Chiếc Buggati Veroy đen đỏ đổ xịch trước cổng làm cho tụi hs hơi chú ý. Không phải tại lần đầu thấy có người đi xe hơi đến trường mà là trường này hs đi bằng những chiếc siêu xe như này đến trường chỉ có 4 người thôi: Pun, Win, Helen và hắn.
Tụi fan hằng ngày chờ đợi khoảng khắc những chiệc siêu xe dừng lại trước cổng rồi từng mỹ nam, mỹ nữ bước xuống xe. Ngày nào cũng ra trông ngóng riết rồi nhớ hết từng chiếc xe một, thuộc sở hữu của ai, hãng gì, đắc tiền đến cỡ nào luôn!!!
Theo như con t/g đi nhiều chiện được biết thì Kelvin là chủ nhân của chiếc siêu xe Icona Vulcano có trị giá 4,5tr USD; Win sở hữu chiếc xế hộp Lamborghini Veneno với trị giá 4tr USD; bé cưng của Helen là Lykan Hypersport với trị giá 3,4tr USD; còn Pun nhà ta chỉ mãi iu em Lamborghini Huracan có giá khoảng 706.000 USD ( có vẻ hơi bèo so với mấy anh nhà )
Hôm nay tự dưng ở đâu một chiếc siêu xe đỗ một cách ngon lành trước cổng trường, ko quan tâm sao mà được. Lũ hs bu lại nhòm ngó
Nếu mà chiếc này chở hs thì:
1. Hs mới chắc luôn, mà hs này gđ chắc cũng giàu sụ mới tậu siêu xe cho con đi học
2. Có một ai đó trong trường này vừa lên đời 1 cách bất bình thường nên tậu ngay chiếc siêu xe này
3. Mấy anh chị mỹ nam/ mỹ nử trường mình lại nổi hứng tậu một em về ''chơi''
Cánh cửa xe bật mở, đôi chân thon dài được bó trong chiếc quần jean đen thò ra. Nó bước ra làm nguyên đám hs ngỡ ngàng.
Mái tóc đỏ bồng bềnh tung bay trong gió, hôm nay nó hơi cá tánh xíu: áo thun xám tro, quần jean đen cùng đôi adidas phun sơn, balo khoác hờ một bên, tai cắm earphone.
Phong thái hoàn toàn tự tin, nó đưa tay đóng cửa lại, sải bước dài vào hành lang lên lớp. Bước chân của nó đến đâu, nơi đó mọi người như tan chảy vì vẻ đẹp của mái tóc đỏ rực của nó.
- Chào cô bé tóc đỏ!- tiếng nói ấm áp từ sau lưng nó vang lên
Trời ạ! Âu Lạc Hy tôi đâu có làm gì anh đâu, sao anh ám tôi hoài vậy, nó thầm trách tên Helen kia sao cứ đi theo nó mãi . Tên Helen đi vòng ra trước nhìn nó
- À... ừm... chuyện... chuyện ban sáng... em ... em- nó lúng túng chẳng biết nói sao, tại sao tên này từ sáng đến giờ cứ trưng cái bộ mặt thản nhiên ấy ra mà nhìn nó như chẳng có chuyện gì cả
- Sao? Tóc em nhìn hơi rối, chiều sang salon anh duỗi lại cho. Cơ mà tóc em uốn xoăn nhẹ ở đuôi nhìn sẽ nữ tính hơn, sáng này gấp quá anh làm còn chưa kĩ. Chiều nhớ sang nhá, anh đợi - tên kia vẫn thao thao bất tuyệt mặc kệ nó đang nghệt mặt ra nhìn
- Anh... thật sự... có biết em... là ai... hông vậy?
Đúng rồi, câu hỏi này sẽ xác nhận tất cả mọi thứ từ sáng đến giờ. Tại sao nó không phun câu hỏi này ra sớm hơn chứ!
- Hình như là... hông!!!
Rồi xong! Thì ra tên này chẳng biết nó là ai. Thảo nào từ sáng đến giờ, mặt cậu ta chẳng có tí biểu cảm gì. Í... mà hình như nó hơi sai sai cái gì á ta?!?! Cái mặt tên Helen nhìn rất, rất, rất, rất là... nói sao ta... rất, rất, rất kì+gian+có gì đó hông bình thường
- Haha... em thật sự tin những lời anh nói sao? Ngốc quá cô bé, làm sao anh ko nhìn ra em được- tên ấy phá lên cười như điên dại, cười như chưa bao giờ được cười, cười đến mức nước mắt chảy dài ra vẫn còn cười
Nó vẫn trong trạng thái thể xác ở đây mà hồn đâu mất tiu ồi! Nó nghệt ra một lát rồi mới trở về trạng thái bình thường. Nó nhanh chân chạy vào lớp, tránh xa tên Ám thần ( Ám Thần là gì? Ám thần là thần chuyên đi ám người khác í ) này càng xa càng tốt. Không nên ở gần tên này, không nên, chắc chắn là không nên. Phải tránh xa tên Ám Thần này ra.