Nữ Sát Thủ Xuyên Qua Nữ Phụ

Chương 30: Chương 30: Gặp lại nam chủ Âu Dương Hoàng Nam




Chương trước hay ko các nàng?

Hình anh Mai Thiên Tịch

Lưu ý hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.

***Vào truyện***

Sáng sớm hôm sau cô thức dậy cười tươi trước gương rồi làm VSCN thay bộ đồng phục của trường Cream. Bước xuống nhà khuôn mặt băng lãnh vẫn vậy nhưng giảm bớt hơn.

Không khí trong phòng ăn vẫn vậy ai ăn thì ăn ai nói chuyện thì nói. Ăn xong bữa sáng cô cùng Thanh ca và hai anh em song sinh kia đến trường. Hôm nay có một điều đặc biệt là mọi người đều nhìn về phía cổng trường như đang chờ đợi ai đó mà chắc chắn không phải tụi cô.

Dừng xe trước cổng trường cả ba cùng bước xuống được một đoạn thì...

Rầm

_ Ao! Cuối cùng cũng gặp lại tỷ rồi- Âu Dương Thanh Thiên nhào tới ôm cô từ phía sau. Đứng dậy xem vật thể đang bám dính lấy cô là ai thì lạnh lùng nói.

_ Cô là ai?- Giọng nói lạnh băng vang lên khiến mọi người thầm cầu phúc cho cô bé dễ thương kia mà không biết là ai.

_Buồn quá đi! Chị cứu em mà không nhớ em là ai thật khiến em đau lòng~- Cô nữ phụ hôm trước cô giải vây thật khác xa cô gái đang đứng ở đây. Mái tóc bạch kim dài tới lưng bồng bềnh. Khuôn mặt trái xoan đáng yêu cái mũi nhỏ xinh, đôi môi chúm chím. Lùn hơn cô nữa cái đầu. Thân hình thì khỏi nói chỉ tội một cái là lùn thôi. Phải nói là đúng chuẩn loli.

_ Cô là...- Cô vẫn chưa nhớ ra trong lúc lục lọi kí ức mà không cảm mình nhẫn nại hơn thường ngày.

_ Âu Dương Thanh Thiên!- Cô bé trễ môi giận dỗi nói với cô.

_ Chúng ta có quan hệ gì sao?- Cô ngây thơ hỏi lại bỗng một chàng trai mà có lẽ ai cũng biết bước lại gần cô. Khoác tay lên người cô không tránh được cô bắt đầu vùng vằng.

_ Chị dâu của em ấy!- Âu Dương Hoàng Nam không cho cô thoát ra mà tự hào tuyên bố trước toàn trường.

_WTH! Em không đồng ý! Anh có Lam Thiên Băng rồi không được giành chị ấy!- Thiên tỷ nhanh tay giựt tay cô lại ôm lấy.

_Cô ấy/Chị ấy/Bảo bối/Tiểu miêu của tôi- Chúng mỹ nam đồng thanh.

_ Thôi đi! Tôi không phải của ai cả!- Cô tức giận quát rồi bước thẳng lên lớp.

Tới giờ ăn trưa hôm nay cô lại mọc thêm hai cái đuôi nữa rồi. Thở dài một cái cô năm gục xuống bàn đang định yên bình một lát thì Thiên không tha cho cô mà chạy lại đặt họp cơm xuống chỗ bàn cô thu hút sự chú ý.

_ Tuyết tỷ! Ăn cơm trưa với em nha!- Thiên ngọt ngào nói còn cười rạng rỡ đốn tim bao nhiêu phái nam trong lớp cô.

_ Không- Đáp lại là một câu trả lời dửng dưng không quan tâm. Thấy vậy cô bé giở trò mếu máo để cô xót xa nhưng không! Cô quá lờn với nó rồi nhờ hai tên Mai Thiên Tịch kia và đứa em trai yêu dấu trước kia của cô.

Tiếp tục sự nghiệp ngủ không quan tâm tới khuôn mặt xinh đẹp đang mếu máo kia.

Fashback

_Oa! Nếu chị không mua cho em em nằm dạ cho coi! Huhu- Em trai.

_Em không đi anh tự tử cho coi! Oaoa- Mai Thiên Tịch.

_Chị hai đi chơi với em! Không đi em khóc tới chiều cho coi! Huhuhu- Chắc biết là ai òi.

_ Tiểu bảo bối em không hôn anh anh khóc cho người ta nghĩ em xử tệ với anh! Huhuhu-(Tg: miễn bình luận =_=')

Lược bỏ hàng ngàn câu làm nũng

...................

...........

.....

..

.

End Fashback

Thở hắt ra một cái cô cước bộ lên sân thượng của trường để ngủ một lát sẵn tiện cúp tiết để nghỉ mệt sau nguyên đêm làm việc vất vả và... Canh phòng mỗ nam Mai Thiên Tịch kia.

Thế là hết một ngày đi học toàn bị bám đuôi của cô.

Học trong lớp thì bị Âu Dương Hoàng Nam và Mạc Tĩnh bám. Ra khỏi lớp thì gặp ba tên kia. Giờ ăn trưa thì gặp Âu Dương Thanh Thiên bám theo như sam. Lên sân thượng thì gặp Vương Tuấn Hiên. Chắc ngày nào cũng như vậy chắc cô chết!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.