đột ngột im ắng hẵn.
“ Chẳng lẽ đã vô tình bước vào đại yêu khu vực.” Mộ Ly liếc nhìn đánh giá tình cảnh xung quanh, cái gọi là đại yêu khu vực chính là yêu thú kim đan kỳ trở lên lãnh địa, bọn chúng ở trong sâm lâm sẽ chiếm cứ một phương lãnh địa, bất cứ sinh vật nào tiến vào lãnh địa của chúng cũng xem như thách thức sự uy nghiêm của chúng, bởi yêu thú luôn đề cao lãnh địa của mình nó cũng là chứng minh một phần thực lực của chúng.
“ Chẳng lẽ phải đi một vòng né tránh.” Mộ Ly trầm tư đánh giá, nếu như nàng cùng đại yêu quyết đấu rất có thể sẽ dẫn đến những tu sĩ khác chú ý, phải biết kim đan yêu thú trở lên một khi động thủ sẽ dẫn động rất lớn động tĩnh.
Mộ Ly trầm tư trong chốc lát sau đó quyết định tiến về phía trước, nàng bây giờ rất cần thời gian, nếu như đi một vòng sẽ rất tốn rất nhiều thì giờ, chỉ cần nàng che dấu tốt hơi thở sẽ né tránh đi yêu thú truy tung.
Mắt thấy trăng tròn đã nhú lên, mặc dù ánh trăng rất sáng nhưng vẫn không xé tan cái bầu không khí u ám lúc này.
“ Ầm, ầm, ầm.”
Liên tiếp tiếng động kịch liệt phát ra từ đằng trước, đang cẩn thận ẩn dấu khí tức Mộ Ly ngạc nhiên đưa mắt nhìn lại. “ Có người cùng yêu thú đánh nhau, kẻ này điên rồi sao.” Mộ Ly tò mò đánh giá, rốt cuộc là ai mà không sợ nguy hiểm giám cùng đại yêu quyết đấu.
Mộ Ly theo bản tính tò mò tiến gần quan sát, nương theo ánh trăng nhìn lại, Mộ Ly không khỏi ngạc nhiên nhìn trước mắt cảnh tràng.
Một thô to nam nhân thân ảnh, mặc một võ tăng y phục ngã màu hoàng sắc, tay cầm kim trượng mạnh mẽ như dã nhân không ngừng xuất ra những chiêu hung mãnh, điều làm Mộ Ly chú ý đến người này chính là cái đầu bóng loáng.
“ Phật gia hoà thượng.” Mộ Ly xác định đối phương thân phận sau liền quan sát yêu thú đang cùng hoà thượng quyết đấu. Đây là một đầu yêu thú giống lang, thân cao hai mét hơn, một thân bạch ngân sắc bộ lông, hai mắt huyết sắc quỷ dị mỗi khi thân thể chuyển động sẽ để lại một đạo tàn ảnh huyết quang, điều làm khác biệt của nó với chúng lang bình thường chính là đỉnh đầu có một sừng nhọn nhô ra, nhìn qua dị thường sắc bén.
“ Ngu ngốc hoà thượng, cùng Nguyệt Lang chiến đấu vào ban đêm rõ ràng là muốn chết.” Mộ Ly nhìn đến Nguyệt Lang thân phận sau liền thầm than vận khí không tốt, Nguyệt Lang là cao đẳng huyết mạch, chúng độc lai độc vãn không sống bầy đàn như những lang tộc khác, điều làm Nguyệt Lang nổi bật trong lang tộc chính là sừng nhọn trên đỉnh đầu của chúng. Nguyệt Lang vốn dĩ có tên có này đều bắt nguồn từ thiên phú mà ra, trên đỉnh đầu Nguyệt Lang có một sừng nhọn, chúng không chỉ sắc bén mà còn có một đặc tính phụ trợ khác, đó chính là hấp thu nguyệt chi tinh hoa. Trong chiến đấu, Nguyệt Lang có thể nương theo ánh trăng mà tăng cường khả năng chiến đấu theo cấp số nhân, không chỉ bộc phát về năng lực chiến đấu, thậm chí nguyệt quang có thể giúp Nguyệt Lang chữa trị thương thế, đây rõ ràng là một cổ máy giết tróc không biết mệt.
Vốn dĩ Mộ Ly không muốn dính vào vụ này, tâm ý vừa động muốn thối lui bất chợt liền dừng lại quan sát. Hoà thượng này mặc dù là trúc cơ đại viên mãn nhưng lại có thể cùng một con kim đan sơ kỳ Nguyệt Lang đang cường hoá chiến đấu mà không ở thế hạ phong, điều này khiến cho Mộ Ly đánh giá rất cao, nếu có thể kết giao thì tốt.
Nguyệt Lang thân ảnh linh hoạt dưới ánh trăng, hàm răng sắc bên cùng mạnh mẽ cự trảo không ngừng tấn công trỗ hiểm của hoà thượng. Mặc dù nhìn qua Nguyệt Lang có ưu thế về tốc độ, nhưng mỗi lần công kích liền bị hoà thượng trong tay kim trượng chặn đứng.
“ A di đà phật, lang thí chú hãy xem ta chiêu.” Mộ Ly một bên nghe thấy hoà thượng nhàn nhã như vậy liền muốn hỏi xem hắn có bị nước vào não, rõ ràng đang chiến đấu nguy kịch còn cùng Nguyệt Lang nói chuyện.
Hoà thượng bổng đâm kim trượng xuống đất, mạnh mẽ khí thế bổng bộc phát mà ra, trong miệng phạm văn huyền ảo như có ma lực làm vạn vật cộng sinh.
Nguyệt Lang rõ ràng linh trí rất cao, biết rõ hoà thượng đang trong quá trình niệm chú liền nhân cơ hội bổ nhào về phía hắn, một hư ảnh hiện ra phía sau nguyệt lang, một đầu đen kịt bóng đen giống lang hình hiện lên, ngay lúc này tốc độ của nó như bóng tối hư ảnh, chớp mắt đã ở trên đầu hoà thượng.
Một bên móng vuốt sắc bén vỗ xuống, phía trên có thể thấy một tầng hàn khí lạnh buốt quanh quẫn.
Nguy kịch trong tích tắc như hoà thượng vẫn bất động thanh sắc, rõ ràng là một Nhập Vi cao thủ thâm sâu.
“ Keng.”
Ngay khi lang trảo chỉ cách đầu trọc một tấc, tình thế rất nhanh biến đổi. Quanh thân hoà thượng xuất hiện một tầng hoàng kim quang ảnh bao bộc lấy thân thể, dưới hoàng kim hộ tráo đó, hoà thượng như kim thân la hán, bất xâm bất nhập.
Nguyệt Lang lang trảo bị đánh bật ra, nhưng trong mắt nó hiện ra nhân tính hoá, một trảo phía trước còn lại không buôn tha cho công kích.
“ Pằng.”
Một trảo này dường như lực đạo mạnh hơn trước rất nhiều, hoà thượng kim thân mặc dù không tổn thương nhưng lại bị lực kình đánh bay ra xa một đoạn.
“ Hảo mạnh mẽ.”
Không vì vậy mà lui, hoà thượng này rõ ràng còn hăng say hơn, hô to một tiếng liền phi thân lên cao.
“ Thập Bát La Hán Bổng.”
Kim thân vạn trượng phát ra, mười tám hư ảnh cầm theo cự bổng la hán giáng lâm.
Tg: sáng giờ muốn nổi điên với cái app wattpad này.