Bạn thích đóng vai phản diện không? Làm kẻ ác để bị người ta chỉ trỏ, như kiểu:
“Ôi, nghe kìa, con ấy thật đáng tởm!”
“Nó đang nói đấy! Lại một tuyên ngôn đạo đức thối hoắc được phun ra!”
Nghe cay nghiệt quá ha? Dù sao đi nữa, yên tâm đi, tôi vẫn sẽ trả lời là có!
Việc quái gì phải bấm nút NO đỏ chót cho việc được đem mấy đứa ngu dốt chỉ biết khóc và tranh thủ lòng thương hại kia ra mà tùy ý trêu đùa, khinh bỉ chứ?
Ôi, bạn tôi ơi, như đã nói, tôi là người xấu mà!
Hãy trở lại nào, các cô gái và chàng trai, nơi quán bar xô bồ,đông đúc mà tôi đây vung tiền hằng đêm.
Tôi ở đây, đối diện ba ả bạn- cùng- lớp của mình và bây giờ, đã có thêm thành viên mới!
Phong, Thiên và Minh.
Cả ba chàng trai ấy, đẹp trai, tất nhiên rồi và còn ăn mặc cá tính nữa. Ôi chao, nhìn combo họ đang khoác lên xem! Thật là cá tính gì đâu!
Nhưng coi nào, việc quái gì ba chàng trai- kể cả Phong của tôi, lại ăn mặc hệt như tình nhân của ba con chó cái đủ màu kia vậy? Áo kìa, giầy kìa và cả cái áo khoác da đen kia nữa...
Mẹ khiếp, các người thiếu đồ mặc sao? Đáng chết!
Tôi thật muốn qua đó xé bươm mấy bộ quần áo điên khùng kia! Chẳng cần nghĩ nhiều đâu các bạn à, tôi, thích chiếm hữu!!!
Tôi có một quan điểm sống, thực dụng và phiến diện, rằng nếu cái gì ta muốn hãy cố, cố không được, hãy cướp, cướp không được? Ok, hãy hủy hoại!
Vì các bạn ơi, tôi không phải thánh mẫu, tôi là ác quỷ, ma cà rồng, tử thần thực tử hay bất kì cái tên xấu xí nào bạn có thể nghĩ ra để gắn ghép cho những con người xấu xa, thiển cận và cay nghiệt!
Kẻ thắng là kẻ mạnh và tất nhiên, tôi bất chấp mọi thứ để giành chiến thắng!
Vậy, bạn sẽ làm gì khi con khốn giả tạo hai mặt đáng chết- người mà nếu nó làm ca sĩ, bạn sẽ chỉ lo lập anti club và anh chàng mình yêu quý bao năm mặc- đồ- cặp???
Không đùa đâu! Thật khốn nạn và chó chết! Tôi nguyền rủa con ả nào đó tận trời xanh, tôi muốn vứt đứa khốn nào đó ra khỏi đời mình, lập tức, chẳng có bàn cãi gì nữa!
Cô gái, cô làm tôi ứa gan, thật đấy!
Tôi phóng từng đợt ánh mắt hằng học và cay cú, khát khao được đấm vỡ cái mồm thối của ai đó, ôi trời, dù gì với khả năng ngôn ngữ đó, thì bị câm cũng đâu có khác biệt gì lớn!!
Nghĩ là làm, đó mới là tôi! Tôi sấn tới, chụp lấy màu lông xấu xí của cô ả gần nhất- Lây Lết, và nắm kĩ giât mạnh. Con mẹ nó, cái cảm giác này mới tuyệt làm sao!
“Á!”
“Sao? Ban nãy mày cong cớn lắm mà!”
“Con khốn, buông Laylye ra!”- Trát Men tiến lên, xô ngã tôi va vào cái bàn thủy tinh sáng loáng, may thay nó không vỡ, nhưng chai sâm banh mở sẵn và đang uống dở của tôi đã tặng người mua nó một mảnh thô kệch xấu màu trên áo.
Ôi trời, cái đầm đẹp đẽ của tôi. Quỷ tha ma bắt mày đi Trát Men
“Mày làm cái quái gì vậy hả con khốn? Mày có biết cái đầm này giá trị bao nhiêu không?”
“Đó là hình phạt cho mày! Cái tội dám làm thế với Laylye!”
“Cho xin! Nếu mày phản xạ tốt như ban nãy, lại còn yêu- thương bạn như vừa hô hào, thế thì vì cái khốn nào mày lại không chận bạn tao từ đầu? Tao khinh! Mẹ nó lũ gỉa tạo cao cấp! “-Ngọc Trân hằm hè đầy giễu cợt.
“Mày...!”
“Sao? Đuối lý rồi hả?”
Tôi học theo cô nàng ban nãy, giở cái giọng muốn ăn đập no ra. Chà, làm người xấu thật tuyệt!
“Mấy cô là ai? Sao từ đầu đến giờ chỉ biết phá bĩnh chúng tôi vậy hả?”- Xun Ni I đáng mến đánh giọng, khỉ thật, đừng có vừa cãi lộn vừa làm cái bộ mặt như thể 'chúng tôi không muốn cãi nhau nhưng các cô cứ gây sự' đó được không?
“A! Chúng ta là ai nhỉ?”- Tuyết An cười khẩy-” Nghe cho kĩ, tụi tao, cả ba đứa lần lượt là ba con thánh- nữ- hot- face- số- một- của- trường, là... a! Hot- girl- có- quyền- muốn- khinh- ai- thì- khinh, chửi ai là rác thì chửi!”
“Ôi, nghe kìa!”
“Ha ha! Xem ra cô nàng này não cũng không khá hơn cô bạn ban nãy của mình là bao nhỉ?”
“Ha ha, đúng là cá mè một lứa!”
Tôi và Ngọc Trân nhìn nhau phì cười, ya, chúng tôi không rãnh giải thích với lũ ngốc xít não thiếu nơ ron này điều gì đâu!
“Tao!”- Tuyết An vỗ ngực-” là BaeKoon, kế bên tao là VieaKye, cảm ơn đã quan tâm, còn lại, à, là Choođiey!”
“ BeaKoon, VieaKye, Choođiey? Tên quái gì thế? học đòi tên anh à? Nghe chẳng ra làm sao ha ha ha!”- Lây Lết rất phong độ cười rộ lên kéo theo vài cá nhân cũng xổ tràng giở giọng khinh bỉ.
May thay, Phong cũng không tham gia vào trò chơi đó. Thấy chưa? Chàng trai của tôi khong ngu ngốc như họ đâu!
“Phải! BeaKoon VieaKye Choođiey! Nhớ, luôn phải đi cùng nhau!”- Tuyết An nâng cằm-” Thế mới đủ!”
Ha ha ha! Quả nhiên là Tuyết An.
Bạn muốn biết không? Ý nghĩa thật ấy? Thật ra bọn tôi không có tên tiếng Anh gì gì đâu! Cái cô bạn đáng mến tôi đang nói là
BeaKoon-Vieakye-Choođiey, luôn phải đi cùng nhau:
Ba- con- Việt- Kiều- chó- đẻ , luôn phải đi cùng nhau!
Ha ha ha, và tôi không quên, Lây Lết đáng mến vừa mới lập lại nó đâu! Ha ha, thật hả dạ.
Ok! Từ nay tôi là Vieakye! Ha ha ha