Nữ Phụ Truyền Kỳ

Chương 43: Chương 43: Phong vân khởi động




Hiện tại đang là mùa xuân, mùa hoa anh đào nở rộ ở Tokyo - thành phố phồn hoa nhất Nhật Bản. Từng cánh hoa bị gió mang đi xa hoặc rơi lả tả xuống đường khiến cho mọi ngõ ngách trong thành phố đều tràn ngập hoa anh đào.

Đồng thời đây cũng là mùa của tình yêu, từng cặp tình nhân nắm tay nhau ngắm phong cảnh hữu tình, hai bàn tay đan lấy nhau truyền hơi ấm cho đối phương trước những cơn gió xuân mới sang còn vương chút hơi lạnh của mùa đông vừa qua.

Dưới tán hoa anh đào nào đó trong thành phố phồn hoa này, một nam nhân dung mạo tuấn mỹ vô song, yêu nghiệt tuyệt luân đang ôm trong lòng một nữ nhân cũng sở hữu vẻ đẹp không kém, cả người cô ta toát ra khí chất thánh khiết rung động lòng người. Trong mắt nam nhân tràn ngập sự yêu thương sủng nịch, nói:

“Du nhi, gặp được em chính là hạnh phúc nhất trong cuộc đời này của anh”

Nữ nhân trong lòng hắn đỏ mặt cười nhẹ, trong mắt đồng dạng cũng là kinh hỉ và tình cảm không thể nói thành lời, cô ta đáp:

“Triệt ca, em cũng rất hạnh phúc khi gặp được anh, có lẽ Thượng Đế trên cao thương cảm nên mới đưa anh đến bên em, mang đến sự yêu thương đáng trân trọng nhất trên thế gian này”

Hai người này không ai khác chính là nữ chủ Lạc Du và một trong những nam chính trong hậu cung của cô ta - Hàn Triệt.

Bọn họ hiện đang hẹn hò ở Tokyo Nhật Bản, Hàn Triệt nghe nói mùa này ở Tokyo là mùa hoa anh đào nở đẹp nhất trong năm nên không suy nghĩ nhiều liền đưa mỹ nhân Lạc Du đi giải sầu.

Một tuần nay Lạc Du luôn không vui trong lòng vì gia đình xảy ra chuyện. Cha nhập viện có nguy cơ trở thành người thực vật cao, chị gái mất tích trong đêm huyết sát không rõ sống chết, còn anh trai suốt ngày trầm mặc chống đỡ công ty đang ngày càng xuống dốc.

Hàn Triệt thấy vậy rất thương tâm nên đưa cô ta đi du lịch để thư giãn, vừa đến Tokyo mấy ngày tâm trạng Lạc Du đã khá hơn nhiều, cùng hắn nói những lời yêu thương hứa hẹn làm hắn hạnh phúc không thôi.

“Du nhi, em yên tâm đi, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi”

Hàn Triệt ôm Lạc Du an ủi, hắn yêu cô như vậy, nhìn Du nhi đau lòng thì hắn cũng chịu hành hạ không kém.

“Ừm, hy vọng là vậy”

Lạc Du yếu đuối tựa vào lòng Hàn Triệt, tại góc độ không ai hay biết cười thõa mãn như đã đạt được kế hoạch.

Với tình hình Lạc Gia xuống dốc như hiện tại thì địa vị của Lạc Du cũng sẽ giảm đi rất nhiều, như vậy điều cô ta cần nhất bây giờ là một chỗ dựa cường đại hơn nữa để lo toan cho cô ta mọi việc.

Âu Hạo là một lựa chọn tốt nhưng dù sao cũng không tốt bằng Hàn Triệt của Hàn thị, thế nên mấy ngày nay cô ta luôn nói lời yêu thương với Hàn Triệt và hôm nay, cô ta đã đạt được mong muốn, nam nhân tôn quý này đã thuộc về cô ta...

...

“Rốt cuộc chưa tìm ra sao?”

Trong thư phòng, Duật Ca nhìn Vô đầy tức giận, từ bao giờ mà tổ chức Sát của hắn không thể tìm ra một người?

“Boss, cô ấy từ sau đêm đó như hóa thành hư không, không còn một chút dấu vết gì, giống như đã... Chết”

“Câm miệng”

Duật Ca nghe Vô nói vậy càng tức giận hơn, chết sao? Cô gái kia mạnh mẽ như vậy, đứng trước hắn cũng không hề sợ hãi thì làm sao có thể chết một cách dễ dàng như vậy?

Hắn không tin!

“Tạm thời cứ tiếp tục tìm kiếm, không được bỏ qua bất kì manh mối nào”

“Dạ”

Vô trả lời dứt khoát rồi lui ra, nhưng hắn chưa ra khỏi thư phòng thì Duật Ca lại lên tiếng...

“Khoan đã”

“Chủ nhân còn có việc gì căn dặn?”

“Truyền xuống dưới hiện tại dùng mọi cách để giúp đỡ cho Lạc Gia qua cơn nguy khó này”

“Rõ”

Duật Ca nắm chặt tay, Thánh Y, hiện tại em đang ở đâu vậy?

...

Âu Hạo cũng đang sốt ruột không thôi, tiểu Y mất tích không rõ sống chết, còn Lạc Du một mình sang Tokyo du lịch thư giãn làm hắn không yên tâm chút nào.

Vào thời điểm này Lạc Du ra nước ngoài du lịch làm hắn có chút không vừa ý nhưng trong lòng hắn như có bùa chú, bảo hắn phải tha thứ cho tất cả mọi việc làm của cô.

Đồng thời Âu Hạo cũng phái ra người của Âu Gia đi tìm kiếm tung tích của Thánh Y và giúp đỡ cho Lạc Gia, cô em gái kết nghĩa này có vị trí rất quan trọng trong lòng hắn, cơ hồ ngang bằng với Lạc Du.

Âu Hạo đâu biết rằng Du nhi của hắn đang hẹn hò thề thốt cùng một nam nhân khác, nếu biết chắc chắc sẽ đau đớn không thôi...

Hắn chỉ nhớ nụ cười của Thánh Y trong tâm trí, âm thầm cầu nguyện cô sẽ bình an...

...

Trong không khí dư luận sôi sục như vậy mà nhà chính của Lạc Gia lại là một mảnh yên tĩnh đến dọa người, nguyên do là vì hôm nay có một nhân vật đã trở về đây sau bao nhiêu năm xa cách. Phu nhân chính thức của Lạc Quân, nữ chủ nhân thực sự của Lạc Gia, đồng thời là đại tiểu thư của Lăng Gia hùng mạnh - Lăng Quỳnh Đan.

Lăng Quỳnh Đan nhìn người phụ nữ đang ngồi trước mặt mình, trong mắt hiện lên lửa giận rõ ràng nhưng động tác vẫn tao nhã quý phái, không lộ hỉ nộ.

Trần Tuyết cũng căm ghét nhìn vào Lăng Quỳnh Đan, nữ nhân này sở hữu mọi thứ mà bà ta không có, gia thế, danh tiếng, địa vị, cả người chồng yêu thương hết mực và con trai, con gái trưởng thành ngoan ngoãn.

Tất cả mọi thứ!

Trần Tuyết cắn răng siết chặt tay.

Lăng Quỳnh Đan khinh thường nhìn bà ta, có những người, phải cho nếm một chút cảm giác bị trừng phạt, một chút sợ hãi thì mới biết điều yên phận hơn.

Kể như... Trần Tuyết này.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

#Hết chương 43:))

-Gray-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.