“Tần đại ca! em còn đang mặc đồ ở nhà mà!” Tốt xấu gì cũng phải để cho cô thay đồ mới ra ngoài chứ.
Phụ nữ bình thường đều có yêu cầu với bản thân: một là đẹp hai là
chết, An Noãn cũng như vậy, cô không thể tha thứ cho Tần Mộc lôi kéo cô
trong bộ dạng người phụ nữ nội trợ đi ra ngoài dạo phố được, cũng không
có cách nào tiếp nhận ánh mắt khác thường của người khác.
“Em như vậy rất đẹp” Tần Mộc không muốn An Noãn tốn thời gian vào
những việc nhàm chán đó, An Noãn quá để tâm đến chuyện ăn diện rồi.
An Noãn căn bản không thèm nghe, bắt đầu thao thao bất tuyệt: “ không
đẹp không đẹp, Tần đại ca, bộ quần áo này em đã mặc gần một năm rồi,
chẳng còn hình dạng gì nữa, mà màu cũng phai rồi. Nếu anh đem một người
ăn mặc như vậy ra ngoài, sẽ mất mặt biết bao, có câu : nhìn vẻ ngoài của phụ nữ có thể thấy được tất cả của người đàn ông bên cạnh cô ta, em là
muốn tốt cho anh.”
An Noãn còn muốn nói cho Tần Mộc biết phụ nữ trang điểm như thế nào để thể hiện sự thành công của đàn ông.
Liền bị Tần Mộc ngăn lại, xoa xoa huyệt thái dương nói: “ Được, vậy em muốn làm gì?”
“ Em muốn đi trang điểm trước, sau đó làm tóc, sau đó mặc quần áo đẹp mới đi hẹn hò..”
Ra ngoài còn phải nhiều chuyện như vậy, thật là bà xã phiền toái mà,
Tần Mộc không thể không thay đổi kế hoạch trong đầu, chuẩn bị theo ý của An Noãn, anh là người làm ăn, thương nhân chú trọng lợi ích và có bệnh
nặng là không thích phí thời gian, làm việc gì cũng chú trọng kết quả,
mà những thói quen xấu này cũng bị anh mang theo cuộc sống hàng ngày
ngoài công việc, nhưng An Noãn nói gió chính là mưa, rất nhiều chuyện,
đều là nhất thời bắt đầu, từ chuyện cô viết tiểu thuyết, nghĩ đến đâu
viết đến đó là có thể nhìn ra.
Nhưng Tần Mộc cảm thấy nếu như đối phương là An Noãn, anh sẽ theo cô.
Trước khi kết hôn nếu có người nói cho anh biết, sẽ có một ngày anh có bộ dạng này, có đánh chết anh cũng sẽ không tin, Tần Mộc nhìn kính
chiếu hậu, yêu lặng nghĩ.
Sau đó chuyển hướng xe, đi về hướng trung tâm thẩm mỹ.
Kỳ thật họ có thể tới văn phòng chỗ bà ngoài An Noãn, nhưng An Noãn
không muốn tới, nguyên nhân rất đơn giản, sẽ gặp phải Từ Kiều Kiều, ông
xã quá ưu tú, thật là phiền phức lớn.
Trong lòng cô có một tiểu ác ma, nắm chặt tay cô nói: “ phải giấu đi, giấu đi”.
Thẩm mỹ viện không quá xa, An Noãn là khách vip ở đây, có thể hưởng
thụ đãi ngộ ưu tiên, rất nhanh đã có thợ trang điểm tới, thợ trang điểm xem ra cũng tầm tuổi với An Noãn, lại rất biết nói chuyện, trang điểm
cho An Noãn theo phong cách lưu hành gần đây.
Đào chi Yểu Yểu, chước chước Kỳ Hoa!
Phấn nền, kẻ mắt, kẻ mày, dán mi giả, má hồng, tô son…. Trang điểm
xong, cả khuôn mặt An Noãn thay đổi hẳn, thật giống búp bê, ánh mắt
trong veo nhứ nước, đôi mắt chớp chớp hàng mi trông như biết nói, hơn
nữa lại có chút giống với ca sĩ nổi tiếng Ayumi Hamasaki của Nhật, thợ
trang điểm nhìn khuôn mặt An Noãn hình như có chút buồn bực không vui
đứng lên , hình như có chút xúc động muốn rơi lệ.
“ Soái ca! anh nhìn tôi lại lộ ra vẻ mặt như thế có phải có chút không thích hợp hay không?”
Mặt hắn hiện lên vẻ ‘ngươi không hiểu, hắn không hiểu’ nói: “ Ta đang
nghĩ tới cuộc sống tình cảm trắc trở của nữ thần Ayumi Hamasaki mà xúc
động.” Soái ca nói xong liền cất lên những ca khúc từ năm 98 của Ayumi
Hamasaki.
An Noãn hiện lên vẻ ghét bỏ nói :“Soái ca, đừng hát nữa,anh để lộ tuổi rồi .”
Soái ca liếc An Noãn một cái rồi chọn cho An Noãn một bộ váy liền thân
màu vàng kim rất đẹp, đây cũng là kiểu dáng mà Ayumi Hamasaki thích,
phần ngực còn để lộ một khoảng sâu, ôm chọn cái mông cong cong, để lộ
thân hình quyến rũ.
“ Quá đẹp!” so với Ayumi Hamasaki còn xinh đẹp hơn, cô có thân hình
mê người như vậy sao?, có đôi mắt long lanh như vậy sao? An Noãn trợn
trắng mắt, cảm thấy không có khả năng.
Lúc An Noãn bước ra, vừa đúng lúc Tần Mộc từ bên ngoài tiến vào, trong tay còn cầm một chiếc bánh kem ( thiên tầng tuyết – tên một loại bánh), anh vừa mới ra ngoài nhận điện thoại, sau đó phát hiện đã hơn một tiếng đồng hồ, liền đi mua cho An Noãn loại bánh ngọt mà cô thích, An Noãn
thích ăn đồ ngọt đặc biệt là loại bánh này.
Khi thấy An Noãn bước ra, trong nháy mắt, Tần Mộc như dại ra, cô mặc
chiếc váy màu vàng kim trông như nữ thần bước ra từ trong tranh.
“Đẹp không! Xinh không! Năng lực làm việc lại tốt, có phải có cảm giác
bà xã anh rất ưu tú không? Có phải lại bắt đầu lo được lo mất, có phải
có cảm giác sẽ mất đi bà xã của anh không?” An Noãn lại bắt đầu mở mắt
mà nói dối, đương nhiên một phần là do cùng một vấn đề lần trước có hỏi
Tần Mộc ở văn phòng công ty, nhưng Tần Mộc không trả lời.
”Bình thường.” Tần Mộc ngầm thừa nhận vế trước, chỉ trả lời vế sau.
An Noãn lại nghe thành hôm nay cô ăn mặc trang điểm bình thường, hừ,
đúng là không có thẩm mỹ, đúng là thẩm mỹ của người ngoài hành tinh mà.
”Nếu không, ăn trước đi nhé?”
“Không ăn.” An Noãn trực tiếp cự tuyệt, bĩu môi, đôi môi mọng màu
hồng phấn nhô ra, thật là muốn in một nụ hôn lên đó, cuối cùng nói một
câu :” sợ dính lên môi”
Được, coi như anh không mua, Tần Mộc đặt bánh ngọt lên bàn, quay người
bước ra ngoài, An Noãn cười cười chạy theo, vốn định nhảy lên lưng Tần
Mộc, nhưng anh cao quá, hơn nữa cô mặc váy, như vậy sẽ rất khó coi, cho
nên đổi thành nắm tay, sau đó hai người cứ như vậy sóng vai bước đi
không mục đích.
Có đôi khi, chúng ta chỉ là đang hưởng thụ quá trình, mà không nhất
định phải vì mục đính nào đó, giống như phụ nữ trang điểm, mất bao tâm
huyết để trang điểm cũng chỉ là ra ngoài mua vài thứ linh tinh, mấy chục đồng hoa quả mà thôi, An Noãn cũng thế, cô muốn trang điểm, để xinh
xinh đẹp hẹn hò cùng Tần Mộc, còn về phần trang điểm cầu kì như vậy nhất định tham gia yến tiếc, hay dạ hội long trọng gì đó, đều không đúng.
Đương nhiên, những việc như vậy, cũng sẽ có người nói là lắm chuyện, hay phiền phức.
Nhưng Tần Mộc không oán giận gì, An Noãn vui vẻ như vậy cũng tốt, rất
nhiều chuyện, giống như người uống nước, nóng lạnh tự biết.
Buổi tối, An Noãn và Tần Mộc chẳng qua cũng chỉ đơn thuần đi xem một bộ phim điện ảnh.
Bộ phim là câu chuyện nói về ân oán tình thù của nữ chính do Lý Mục
Vân đóng, An Noãn trước sau như một vẫn thích kiểu ngược luyến tính
thâm.
“ Không phải em sợ dính lên môi sao? Còn ăn nhiều bỏng thế?’ Trong bóng đêm, Tần Mộc nhìn An Noãn ăn từng nắm từng nắm bỏng.
“ Bỏng có thể đổ vào miệng, bánh ngọt thì không được.” Nói xong, An Noãn nghiêm túc thể hiện cho Tần Mộc coi.
Tần Mộc trực tiếp đem túi bỏng nhét vào lòng An Noãn: “ Xem phim đi.”
“Tần đại ca, kịch bản này, anh cho mấy điểm?’’
“Năm điểm, tất cả dựa vào đại minh tinh, tuy rằng doanh số phòng vé
không thấp, nhưng quan trọng là cả bộ phim không có gì hấp dẫn người
xem.’’
“ Em cũng cảm thấy như vậy, nếu là em viết, nhất định sẽ viết hay hơn.” Ít nhất vai nam chính sẽ không tệ như thế, nam chính của cô luôn luôn
rất ưu tú.
“ Hơn nữa em cảm thấy, nam chính còn không thích hợp bằng Mãn Tân,
hắn bây giờ như một miếng thịt tươi ngon, soái ca làm cho người khác
chảy nước miếng.” Sau khi Trần Mãn Tân thay đổi kiểu tóc, quả thật rất
đẹp trai.
An Moãn cảm thấy nếu sau này Tần Mộc cho cô đầu tư làm phim, cô nhất
định sẽ tìm Trần Mãn Tân diễn nhân vật chính, nhất định có thể làm mê
đảo một lượng lớn hủ nữ.
Tần Mộc cầm một nắm bỏng nhét vào miệng An Noãn, cả một túi bỏng lớn như vậy mà không chặn được miệng cô.
An Noãn quan sát sắc mặt Tần Mộc, nịnh hót nói: “ kỳ thật trong lòng em, miếng thịt tươi ngon nhất chỉ có anh, anh vĩnh viễn là miếng thịt tươi
ngon của em.”
Màn hình lớn phản chiếu khóa miệng khẽ nhếch lên của Tần Mộc, âm thanh dịu dàng vang lên “ ừm, em cũng vậy.”
Ha ha, chính là muốn nghe những lời này.
Xem xong phim, Tần Mộc vào toilet, An Noãn ở bên ngoài chờ anh, hiện
tại là chín giờ tối, nhưng Tần Mộc và cô đều chưa ăn cơm, vừa rồi An
Noãn không muốn ăn, Tần Mộc cũng không ăn, bây giờ đói bụng, hai người
chuẩn bị đi ăn.
Không ngờ sẽ gặp phải Tô Thần, ở đâu cũng có thể đụng phải nghiệt duyên.
Trong tiểu thuyết chỉ có nữ chủ mới có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy,
An Noãn ngước đầu 45 độ, nói không ra có bao nhiêu phiền lòng.
“An tiểu thư, đã lâu không gặp.” cho dù có chán ghét An Noãn vạn lần, khi nhìn thấy trang điểm hôm nay của An Noãn, Tô Thần vẫn có chút kinh
diễm, cô chọn cho mình cách trang điểm thích hợp, thành công làm cho cả
người càng trở thêm xinh đẹp quyến rũ, vốn dĩ vì chán ghét cô mà xem nhẹ dung mạo cô, khi chú ý tới thấy An Noãn xinh đẹp đến ngứa ngáy tâm can, trong lòng Tô Thần có ý nghĩ, sẽ có ngày An gia đổ, Tần gia đổ, như
vậy, An Noãn hắn nhất định sẽ không buông tha, giữ lại bên người đến khi chơi chán thì thôi.
”Đã lâu không gặp.” Cái đầu ngươi.
Nhưng An Noãn vẫn có chút kỳ quái, mới mấy tháng không gặp, hắn lại
gầy như vậy, ít nhất phải gầy hơn 5 cân so với lần trước gặp.
“An tiểu thư xem ra rất tốt, hahaa, tôi lại không có may mắn như vậy, bởi vì xem thường An tiểu thư, hiện tại ngay cả chức tổng giám đốc cũng không giữ được, cô nói tôi nên dạy dỗ cô như thế nào?’ Tô Thần phản ứng lại, nghiến răng nghiến lợi nói, mỗi chữ đều mang theo gai góc.
Chuyện này hắn hoài nghi An Noãn không phải không có lý do, lần trước
hắn quá tức giận cho nên sau khi sự việc phát sinh căn bản không muốn
nghĩ lại hồi ức mất mặt của mình, nhưng lần này phương thuốc bị tiết lộ, cẩn thận nhớ lại, khả năng lớn nhất chính là An Noãn nhân lúc hắn hôn
mê đã đánh cắp, chung quy thì những người khác không có cái gan này, chỉ có An Noãn, dám lấy giày cao gót…, cô gái đáng chết này.
Đáng đời ! An Noãn trong lòng oán thầm.
“ Anh đang nói bậy gì đó, thần kinh, mặc kệ anh.” An Noãn thấy Tô Thần sắp bạo phát, chạy là thượng sánh, cô xoay người chạy.
Lại bị Tô Thần kéo cánh tay lại.
”Còn giả ngu, nếu không phải là cô thừa lúc tôi hôn mê trộm thuốc, tôi sao có thể rơi vào kết cục ngày hôm nay!”
An Noãn trong lòng trợn trắng mắt , hắn không để cho cô đi, không phải cô không chịu đi nha .
Vậy thì không đi nữa.
An Noãn cắn cắn môi, âm thanh mang tiếng nức nở khóc: “ huhu, anh..tên lưu mang, mau thả tôi ra, người bây giờ làm sao vậy, để ý con gái nhà
người ta không thèm hỏi đối phương có đồng ý hay không liền xông tới
cướp người sao?”
Mọi người xung quanh bắt đầu quay lại nhìn, chỉ trỏ.
”Cô nói cái gì!” Hắn rõ ràng nói chuyện về phương thuốc, lúc nào nói muốn cướp người , quả thực nói linh tinh.
Nhưng Tô Thần không biết An Noãn là người nổi danh có thể nói bậy nói bạ thay đổi thị phi.
“ Không phải sao, chúng ta chẳng qua cũng chỉ ngẫu nhiên gặp nhau, câu
đầu tiên của anh là trông tôi rất quen, sau đó cầm tay tôi, không cho
tôi đi, không phải để ý tôi thì là cái gì, tôi nói cho anh biết, tôi
không thích anh, tôi thật sự không thích anh, cho dù anh là người nhiều
tiền tôi cũng không thích anh, xin anh đừng ép tôi, đừng ép tôi nữa.” An Noãn tưởng tượng mình chính là “tiểu bạch liên” đáng thương, vô tội,
không có ai nương tựa, sau đó lại lộ ra dáng vẻ đáng yêu, quật cường
không chịu thỏa hiệp.
Cái gì gọi là nhan sắc quyết định hết thảy, hiện tại chính là như vậy.
”Tiện nam a!” “đàn ông thối tha, đi chết đi.” “Đạo đức bại hoại a.” “Có tiền, làm bậy a.”
Đôi tình nhân ngồi ở đại sảnh bắt đầu bình luận về chuyện này.
”Câm miệng, nếu ai còn dám nói thêm một câu, ta tuyệt đối làm cho
người đó không dễ chịu.” Tô Thần tức giận không kềm được gào thét.
Sắc mặt đã rất khó coi, cô gái đáng chết này, gặp được cô ta đúng là
không có chuyện gì tốt, cơ mặt Tô Thần giật giật mấy cái, cảm giác một
trận choáng váng, cố nén lại cơn giận, thật vất vả mới hết bệnh, bây giờ lại có dấu hiệu tái phát.
”A Thần.”
Đúng lúc này, một âm thanh dịu dàng vang lên, An Noãn ngẩng đầu nhìn, lại chính là người mất tích đã lâu - Bạch Lộ.