Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

Chương 9: Chương 9: Nữ xứng Mộ Ly




Chương 1: Xuyên việt

Trăng sáng treo cao, ánh trăng tinh khiết như tẩy sạch bụi trần cảnh vật phía dưới, trong bầu yên tĩnh đó, một đạo sao băng xẹt qua tạo thành một vệt sáng kéo dài.

Phía đông gia viện Mộ gia, đây là nơi ở của nhị tiểu thư Mộ gia, Mộ Ly.

Trong căn phòng mộc mạc đơn sơ, một thiếu nữ năm trên giường gỗ mục nát lâu năm, quan sát trên khuôn mặt nàng, một làn da xanh xao gầy gò của bệnh tật khiến ngũ quan tinh sảo của nàng trở nên kém sắc rất nhiều.

Đôi tay chỉ còn là da bọc xương, gầy yếu thiếu dinh dưỡng.

  Lúc này chỉ thấy nàng mày liễu khẽ nhíu, bổng dưng nàng đột ngột mở mắt ra, một đôi hắc bạch phân rõ tựa như sao sáng chiếu gọi tâm hồn, nhưng bên trong lại mang theo một vẽ mịt mờ khó hiểu.

“ Chát “. Dùng sức vã vào mặt mình, thiếu nữ thần sắc biểu lộ khó tin.

“Ta đây là xuyên qua rồi sao, thật sự là xuyên qua sao.”

Ngây ngốc không đến mười giây, từ biểu lộ khó tin rất nhanh lại thay vào đó một vẻ mừng như gặp được vàng.

  Thiếu nữ này, không, chính xác là linh hồn này đã không còn thuộc về nguyên chủ thể xác, nàng vốn dĩ là một người bình thường ở thế kỉ 21, sinh ra và lớn lên ở cô nhi viện của một thành phố nhỏ, mặc dù là trẻ mồ côi nhưng nàng không bao giờ mặc cảm hay tự ti với mọi người về bản thân mình. Cuộc sống cứ thế trãi qua những thăng trầm, sau khi tốt nghiệp, nàng xin việc làm ở một công ty nhỏ, vốn tưởng rằng công việc sẽ giúp mình bớt đi phần nào sự nhàm chán trong cuộc sống, mặc kệ là có bận rộn đến mấy cuộc sống vẫn cứ thế trôi qua một cách quy luật nhàm chán. Đi làm rồi về, ăn rồi lại ngủ, vốn tưởng rằng cuộc sống này nó sẽ còn tiếp diễn như vậy cho đến cuối đời, rồi bổng một ngày nàng bắt đầu tìm đọc những quyển tiểu thuyết trên mạng, sở thích của nàng là những quyển tiên hiệp đặc sắc, chỉ cần mỗi lần đọc là y như rằng nàng sẽ bị lôi cuốn vào trong thế giới đó, một thế giới huyền ảo với những thần thông biến hoá.

  Nàng cũng xem ngôn tình tiểu thuyết nhưng luôn cảm thấy nó rất nhàm chán, yêu nhau, ghen tuôn, tranh giành một người, với tính tình lãnh đạm như nàng thành thật mà nói, nàng không hợp với những chuyện như vậy, thà rằng tranh đấu để đến được trường sinh đại đạo còn hơn là bắt nàng tranh giành tình yêu đôi lứa.

Đọc biết bao nhiêu quyển sách, nàng luôn mong muốn mình có thể xuyên việt như bao nhân vật bên trong đó, mỗi lần nhắm mắt ngủ nàng luôn mong muốn khi mở mắt ra sẽ đến một nơi hoàn toàn khác, một nơi mà nàng luôn hằng mong ước.

Thật sự là trời không phụ lòng người, hôm nay nàng thật sự xuyên qua, nhưng mà là xuyên vào một quyển tu tiên nữ chủ.

  Quyển sách này là một tu tiên thăng cấp lưu nữ cường, nói về con đường thành tiên của nữ chính Mộ Tình Tình, nữ chính là một người đi đến đâu thì người thương đến đó, hoa gặp hoa nở người gặp người cười, không những một thân tu vi cao thâm mà còn có thuật luyện Đan cao siêu hơn người. Bên cạnh nàng, luôn có hộ hoa sứ giả kề bên che trở, bởi vì một dung mạo tựa như tiên nữ mà làm không ít mỹ nam phải điên đảo, một khí chất ôn nhu khiến nam nhân gặp chỉ muốn ôm vào lòng bảo vệ.

Nghĩ đến đây Trịnh Mẫn Uyên, à không bây giờ chính là Mộ Ly, nàng không khỏi ngán ngẫm lắc đầu, một người như nữ chủ nàng lấy gì mà chống cự, huống chi nàng chỉ là một đá lót chân, một pháo thí còn không bằng.

“Ông trời ơi lần này đúng là gặp hố rồi, cũng may cụ thân thể này không phá hư, linh căn cũng là dạng thượng đẳng chỉ cần ta không kiếm chuyện nữ chủ thì có thể bình an mà sống cuộc sống tu tiên của ta“. Mộ Ly nhanh lấy lại tinh thần, thật nhanh sắp xếp những hỗn loạn ký ức của thân thể này, nàng chỉ thấy bắt đầu hoa mắt chóng mặt, sau đó liền mất đi ý thức ngất tĩnh.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng hôm sau, Mộ Ly sau khi tiếp nhận trí nhớ của bộ thân thể này thì bắt đầu tỉnh lại, sau khi tiếp nhận trí nhớ của thân thể này, nàng bất đắt dĩ lắc đầu.

Quả đúng như nguyên văn, Mộ Ly nữ phụ này tính tình nhút nhát thành tính, luôn chịu nhiều nhiều khi dễ chèn ép từ những người xung quanh, từ dòng chính cho đến thấp hèn tôi tớ, trong mắt bọn họ, nàng chính là nhu nhược thất sủng nhị tiểu thư.

  Lại nói đến thân thế, khi nàng vừa ra đời không bao lâu thì mẫu thân lâm chung, lại không hiểu vì sao phụ thân lại không thèm quan tâm đến nàng, nhưng từ nguyên văn biết được thì Mộ Ly có một thân thế bí ẩn, nàng vốn không phải là Mộ gia gia chủ nữ nhi, trước khi nàng sinh ra thì mẫu thân nàng vốn là một yêu tộc, bên trong yêu tộc có một bộ tộc thần bí đó chính là Thiên Cơ miêu tộc, họ trời sinh tính tình lãnh đạm, không hơn thua với các thế lực khác, ở trong yêu tộc bọn họ được người người cung kính, địa vị lại rất cao, ngay cả yêu hoàng đương nhiệm cũng phải nể mặt ba phần.  

Thiên Cơ miêu tộc được nhiều người tôn kính không phải thực lực siêu cường mà là thiên phú thần thông của họ có thể tiên đoán thiên cơ, trận pháp thành tựu lại phía trên rất nhiều thế lực khác, bên trong tu chân giới rất có tiếng nói.

Nhưng không hiểu bọn họ đắc tội ai, lại dẫn đến đại họa diệt tộc, cũng may còn có người thoát khỏi huyết án đó, người đó không ai khác chính là mẫu thân của Mộ Ly, thánh nữ Thiên Cơ miêu tộc Miêu Cơ.

Thánh nữ Miêu Cơ trời sinh tính tình điềm đạm, trong trẻo như sương sớm, nàng thanh thuần tinh khiết không phải là hạng người mưu trí, từ khi sinh ra nàng đã được chỉ định là thánh nữ đời tiếp theo của tộc nhân họ, nên đã mất đi sự rèn giũa của thế giới bên ngoài.

Cũng bởi vì tính tình đơn thuần mà dẫn đến hoạ diệt tộc, chỉ trong một đêm, đường đường nổi danh thiên cơ miêu tộc lại biến mất không còn gà chó, không ai sống sót chỉ duy nhất một người thoát khỏi tai kiếp đó, chính là nàng, quả thật không biết nên thương hại nàng hay hận nàng ngu muội.

  Vì không muốn huyết mạch bị đoạn tuyệt tại đây, Thiên cơ miêu tộc cùng nàng đã ra quyết định, dùng bí thuật tiêu hạo bản thân tu vi thoát khỏi khốn cục. Trong thời gian chạy trốn nàng đã gặp phụ thân Mộ Ly, Mộ Trí Viễn.

Nhắc đến  Mộ Trí Viễn hắn vốn là tam trưởng lão của Mộ gia, trong một lần tình cơ gặp Miêu Cơ khi đang mang trọng thương chạy trốn, hắn đã giúp đỡ nàng thoát khỏi địch nhân truy sát, một đường chạy trốn, dần dần họ sinh ra cảm tình với nhau lúc nào không hay.

Mặc dù chưa cưới hỏi chính thức nhưng với họ đã xem như vợ chồng, cùng sống chung ba năm họ đã có thai Mộ Ly, nhưng lại vì hồng nhan hoạ thuỷ mà dẫn đến tai kiếp. Tộc trưởng Mộ gia Mộ Phong vì một lần gặp gỡ Miêu Cơ mà say mê không ngớt, theo nguyên văn vì muốn chiếm được Miêu Cơ mà Mộ Phong đã hãm hại Mộ Trí Viễn, trong một lần ra ngoài lịch lãm đã thiết kế hãm hại khiến phụ thân Mộ Ly bỏ mình giữa hoang vu.

Khi Miêu Cơ bị bắt làm thiếp của Mộ Phong khiến gia tộc nổi lên phong ba bảo táp, đa số mọi người chỉ trích Miêu Cơ chính là dâm phụ, nhưng nàng bỏ ngoài tai những lời lẽ đó, mặc dù không muốn làm thiếp của tên cầm thú này nhưng vẫn cắn răn chịu đựng, bởi vì nàng đã mang thai Mộ Ly.

Khi Mộ Ly lên bảy, mẫu thân nàng vì tâm bệnh mà qua đời, Mộ Ly tính tình nhút nhát, từ lúc sinh ra đã chịu những lời dèm pha trong gia tộc, khiến nàng luôn cảm giác sợ hãi mọi người xung quanh, cho đến khi ngày này, khi nàng vừa lên mười thì gặp bệnh nặng, không ai chăm sóc khiến bệnh tình ngày một nặng hơn, đến đây thì Trịnh Mẫn Uyên mới mượn thân xác này mà trọng sinh.

Nghĩ đến hoàn cảnh của mình, Mộ Ly không khỏi thở dài, ngước mặt lên trời mà lẫm bẫm.

“ Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp phụ mẫu ngươi báo thù, xem như ta trả nợ vì mượn thân xác của ngươi vậy.”

Chương 2: Thiên Cơ ngọc bội

Lời nói vừa dứt Mộ Ly, cảm thấy quanh thân như có một đạo ràng buộc, nàng biết đây chính là nhân quả pháp tắc sở chế, ở trong tu chân giới người tu hành vẫn luôn quan trọng nhân quả, nếu nhân quả do mình tạo ra thì phải do chính mình giải quyết, nhân quả sẽ ràng buộc và sẽ ngày một tiếp diễn nếu người tạo nghiệp không cắt bỏ mối nhân quả do mình tạo ra, về lâu về dài nhân quả sẽ ảnh hưởng tâm cảnh mà nãy sinh tâm ma.

Tâm ma là một trong những thứ đáng sợ nhất của người tu chân, tâm ma nhẹ thì sẽ ảnh hưởng tâm cảnh khiến tu sĩ không thể tiến cảnh tu vi, nặng thì tẩu hoả nhập thân tiêu đạo vẫn, vì vậy người tu chân luôn chú trọng tâm cảnh của mình. Để thành tựu một cường giả thì ngộ tính, tâm cảnh, nghị lực cùng với thiên phú mỗi thứ cũng không thể thiếu.

Mộ Ly lúc này cũng quan trọng vấn đề này, điều nàng quan trọng hơn hết chính là tăng lên tự thân lực lượng, chỉ có lực lượng mạnh mẽ mới nắm trong tay sinh mạng của mình.

  Nghĩ đến đây nàng lấy tay sờ soạn ngực của mình, rồi lấy ra một miếng ngọc bội màu đen, ngọc bội sắc đen như ngọc thạch quý giá tạo thành, một một đen bóng như muốn cuốn lấy linh hồn của một người vào bên trong,nếu nhìn rõ vào sâu khối ngọc thạch này sẽ thấy những đạo hình thù kỳ quái như là những ngôi sao trong đêm tối. Những ngôi sao này chính là một đạo trận pháp, cũng là kiệt tác của thiên cơ miêu tộc, trận pháp có tên cửu tinh tâm liên trận, chính là dựa cửu tinh hư không cùng lấy huyết mạch vi dẫn mà tạo nên trận pháp.

Đây được xem là trận pháp bên trong cấm chế chi nhất, đạo cấm chế này tồn tại chính là vì ngăn chặn kẻ khác không có huyết mạch thiên cơ miêu nhận ngọc làm chủ, chỉ có huyết mạch bọn họ mới thể phá vỡ cửu tinh cấm chế luyện hoá ngọc bội.

Nhưng nguyên văn sau khi nữ phụ Mộ Ly bệnh nặng mà chết, nữ chủ Mộ Tình Tình lấy được ngọc bội sau đó lấy máu nhận chủ. Mộ Ly nghĩ tới càng nghĩ không thông, Mộ Tình Tình vốn không thể nào có huyết mạch thiên cơ miêu, chỉ có hai giả thuyết được đưa ra, một là huyết mạch của nàng có vấn đề, hai là nàng có vật có thể phá vỡ cấm chế ấy.

Nghĩ đến đây Mộ Ly cảm thấy giả thuyết thứ hai có lý hơn, vì đọc hết nguyên văn tiểu thuyết nàng tin tưởng rằng Mộ Tình Tình huyết mạch không thể nào phá vỡ cấm chế này cho dù là đế cấp huyết mạch đi chăng nữa. Nhưng từ nguyên văn nàng cũng chưa từng thấy qua nữ chủ có thủ bút nào có thể phá vỡ cấm chế, nghĩ đến đây Mộ Ly không khỏi than vãn.

“ Không hổ là nữ chủ, tâm cơ có thể sâu như vậy, ngay cả nguyên văn tác giả cũng không viết quá sâu về nàng, xem ra bên người nàng có vật gì đó mà ngay cả ta cũng chưa được biết.”

“ Khoan đã, nếu như nàng có vật gì đó thì sao bao nhiêu lần thám hiểm bí cảnh nàng không trực tiếp đem ra phá vỡ cấm chế, khi nàng nhận chủ nàng vẫn chưa tu hành vậy thì vật đó từ đâu ra.”

“ Đứa bé mười tuổi tại sao lại có tâm cơ sâu như vậy, chẳng lẽ....”

Nghĩ đến đây Mộ Ly âm thầm hít khí lãnh, nàng có quá nhiều nghi vấn, nếu như thật sự Mộ Tình Tình là chuyển kiếp hay đoạt xá, thì mọi chuyện với nàng sau này phải luôn cẩn thận.

Bỏ suy nghĩ qua một bên, Mộ Ly âm thầm cắn ngón tay, huyết từ ngón tay chảy xuống ngọc thạch, chỉ thấy khi tiếp xúc với ngọc thạch máu của nàng như bị vật gì đó hút lấy vào, chỉ trong tích tắc ngọc thạch bắt đầu xuất hiện dị tượng. Ngọc thạch màu đen vốn dĩ sẽ thấy lốm đốm điểm sáng, nhưng giờ đây lại chuyển sang màu đỏ huyết đốm sáng, ánh sáng vụt lên, cửu tinh liên tâm đồ án bất đầu vận chuyển, Mộ Ly thấy trước mặt nàng là một bức đồ án, chín ngôi sao đỏ như máu liên kết với nhau một cách chặt chẽ, dị tượng đến nhanh rồi lại qua nhanh, chỉ thấy ngọc bội bây giờ lại trỡ về như trước.

“ Thành công, nhưng trong nguyên văn không có xuất hiện dị tượng này.”

Không suy nghĩ nhiều nữa, Mộ Ly tâm niệm vừa động chỉ thấy cảnh vật bắt đầu biển đổi, trước mặt nàng là một không gian rộng lớn, phía trên là vô số tinh tú lấp lánh, phía dưới là một mảnh đát trống với vô số cây cỏ khác nhau, một vườn linh quả thụ với sắc thái sặc sở linh quả như muốn câu dẫn người khác thèm thuồng, phía xa là một toà lâu gồm ba tầng, phía trên đề chữ Thiên Cơ Các rồng bay phượng múa, phía bên phải là một cây đại thụ cùng với hai hồ nước, một hồ nước màu sắc trong suốt bên trên còn lượn lờ sương mù, một hồ con lại màu sắc như máu nhưng lại mỹ lệ khiến huyết dịch người nhìn sôi sục.

Theo nguyên văn Mộ Ly biết, Thiên Cơ miêu tộc mặc dù không biết luyện đan nhưng họ vẫn tồn trữ vô số thảo dược quý hiếm, Mộ Tình Tình gặp những thảo dược như vậy thì như cá gặp nước, nhưng hiện giờ là chân chính chủ nhân chính là Mộ Ly, với nàng mà nói những thảo dược này cũng không giúp đỡ gì nhiều, thật là uổng phí.

Thiên cơ các hay còn được gọi là tàng kinh các, thiên cơ miêu tộc vốn có kiến thức uyên bác, việc lưu trữ nhiều kinh thư là điều hiển nhiên, theo nàng được biết thiên cơ các gồn ba tầng, tầng thứ nhất bao gồm tu chân giới rất nhiều tâm pháp, từ yêu tộc, đạo tu, ma tu, cho đến phật tu quỷ tu, dạng dạng đều có. Tầng phía trên lại lấy thiên phú của họ làm cơ sỡ, trận pháp cùng thuật toán. Còn đến tầng cuối cùng....

Chương 3: Thức tỉnh huyết mạch.

  Tầng cuối cùng được xem là bí mật của thiên cơ miêu tộc, nguyên văn nữ chủ khi đến hoá thần kỳ phá vỡ tầng tầng trận pháp mới có thể mở ra tầng cuối cùng, nhưng đến đây thì tác giả lại mất tích, Mộ Ly cũng không biết bên trong rốt cuộc có đồ vật gì, nhưng nàng có linh cảm đồ vật này dẫn đến họa diệt tộc ngày ấy.

    Còn về cây đại thụ, đừng xem nó chỉ là đại thụ nhưng mà khinh thường, nó được xem là chí bảo của phật môn, trí tuệ linh mộc, bồ đề tổ thụ, gọi nó là linh mộc bởi vì nó có linh tính, trí tuệ bởi vì nó thông với pháp tắc thiên địa, ngồi dưới bồ đề giúp tu sĩ tìm hiểu pháp tắc công pháp ngày một tiến xa. Bồ đề tổ thụ được xem là tổ thụ vì từ lúc sơ khai thiên địa nó đã tồn tại cùng thập đại tổ thụ. Tổ thụ, chúng mộc chi tổ, đủ để cho thấy nó tồn tại địa vị cao như thế nào.

     Màu trắng ao hồ có sương mù lượn lờ chính là linh tuyền, linh tuyền rất chân quý, ở trong linh tuyền mỗi ngày giúp bày trừ tạp chất cơ thể, giúp tu luyện một đường thông xuốt, cơ thể càng ít tạp chất linh lực trong cơ thể càng tinh thuần, càng nhiều tạp chất, căn cơ bất ổn, tương lai tiến giai càng khó khăn.

      Màu đỏ ao hồ được gọi là phản tổ linh tuyền, phản tổ phản tổ không nói cũng biết nó giúp bên trong huyết mạch cơ thể phản mạch quy tổ, nếu như Mộ Ly chưa thức tỉnh huyết mạch chỉ cần ngâm trong đây có thể giúp huyết mạch thức tỉnh, nếu thường xuyên ngâm mình trong linh tuyền giúp huyết mạch càng tinh thuần càng ngày càng gần với tổ mạch.

Chỉ cần ba món bảo vật như vậy đủ khiến cho tu chân giới, thậm trí tiên giới đỏ mắt dòm ngó bảo vật như vậy. Mộ Ly biết thế nào thất phu vô tội, hoài bích có tội, về sao khi thật sự cần thiết nàng không muốn lộ ra ngọc bội này.

   Điều cần làm của nàng lúc này là điều dưỡng tốt thân thể, nếu như không lầm thì hai tháng sau chính là Thái Huyền tông sẽ chiêu thu đệ tử, chỉ cần nàng có thể vào được tông môn, cuộc đời nàng sẽ sang một trang khác, còn về phần có linh căn hay không, nàng tin tưởng mình sẽ có linh căn, dù sao phụ thân cùng mẫu thân nàng đều là tu sĩ cùng yêu tu, nếu không có linh căn nàng chỉ cần chuyển sang yêu tu như mẫu thân mình cũng có thể.

   Đi đến một gốc linh quả phía dưới, một chùm linh quả đỏ mộng như một quả táo nặng trì cả cành xuống thấp, Mộ Ly tuỳ ý chọn một quả ăn, linh quả vào miệng, một cổ ấm áp xoa dịu cái bụng đang đói của mình, vốn thân thể đang bệnh suy yêu đã tốt hơn một ít.

   Ăn linh quả cảm thấy no bụng, chậm rãi đi đến linh tuyền bên cạnh, trút bỏ đi y phục tàn tạ trên người, Mộ Ly từ từ bước chân ngâm mình vào trong linh tuyền. Lúc này, nàng chỉ thấy cơ thể như lâng lâng trên mây, vốn cơ thể rất phá hư đang từ từ cải thiện, đến một lúc, cơ thể như đang bày tiết một số tạp chất thoát ra từ lỗ chân lông của nàng, chỉ thấy một lúc sau đó, một tầng đen thui vật chất được tống ra cơ thể khắp cơ thể.

  Mộ Ly biết đây là tạp chất trong cơ thể mình, nhưng không nghĩ tới nó lại nhiều như vậy, cơ thể mỗi người mỗi khác, trong cơ thể tạp chất nhiều ít cũng khác nhau. Tạp chất là do cơ thể hấp thu thường xuyên những thức ăn thường ngày mà tạo thành lặng đọng trong cơ thể, mỗi năm, lượng lương thực tiếp thu càng nhiều, tạp sẽ càng thêm dày đặc và dẫn đến bệnh tật quanh thân. Nhưng đối với tu sĩ thì khác, tu sĩ tạp chất nhiều hay ít trực tiếp ảnh hưởng đến căn cơ, căn cơ là tiền đề phát triển của tu sĩ về sao, có thể nói, việc bày trừ tạp chất rất quan trọng đối với tu sĩ.

.............................................................................   Ngày qua ngày, từ lúc xuyên qua tới nay đã được một tuần trôi qua, một tuần này Mộ Ly không ngừng ngâm ôn tuyền, cơ thể đã khoẻ mạnh hơn trước rất nhiều, khuôn mặt đã thấy lại khí huyết.

    Hôm nay, bên trong không gian, Mộ Ly đang ngâm mình trong phản tổ linh tuyền, màu đỏ diễm lệ bên trong, một tiểu mỹ nhân đang ngâm mình giữa sắc đỏ, mặc dù chỉ mới mười tuổi nhưng kết hợp với sắc đỏ diễm lệ của linh tuyền cùng với tinh sảo không tì vết khuôn mặt, lại có thể khiến người khác cảm giác phiêu phiêu dục tiên, câu dẫn sa đoạ.

   Ngay giờ phút này,  chỉ thấy khí chất của nàng đang từ từ tăng vọt, mờ ảo mông lung màu bạc khí thể năng lượng đang phiêu phù quay quanh cơ thể nàng.

    Người bên ngoài nhìn xem nàng lúc này chắc chắn sẽ nói nàng đang hưởng thụ ôn tuyền ôn dưỡng thân thể, nhưng chỉ có bản thân nàng mới biết tình trạng cơ thể của mình lúc này.   Bên trong cơ thể lúc này như có hàng vạn kim đâm châm chít mỗi tế bào cơ thể, từ tận trong xương tuỷ một cổ như lửa đốt hừng hực nóng bức như muốn đốt cháy nàng thành một bãi nước. Trên trán đã mồ hôi không ngừng tuông ra, đau đớn lại không ngừng tăng trưởng theo thời gian, đây không phải là một chuyện thư sướng gì, nó chính xác là một loại cực hình thân thể. Mộ Ly lúc này không có sự lựa chọn nào khác chính là cắn răng chịu đựng sự dày vo của thể xác, tinh thần luôn đấu tranh quyết liệt giữa sự dày vò này, nàng một mực tự nhủ với bản thân, đây chỉ là đau đớn nhất thời, chỉ có vượt qua nổi đau mới có thể nếm được thành tựu của bản thân, khổ tận cam lai, bốn câu này luôn vang vãng trong đầu của nàng lúc này.

  ...........................................................................

Không biết qua bao lâu, khuôn mặt của Mộ Ly biểu hiện càng ngày càng dữ tợn, đau đớn càng lúc càng tăng cao, hàm răng chặt môi khiến máu không ngừg chảy ra. Bên trong cơ thể nàng lúc này, một đoàn rồi lại một đoàn màu đỏ sắc năng lượng không ngừng đánh sâu bên trong xương tuỷ huyết mạch, mỗi một đoàn năng lượng là màu đỏ đánh lên tầng bình chướng ngăn cách thì y như rằng, Mộ Ly sẽ đau đớn kêu rên một tiếng.

  Sâu bên trong xương tuỷ, một đoàn hắc bạch hỗn hợp huyết mạch đang yên lặng ngủ say, để rồi, con thú hoang đó đột nhiên thức tỉnh, một con hắc bạch mao miêu biến ảo từ huyết mạch ngửa mặt lên trời gống giận.

   “ Hốngggggggg”

  Âm thanh từ trong xương tuỷ của mình phát ra, Mộ Ly theo bản năng ngửa mặt lên trời mà hống to, tóc xoã tung bay, khí thế bàng bạc, một đôi mị sắc ngân đồng, phía sau là hắc bạch hoàn mỹ tổ hợp đại vĩ đung đưa.

    Mộ Ly huyết mạch bên trong từ từ ổn định lại, từ trong thư sướng lực lượng trở lại tỉnh táo, nàng hai tay đưa lên, thần sắc không che dấu được niềm vui mừng kiêu hãnh.

   “ Đây chính là yêu tộc lực lượng sao, lạc lạc lạc.” Giọng nói trong veo mang theo một tia mờ hồ yêu mị.

Chương 4: Đại Diễn Thiên Cơ quyết.

  Dường như thức tỉnh huyết mạch khiến tính cách Mộ Ly có chút thay đổi, vốn dĩ tính tình lãnh đạm như nàng bây giờ lại thêm một chút yêu nghiệt tính cách. Không những vậy, hiện tại nàng đã trút bỏ vẻ ngoài rụt rè mà thay vào đó vẽ thần bí quyến rũ khí chất, kết hợp với tính tình lãnh đạm như nàng nó lại có thể hoàn mỹ kết hợp ở trên một người. Một chút yêu nghiệt, một chút cao ngạo, một chút lạnh lùng cao quý, đây là nhận xét về nàng lúc này.

   “ đuôi!??” Mộ Ly hốt hoảng nhìn phía sau mình, chẳng lẽ muôn ta mang một cái đuôi lớn đi long nhong, nghĩ đến đây nàng sắc mặt tối sầm, chẳng lẽ bắt nàng mãi ở trong không gian này sao.

    “ thu” tiếng nói vừa dứt vốn đại đuôi và đôi tai mèo nhanh chóng biến mất, ngay cả tử đồng cũng quay về hắc bạch như trước.

   “ hazz, ta tưởng phải mang nữa người nữa yêu gặp mặt người khác chứ.” Âm thầm cười khổ sau nàng bất đầu sữa soạn lại tâm tình

  “Nha, giác quan ngũ thức đều được đề cao rất nhiều, thân thể lại nhẹ nhàng như vậy, không hổ là miêu tộc a.”

   “ Phải rồi truyền thừa công pháp.” Mộ Ly hai mắt sáng lên, kích hoạt huyết mạch nàng sẽ đạt được truyền thừa, bây giờ nàng có thể bắt đầu tu luyện.

  Công pháp truyền thừa huyết mạch là một loại đặc thù công pháp mà chỉ có huyết mạch đồng căn mới có thể tu luyện, Mộ Ly đạt được công pháp tên là Đại Diễn Thiên Cơ quyết, nhìn cũng biết đây là một quyển suy diễn thiên cơ, bói toán thiên thời địa lợi, nhưng càng quan trọng hơn đây là một môn công pháp tu luyện nguyên thần. Ở tu chân giới hay kể cả tiên giới, công pháp tu luyện nguyên thần phải nói là rất hiếm, không những vậy muốn tu luyện nguyên thần phải có thần hồn mạnh mẽ mới có thể tu luyện nếu không nhẹ thì ngu si, nặng thì thần hồn tan vỡ không thể nào luân hồi.

    Đại Diễn Thiên Cơ quyết gồm có chín tầng tâm pháp, mỗi tầng tu luyện sẽ không ngừng tăng cường nguyên thần, các loại thuật số toán thuật càng đa dạng.

   Tầng một bộ công pháp bao gồm một thuật nhãn pháp, một thuật ẩn dấu tu vi. Nhãn pháp có tên là Âm Dương song đồng, có thể nhìn rõ trong thiên địa tất cả linh khí, nếu có thành tựu có thể nhìn thấy khí vận người khác, nhìn thấu huyền cơ, nếu đại thành có thể nhìn thấy thiên địa pháp tắc.

     Thuật còn lại là một môn tên gọi Che Thiên, lấy tự thân tu vi khí vận che lấp khí cơ, thu liễm hơi thở, nếu tu vi cùng khí vận càng cao nàng thậm chí có thể che dấu thiên cơ bói toán thuật, người khác xem như nàng biến mất ở khối thiên địa này.

  Nhìn hai môn thuật pháp này dù rất bá đạo nhưng nó lại yêu cầu rất nhiều điều kiện, nhẫn nại, ngộ tính, tu vi, cùng với khí vận. Khí vận là một loại rất huyền bí trong tu chân giới, khí vận tức vận may của một tu sĩ, có cường đại khí vận thì đồng nghĩa với việc cơ duyên gia thân, cho dù là gặp một cục đá cũng là bảo vật, lấy điển hình là nữ chủ Mộ Tình Tình.

    Khí vận rất khó có thể tăng trưởng, có thể tăng khí vận từ bảo vật, tu vi, cơ duyên.... Một số ma môn công pháp có thể đoạt lấy khí vận người khác tăng cường khí vận bản thân, nhưng như vậy sẽ bị thiên đạo sở chế, vạn kiếp bất phục, đây được xem là những cấm pháp đã bị diệt tuyệt khỏi tu chân giới.

   Lại nói đến Đại Diễn Thiên Cơ quyết, môn công pháp cần hấp thu nhật nguyệt tinh hoa lớn mạnh thần hồn. Tầng thứ nhất bởi vì thần hồn còn yếu ớt, người tu luyện chỉ có thể hấp thu nhật nguyệt tinh hoa khi mặt trăng và mặt trời vừa mọc. Tâm pháp dù có bá đạo đến đâu luôn có hạn chế của nó, không gì là toàn năng Mộ Ly hiểu, nàng chỉ việc cần cù tu luyện sớm ngày nắm trong tay vận mệnh.

Chương 5: Nhật nguyệt tinh hoa

  Phía Đông Mộ gia, ở nơi đây rất yên tĩnh mặc dù là nơi ở của nhị tiểu thư Mộ gia nhưng lại không có một bóng nha hoàn nào, phải nói rằng nhị tiểu thư Mộ gia luôn bị mọi người xem thường kể cả nha hoàn nên chẳng ai thèm ngó ngàng gì tới.

   Ở phía sau cửa sổ Mộ Ly đang bắt đầu cảm ứng nhật chi tinh hoa, lúc này mặt trời chỉ vừa hé lộ ở đằng xa, một đạo ánh sáng chiếu gọi trên khuôn mặt nàng, Mộ Ly biết thời cơ đến nên thả lỏng tinh thần công thông với nhật chi tinh hoa.

   Muốn hấp thu nhật nguyệt tinh hoa khỏi đầu chính là cảm ứng, tiếp theo lần lượt là câu thông, thu nạp, và chuyển hoá. Cũng giống như tu sĩ tu luyện bước đầu cảm ứng khó hay dễ đều xem ngộ tính, Mộ Ly chỉ thấy xung quanh là một mảnh đen tối âm thầm thả lỏng tâm thần nhưng rốt cuộc nàng cũng không cảm ứng được một tia nhật chi tinh hoa, mãi cho đến mặt trời treo lên cao Mộ Ly mới mệt mỏi dừng lại. Ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ nhưng nàng vẫn không thu hoạch được gì, mặc dù biết không thể một sớm một chiều nhưng cũng làm nàng hơi thất vọng.

    “ Không phải nhân vật chính đúng là khác xa, nếu như nử chủ ở đây chắc cảm ứng trong tích tắc, dù sao huyết mạch của nàng cũng liên quan đến nhật linh lực.” Mộ Ly cười khổ

     “ Được rồi bây giờ phải giải quyết cái bụng trước đã, đến tối ta lại cảm ứng nguyệt chi tinh hoa, cả tuần nay toàn ăn trái cây trong không gian, ta thật sự phát ngán mất, trước tiên phải che cái khuôn mặt chói mắt này đã.”

  Mộ Ly vừa quyết định xong thì lấy ra một mảnh lưu sa, lưu sa là mẫu thân nàng hay dùng khi còn sống, mặc dù chỉ là chất liệu bình thường nhưng nguyên chủ lại rất chân quý nó.

............................................................................

Nhà bếp ở Mộ gia là nơi rất đông người qua lại, đa số các đệ tử Mộ gia đều đến nơi đây ăn uống, Mộ Ly đến nơi cũng không khỏi nhíu mày, nàng không thích ồn ào.

   Mộ gia ở bên trong ai mà không biết Mộ gia nhị tiểu thư, mặc dù nàng lúc này khí chất khác xa nhưng cũng làm người khác nhận ra được, nhưng dù vậy thì đã sao, mọi người đều không thèm xem nhút nhát thành tính tiểu nghiệt chủng này.

    “ Tam thẩm a, làm phiên cho ta một phần cơm.”

     “ Di, là nhị tiểu thư à cả tuần nay không gặp ta còn tưởng người chết ở xó nào rồi nha.” Béo ú nữ nhân nàng gọi tam thẩm mặc dù đang nói chuyện với nàng nhưng cũng không thèm nhìn mặt.

      “ Đây đây, ngươi mau mang đi đi, đừng đứng đây cản trỡ nhiều người.” Mộ Ly chưa mở miệng nói câu nào thì đã nhận được một phần cơm.

     “ Miệng chó không mọc được ngà voi.” Mộ Ly lười quan tâm đến nàng, với hạng tạp dịch như nàng cũng không cần đích thân xử lý làm bẩn tay chân.

     Mộ Ly không muốn ở nơi này lâu, đang định về phòng thì gặp một nhóm ba người chặn lại.

“ a đây không phải là tiểu nghiệt chủng của chúng ta đây sao, sao hả còn biết ăn cơm, ngươi cái tên nghiệt chủng này ăn cơm chỉ làm tổ phí của công.” Một tiểu nữ oa mặc dù mới tám tuổi chín tuổi giọng nói điêu ngoa chỉ chích nàng.

  “ Nhóc con mới bây lớn mà miệng lưỡi đã chanh chua, ngươi đây là muốn chọc giận tỷ tỷ ta a.” Mặc dù lời nói có phần hời hợt nhưng bên trong nàng lúc này lại rất âm hàn, nghiệt chủng nghiệt chủng mở miệng ra là nói những lời điêu ngoa này nàng thật sự muốn tiến tới dạy dỗ một phen.

     “ ngươi một tên nghiệt chủng mà muốn làm tỷ tỷ ta à, ta khinh, tên nhút nhát như ngươi thì làm được gì ta.” Mộ Như Ý vênh mặt thách thức.

      “ ngươi nếu ngoan cố như vậy, ta đây làm tỷ tỷ cũng muốn dạy dỗ ngươi một bài học.” Vừa nói đưt câu Mộ Ly một tay đánh về phía trước.

      “ ngươi dám.” Hai tên đệ tử đi theo nàng đứng chặn phía trước,  khi tay của nàng gần tới vào mặt một trong hai tên đó một giọng nói mềm ngọt vang lên.

      “ Dừng tay lại.”

  Mộ Ly theo bảng năng quay sang, một cô gái chừng mười tuổi, mặc một bộ hồng phấn cẩm bào, cô gái mặc dù tuổi nhỏ nhưng nhan sắc có thể nói là khuynh sắc khuynh thành, phấn điêu ngọc mài, đặc biệt là đội mắt, đôi mắt nhìn ôn nhu nhưng quan sát kỷ bên trong như động không đáy.

   “ tham kiến đại tiểu thư.” Mọi người xung quanh đồng thanh lên tiếng.

Chương 6: Nữ chủ, chiến đi.

  “ Mộ Tình Tình?!!” Mộ Ly nhíu mày liễu nhìn về phía nữ oa mặc hồng y.

   “ Nhị muội có gì từ từ nói tại sao phải động thủ động cước.”  Lời nói mặc dù nhẹ nhàng như lại mang theo vẽ trách cứ, Mộ Tình Tình đi lại về phía trước tiếp tục trách cứ Mộ Ly.

   “ Nàng dù sao cũng là muội muội ngươi, ngươi không yêu thương nàng thì thôi tại sao lại đã thương nàng.”

   “ Đúng vậy, đúng vậy ngũ tiểu thư dù sao vẫn còn nhỏ, ngươi không thể đánh nàng.”

   “ Hừ, đúng là con hoan, hành sự như dân đen.“.....

Mộ Ly nghe những lời này sắc mặt càng trầm xuống, hào quang nữ chủ quả thật rất mạnh a, chỉ vừa hai ba câu đã khiến người xung quanh ủng hộ.

   “ Bởi vì ta là tỷ tỷ nên có trách nhiệm dạy dỗ nàng, có câu dạy trẻ khi còn thơ, ta chỉ là thay mặt người khác dạy dỗ nàng, làm người phải biết những lời nào nên nói những lời nào không nên nói, nếu như là người khác nói không chừng đã bị cắt lưỡi.” Mộ Ly mắt lạnh nhìn về phía nhị nữ.

    “ Ngươi.” Mộ Như Ý chỉ tay vào Mộ Ly nàng không ngờ ngày thường nhát gan hèn yếu như nàng hôm nay lại xuất khẩu cay độc như vậy.

    “ Mộ Ly dù gì đi nữa ngươi đánh nàng là ngươi không đúng, ngươi mau mau xin lỗi ngũ muội mau.” Mộ Tình Tình nói

    “ Xin lỗi, ngươi lấy quyền gì bắt ta phải xin lỗi, ta dù sao cũng không làm sai ngươi Mộ Tình Tình lấy cớ gì mà bắt người khác phải theo mình, hay ngươi mắc bệnh công chúa, muốn như thế nào người khác cũng nghe theo.”  Mộ Ly cười lạnh, hừ, nữ chủ thì sao, dù sao cũng phải đối đầu, ta cũng không sợ ngươi.

      “ Mộ Ly ngươi nên về phòng của mình mà suy nghĩ, chuyện hôm nay xem như chưa có gì xãy ra.” Mộ Tình Tình thấy nàng ương ngạnh như vậy cũng không nói lý với nàng nữa, hôm nay gặp Mộ Ly bản thân nàng cảm giác một loại nguy hiểm, nàng không hiểu sao lại như vậy nhưng sâu bên trong linh hồn nàng luôn có gì đó nhắc nhở mình cần cẩn thận với nàng.

       “ Hảo, chuyện hôm nay xem như tỷ tỷ ta bỏ qua, ta đây cũng không nhàm chán nói lý với các ngươi, lạc lạc.” Mộ Ly cười duyên không thèm đếm xĩa tới mọi người, nàng bình thản rời đi chốn thị phi này, thật ra nàng rất khinh thường bọn họ, nói chuyện với lũ nhóc con này thật sự như là hạ thấp bản thân mình, nhưng phải công nhận, thời đại này lũ trẻ con cũng thật phát triển quá nhanh, miệng lưỡi còn hơn mấy bà thím ở thời hiện đại a.

       Hôm nay Mộ Ly cắp ấn tượng cho bọn họ thật sự quá lớn, nhưng trong đầu bọn đều cấp cho nàng một chữ, vô sĩ.

...........................................................................

“ Dược lão người này thật sự không bị đoạt xá đi.”

“ Thật quái lạ, ta có thể cảm nhận lunh hồn cùng thể xác của nàng độ tương thích rất cao, nói rõ chính là nàng không thể nào bị đoạt xá nhưng chỉ trong vài ngày thay đổi hoàn toàn tính cách, ngươi nên cẩn thận với người này ta xem nàng tâm cơ thâm trầm không giống như vẽ bề ngoài.”

.............................................................................

   Hai ngày qua đi, kể từ ngày gặp nữ chủ Mộ Ly không ra khỏi phòng nữa bước, từ khi gặp nàng Mộ Ly luôn cảm thấy áp lực nặng nề vì vậy trong hai ngày này nàng không ngừng tu luyện, sớm ngày có thực lực bảo vệ bản thân.

     Ngồi bên cạnh cửa sổ Mộ Ly đang nhắm mắt cảm ứng nguyệt chi tinh hoa, lúc này nàng bất  đầu thấy lóm đóm màu bạc, dần dần càng rõ hơn, từ lóm đóm điểm sáng đến vô số ánh sáng cở đầu nắm tay trẻ nhỏ. Mộ Ly cảm thấy mừng như điên, nhưng rất nhanh nàng bị tạt một ráo nước lạnh, khi nàng bắt đầu thử thu nạp chúng vào trong đại não chúng như là hài tử không chịu quảng thúc cứ tránh khỏi bàn tay nàng.

   “ tại sao lại như vậy, sao ta không thể hấp thu chúng, là ta sai lầm bước nào sao.” Suy thần một hồi lâu Mộ Ly mới phát hiện mình chưa từng câu thông với chúng, khi bước đầu cảm nhận thiên địa linh khí điều đầu tiên cần phải câu thông với chúng, nếu không không thể nào hấp thu vào cơ thể được.

   “ Là do ta quá hấp tấp, từ lúc gặp Mộ Tình Tình tâm tình lúc nào cũng không yên, là ta quá vội vã truy đuổi lực lượng mà đánh quên một số điều quan trọng, về sau không được phép như vậy nữa.” Mộ Ly hít sâu một hơi, quả thật nàng quá vội vã mà quên đi bản tâm, nếu như không kịp thức tỉnh về sau sẽ ảnh đến tâm cảnh của nàng.

    “ xem ra hôm nay tâm tình ta không thể nào tiến triển, ngũ một giấc thôi nào, moewww.”

   Ta thật thành mèo rồi sao, Mộ Ly hai mắt tối sầm.

P/s: lần đầu viết truyện, là tay ngang nên có rất nhiều lỗi mong mọi người thông cảm, nếu có góp ý thì bình luận nhé.

Chương 7: Tu luyện

   Sáng hôm sau, Mộ Ly từ lúc xuyên qua đến giờ chưa từng ngủ một giấc thoải mái như vậy, từ lúc xuyên qua đến nay nàng lúc nào cũng thấy áp lực, mỗi ngày trừ phao ôn tuyền, sáng sớm phải thức dạy cảm ứng nhật chi tinh hoa, buổi tối lại thức khuya cảm ứng nguyệt chi tinh hoa, mãi cho đến hôm qua nàng mới nhận ra mình quá vội vã mà dẫn đến không câu thông được linh khí nàng mới hiểu tình trạng của mình hiện tại.

    “ nhaaaaaaa, ngủ thật ngon giấc nha....”

    “ ta cảm thấy mình càng ngày càng nói chuyện giống một con mèo rồi.” Mộ Ly cười bản thân mình, sau đó bắt đầu chuẩn bị tu luyện, hôm qua tuy đã cảm ứng được nhật nguyệt tinh hoa những vẫn không câu thông được, hôm nãy sẽ nhất định sẽ hấp thu bọn chúng vào cơ thể.

     Lúc này mặt trời vừa mới mọc đúng là thích hợp nhất khi tu luyện, Mộ Ly bất đầu xếp bằng bên cửa sổ, một vài tia sáng nhẹ nhàng chiếu gọi khuôn mặt tinh sảo của nàng.

      Tĩnh tâm, ngũ thức thả lõng, nàng lúc này thấy vài điểm sáng màu vàng lấp lánh, có kinh nghiệm từ lần trước nàng lúc này không bắt buộc chúng vào đại não mình mà nàng bất đầu điều chỉnh ý thức của mình, nhẹ nhàng từ tốn điều khiển ý thức tiếp xúc với chúng, khi tiếp xúc càng gần chúng lại hoảng sợ chạy tán loạn. Mộ Ly cũng không lấy làm vội, nàng cảm giác như mình đang trông trẻ, phải nhẹ nhàng thì chúng mới nghe lời được, lại bắt đầu tiến tới một điểm sáng khác, nàng điều khiển ý thức mình như một đôi tay nhẹ nhàng nâng niu chúng, điểm sáng như có ý thức phát hiện nàng tiến tới, như bản năng nó chuẩn bị tránh khỏi nhưng rất nhanh nó lại bỏ ý định này, nó cảm giác được sự thân thiết từ nàng phát ra. Mộ Ly biết mình đã tiến thêm một bước, nàng bất đầu nhẹ nhàng vuốt ve, cảm giác như đang an ủi vật nuôi vậy, Mộ Ly có thể cảm giác chúng càng thân thiết với mình hơn, như cún con đang nũng nịu cần nàng vuốt ve, nàng bất đầu thử dẫn dắt chúng vào mi tâm của mình, từ từ, khoản cách một lúc càng gần năm tấc, bốn tấc, ba tấc, hai tấc, cho đến khi chúng tiếp xúc vào mi tâm của nàng, khi một điểm sáng vào mi tâm những điểm sáng còn lại cũng đang dần dần tiến tới. Mộ Ly biết thời cơ đã đến, nàng bất đầu vận chuyển tâm pháp, nhật chi tinh hoa từ mi tâm bất đầu vận chuyển vào đại não của nàng, như là một dòng suối nhỏ ấm áp Mộ Ly cảm nhận đại não của mình như được xoa dịu, từng luồng từng luồng khí ấm rót vào bên trong, cứ như là một cái động không đáy Mộ Ly không ngừng điên cuồng hấp thu vào, mãi cho đến khi nàng cảm giác nhiệt độ càng tăng Mộ Ly mới hoảng hốt dừng lại.

   “ Nguy hiểm thật, hiện giờ mặt trời sắp lên cao nếu tiếp tục tu luyện sẽ thiêu cháy thần hồn mất, thì ra tầng thứ nhất công pháp chỉ có thể tu luyện lúc nhật nguyệt mới nhô lên ám chỉ là đây, thần hồn còn nhỏ yếu nếu tham lam tu luyện sẽ bị đốt cháy hoặc bị đóng băng, nhẹ thì ngu si nặng thì thần hồn bị diệt biến mất khỏi thiên địa.” Càng nghĩ Mộ Ly càng sợ, nếu thân hồn bị tiêu diệt nói cách khác nàng sẽ không vào luân hồi, từ nay chân chính không còn tồn tại.

     “ Sau nay phải để ý thời gian tu luyện mới được, thời gian còn sớm vào xem thiên cơ các như thế nào, từ lúc nhận được thiên cơ bội đến nay vẫn chưa kiến thức nhiều thứ.” Nghĩ là làm liền, Mộ Ly đóng cửa sổ lại sau đó biến mất không thấy bóng dáng.

   Thiên Cơ các, bên ngoài xem lâu các này cũng không lớn lắm, nhưng khi vào bên trong thì mới phát hiện không gian bên trong rộng lớn hơn bên ngoài mười lần. Bên trong năm kệ sách cở lớn, mười kệ sách cở nhỏ, phía bên phái là một bồ đoàn, đằng xa là cầu thang để lên tầng hai, phía trên trần nhà được gắn dạ minh châu theo một đồ án cửu tinh, chiếu gọi như bên ánh sáng bên ngoài.

    Mộ Ly rất ngạc nhiên kiến trúc bên trong, không hổ là tu chân giới, có rất nhiều điều mà dùng kiến thức hiện đại không thể ngờ tới, tiện tay cầm lấy một quyển sách, sách tự tu chân toàn ký. Ở tu chân giới đa số công pháp hay pháp thuật đều được ghi vài ngọc giản, vì tránh thời gian làm ảnh hưởng đến những quyển sách và mang tính tiện lợi ngọc giản dần được sử dụng nhiều hơn, nhưng ở thiên cơ các những quyển sách được làm bằng những chất liệu đặc thù, dù năm tháng trôi quá vẫn không hư hại.

     Đọc sơ qua quyển tu chân toàn ký Mộ Ly mới biết đây là một quyển nói về sơ lượt cảnh giới, đại lục, thế lực.

     Tu chân được chia cảnh giới nghiêm mật, dù đạo tu, ma tu hay phật tu ... đều được xếp theo một hệ thống từ thấp đến cao, theo thứ tự là luyện khí kỳ: hấp thu trong thiên địa linh khí làm tự thân linh khí, linh khí sẻ cải thiện không ngừng thể chất cở thể, hấp thu linh khí đến khi đạt tới độ bảo hoà sẽ áp súc thành linh dịch, cở thể sẽ thoát khỏi phàm thai tu sĩ sẽ được tăng thêm trăn năm thọ nguyên đồng thời sẽ tăng lên cảnh giới tiếp theo, trúc cơ kỳ; trúc cơ kỳ là khi linh khí trong cơ thể chuyển hoá thành dạng dịch, lúc này linh khí sẽ gấp mười lần luyện khí kỳ cũng đồng nghĩa cần hấp thu linh khí gấp mười lần khi còn ở luyện khí kỳ, gấp mười lần linh khí đủ thấy được mỗi cảnh giới càng lên cao sẽ khác biệt như thiên với địa, việc vượt một đại cảnh giới khiêu chiến chỉ có chân chính thiên tài mới có thể làm được; Tiếp theo chính là kim đan kỳ, ở kim đan cảnh giới trong đan điền linh dịch sẽ được cô đọng lại thành thể gắn, lúc này linh dịch sẽ thành kim đan, kim đan cũng phân chia giai cấp khác nhau; sau khi đạt kim đan kỳ đại viên mãn tu sĩ sẽ độ lôi kiếp, khi vượt qua lôi kiếp tẩy rữa kim đan sẽ phá xác thành anh từ đó sẽ tấn chức nguyên anh kỳ; nguyên anh kỳ cở thể sẽ đạt được một nguyên anh, nếu như thân thể bị huỷ hoại chỉ cần nguyên anh còn tu sĩ có thể đoạt xá hoặc đúc lại thân thể mà trọng tu; tiếp theo là hoá thần, hoá thần là khi thần hồn được cô đọng, tu sĩ bắt đầu tìm hiểu được pháp tắc thiên địa và có thể điều động thiên địa linh khí có thể thay tự thân linh khí pháp thuật; khí đạt đến hoá thần viên mãn tu sĩ sẽ có thể phá vỡ hư không đi đến linh giới.

   Khối thiên địa này được gọi là Thiên Việt vị diện, vị diện có hai khối lục địa, một là khối thiên địa Mộ Ly đang ở được đặt tên cùng vị diện này, đại lục chia năm khu vực, đông tây nam bắc cùng trung tâm, phía đông đại lục được giáp ranh với biển, ở biển đông có quần đảo được gọi là long châu quần đảo, vì nếu nhìn trên cao sẽ thấy Thiên Việt đại lục như một con rồng uống lưỡng đang nắm hai viên long châu, vượt qua long châu quần đảo sẽ đến man hoang, man hoang chỉ có một sinh vật tồn tại đó chính là hoang thú.

      Mộ Ly đang ở phía đông đại lục, ở đây lấy đạo tu cùng ma tu làm chủ, gồm thất đại chính phái cùng lục đại ma môn phân chia cai quảng.

Chương 8: Mở mang tầm mắt, thức hải, âm dương đồ.

    Đọc sách là sở thích của Mộ Ly, từ khi còn ở hiện đại sách luôn làm bạn với nàng, vì vậy khi nhìn thấy sách trong thiên cơ các hai mắt nàng như phát sáng.

     Đọc hết một quyển tu chân toàn kí, nàng lại thuận tay đọc thêm mấy quyển sách, trong đó có dược thảo kí, kỳ trân dị bảo giám, yêu thú giám, thượng cổ ngôn ngữ, nhân ngư ngữ .... Chỉ nhìn sơ qua thôi Mộ Ly cảm thấy thế giới tu chân thật rộng lớn, không giống như nguyên văn tiểu thuyết chỉ hạn hẹp ở không gian nữ chủ.

      Đọc một phen bút kí Mộ Ly cảm giác như đầu óc mở màng rất nhiều, khi cảm giác đói bụng nàng mới ăn tạm một linh quả trong không gian sau đó ra ngoài.

     “ Sắp tối rồi sao, tranh thủ hôm nay phải tu luyện vào tầng một mới được.” Mộ Ly lẩm bẩm một phen. =,=

      Tắm rữa thay đổi quần áo mới, Mộ Ly lúc này cảm giác tinh thần thoải mái mới bắt đầu nhập định. Có kinh nghiệm từ buổi sáng Mộ Ly rất nhanh có thể câu thông nguyệt chi tinh hoa, cũng không lâu lắm nàng bắt đầu dẫn dắt nguyệt chi tinh hoa vào mi tâm, khác với nhật chi tinh hoa âm áp, nguyệt chi tinh hoa mang theo cảm giác mát lạnh, khi nguyệt chi tinh hoa bắt đầu vào đại não nàng phát hiện đại não như một cái động không đáy điên cuồng hút tinh hoa vào trong, theo như công pháp Mộ Ly biết đây là thời khắc quan trong để vào nhập môn, không có cách nào khác hơn là quan sát biến.

    Như là một vòi nước không ngừng hút nguyệt chi tinh hoa, Mộ Ly cảm giác đại não như căn phồng, phía ngoài mi tâm bắt đầu xuất hiện một lớp băng sương. Đến lúc Mộ Ly định thu công dị biến lại phát sinh, nàng chỉ nghe một tiếng “ ôngggg” vang dội trong đầu mình, nàng bắt đầu cẩm thấy hoa mắt, đại não cũng ngừng hấp thu nguyệt chi tinh hoa, khi tỉnh táo lại Mộ Ly thấy trước “ mắt” mình là một không gian khác. Một vàng một bạc “ biển lớn” rợn sóng, hai màu “ biển cả “ chiếm cứ mỗi phương không gian hình thành một âm dương đồ án, Mộ Ly biết đây được gọi là khí hải, khí hải hai màu sắc này tương ứng với nhật nguyệt tinh hoa mà nàng hấp thu mà hình thành, nàng lại cảm giác thân thể mình lúc này là một đoàn khí màu trắng, theo như lời của tu sĩ thì đây chính là thần hồn của tu sĩ hay còn gọi là nguyên thần.

    Mặc niệm lại công pháp Mộ Ly biết đây vẫn chưa là nhập môn công pháp, chỉ khi thần hồn tiến nhập vào khí hải nàng mới chân chính tiến nhập vào tầng thứ nhất công pháp của Đại Diễn Thiên cơ quyết.

     Chầm chậm tiến tới khí hải, khi ngâm “mình” vào trong khí hải, ngân vàng nhị sắc khí hải mới bất đầu nhẹ nhàng di chuyển, xoay chuyển như một đồ án âm dương, ỏ giữa khí hải Mộ Ly cảm giác như đang bay bổng, một ấm một lạnh hoà hợp lại một trỗ, nàng cảm giác thần hồn không minh, thần hồn đang được ân cần nuôi dưỡng. Hoàn thành đến đây Mộ Ly mới âm thầm nhẹ nhõm, cuối cùng nàng thật sự bước chân vào tu luyện, về sau chỉ cần siêng năng tu luyện nàng tin tưởng rằng có thể nắm trong tay vận mệnh.

Chương 9: Trận

    Thời gian trôi qua nhanh, một tháng lại qua đi, chỉ còn khoảng 3 tuần nữa thôi sẽ 5 năm một lần Thái Nhất tông chiêu thu đệ tử, phàm là hài đồng từ 8 đến 12 tuổi sẽ được tham gia tuyển chọn, những ngày nay không ít người đến Lâm Môn thành này ngay cả con em đệ tử của tam đại gia tộc Mộ gia, Triết gia, Lâm gia đều hứng khởi. Thái Nhất tông là một trong thất đại chính phái ở đông vực, đúng mỗi 5 năm sẽ bất đầu xuống núi chiêu thu đệ tử, ở đây chính là sân chơi của nữ chủ Mộ Tình Tình, nơi mà nàng cùng các tinh anh long tranh hổ đấu.

     Một tháng này Mộ Ly không ngừng tu luyện, rãnh rỗi thì xem sách ở thiên cơ các, từ lúc nhập môn tới nay Mộ ly cảm giác trí nhớ của mình càng ngày càng tốt, nhiều kiến thức khó hiểu trở nên thông suốt hơn. Bởi vì nàng biết môn phái sắp chiêu thu đệ tử, nên việc nàng cấp bách lúc này chính là triệt để sử dụng không gian, không ngừng phao ôn tuyền tẩy luyện thân thể cùng huyết mạch, ngồi dưới góc bồ đề đọc sách trao dồi kiến thức, nàng biết nàng chỉ có cơ hội ở Mộ gia tự do ra vào không gian, vì khi vào môn phái mọi việc phải luôn cẩn thận, Thái Nhất môn được xem là đầm rồng hang hổ, nàng không thể tuỳ tiện sử dụng không gian mà ra vào, chỉ khi có thực lực che dấu nàng mới sử dụng.

     Những ngày này Mộ Ly tu luyện khắc khổ nhưng vẫn không đột quá tầng thứ nhất trung kỳ công pháp, Mộ Ly cũng không vội vã nàng biết môn công pháp này tiến triễn chậm chạp là điều dễ hiểu vì mỗi ngày nàng chỉ có 6 tiếng để tu luyện, nhưng dù vậy nàng vẫn được lợi ít không nhỏ, dù sao trí nhớ của nàng cải thiện rất nhiều tiên độ đọc sách lại được nâng cao đáng kể.

        Ngày này ở trong Thiên Cơ các, Mộ Ly nhàm chán lật xem những quyển công pháp nhân tộc, mặc dù lúc này không thể tu luyện nhưng sau này khi vào môn phái lại rất cần thiết. Nhàm chán liếc lên tầng thứ hai, từ lúc say mê đọc sách ở tầng một đến nay nàng vẫn chưa từng đặt chân lên đấy, hôm nay cũng xem như nhàn rỗi nàng muốn xem thử bên trong như thế nào.

       Tóc tán loạn phiêu phiêu, Mộ Ly nhẹ nhàng từng bước bước lên thang lâu, đẩy cửa ra, đập vào mắt nàng là vô số hình thù kỳ lạ trận văn, đâu cũng là trận văn, vô cùng vô tận, cả không gian là một không gian huyền diệu như tách khỏi không gian của thiên cơ các, nàng ngơ ngác ngước nhìn xung quanh, trong một tháng nay nàng không ngừng tìm hiểu trận pháp cơ bản, mặc dù chưa từng thi triển bày trận nhưng nàng có thể xem như nhập môn, nhưng nhìn khắp nơi là trận trận thế này nàng cảm thấy chóng mặt. Tỉnh táo lại tinh thần, Mộ Ly bắt đầu quan sát lần nữa, hỗn nguyên trận, lưỡng nghi trận, tam tài trận.... Nhìn một hồi nàng mới biết tất cả trận pháp đều có cấp bậc rất cao, nhìn quanh đi quanh lại nàng mới chú ý một trận pháp bên trong, một lam sắc trận văn, bên trên hình thù không quá kỳ quặc Mộ Ly biết đây là mê huyễn trận nhưng khác với bình thường mê huyễn trận đây là một trận pháp lấy lục hợp trận pháp là căn, diễn luyện ra một bộ trận pháp mê huyễn, đây có lẽ là trận pháp nàng cần ngay lúc này vì khi vào môn phái việc cần làm của nàng chính là che dấu không gian ngọc bội.

    Xếp bằng chăm chú nhìn vào trận pháp, Mộ Ly bắt đầu diễn luyện, diễn luyện trận pháp là cách mà trận sư tu luyện trận pháp cùng phá giải trận pháp, Mộ Ly tầm mắt châm chú nhìn những hoa văn trận pháp lộ tuyến nàng như bị lạc vào một mê cung, lúc thì nàng thấy mình đang ở một đồng cỏ xanh chim bay bướm đậu, lúc thì lại thấy đại dương bao la, khi lại chuyển mình ở xa hoa cung điện, thiên biến vạn biến. Không biết là nàng xui xẽo hay là may mắn, bởi vì chìm đắm trong huyễn cảnh mà nàng quên mất thời gian đang trôi qua, rất nhanh ba tuần sắp hết, kỳ hạn năm năm chiêu môn đệ tử sắp diễn ra.

P/s: quyển này chỉ viết sơ lượt nên mỗi chương hơi ngắn, sang quyển 2 mình sẽ viết dài hơn, có góp ý để lại cmt xem như an ủi tác giả ????????????

  Từ sau chương 30 tin chắc sẽ không làm các bạn thất vọng, những chương đầu rất nhàm chán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.