Sau hơn 2 giờ chạy xe,đám người đã chạy tới trước cổng căn cứ N.Hiện tại trước cổng có một hàng xe dài đang xếp hàng chờ kiểm tra để được vào căn cứ,có một số người không có xe mà đi bộ thì đang xếp hàng ở cổng nhỏ bên cạnh để chờ kiểm tra.
Trên mặt những người đó bây giờ đều đầy mệt mỏi,thất vọng,người thì gầy đi một rất nhiều vì thiếu cái ăn,trên người mặc những bộ quần áo dính đầy bụi đất cùng máu đen hôi thối của tang thi đầy chật vật.Mặc kệ lúc trước là người có địa vị cao như thế nào trong xã hội,lúc này đây tất cả chỉ còn là phù du mà thôi.
“Xem ra phải chờ khá lâu mới tới lượt chúng ta.Mọi người ăn chút đồ đi.”Tôn Ngạo Vũ lên tiếng đánh tan sự im lặng trong xe.
Lúc này,Hàn Thiên Nguyệt lấy ba lô đựng bánh mì ngọt mà họ thu được trong cửa hàng gần trạm xăng vừa rồi ra chia cho mỗi người một cái.Mọi người trong xe nhận lấy phần của mình rồi bắt đầu vừa ăn vừa chờ cho đến lượt xe mình.
Kiểm tra cũng rất nhanh đến lượt xe của bọn họ vì vậy tất cả xuống xe và nộp lên 1/3 vật tư mà mình có được làm phí vào căn cứ.Mọi người được đưa một tờ giấy để ghi họ tên,tuổi và có phải dị năng hay không,dị năng là gì.Binh lính đó giải thích nếu có dị năng thì sẽ được giảm giá như thuê phòng ở hay các đãi ngộ trong căn cứ rất nhiều.
Vì trước đó ở trên xe đã nhất trí là chỉ để lộ ra một dị năng nên mọi người cùng điền vào,riêng Lăng Mị Nhi là người thường nên không cần ghi gì ngoài tên và tuổi cả.Khi nộp giấy cho người phụ trách thì tất cả đều đi vào phòng cách ly để quan sát 6 giờ xem có bị nhiễm bệnh độc không.
Người phụ trách nhìn sấp giấy trong tay mình mà chảy mồ hôi hột,nguyên một nhóm có 7 người hết 6 người là dị năng giả,con bà nó từ bao giờ dị năng giả như rau cải ngoài chợ vậy?!Có cần khủng bố vậy không???
“Làm gì mà đứng đực ở đó,còn không mau làm việc đi!”Một giọng nói đầy nghiêm khắc vang lên.
Người phụ trách giật bắn mình quay lại chào nam trung niên ở phía sau:“Tô đội trưởng,anh xem cái này!”Nói rồi đưa xấp giấy đăng kí cho Tô Minh rồi chạy đi mất.
Tô Minh nhíu mày cầm tập giấy đăng kí lên nhìn,không nhìn thì thôi chứ nhìn rồi lập tức trợn tròn mắt,trong xấp giấy có vài cái tên mà những ai ở thủ đô không ai không biết.Tô Minh lập tức giao lại công việc cho cấp dưới liền ba chân bốn cẳng chạy tới văn phòng của trưởng căn cứ báo cáo việc này,bọn hắn nếu có chuyện gì chậm trễ làm mấy vị tôn thần này khó chịu thì cả hắn lẫn trưởng căn cứ cũng kham không nổi lửa giận của các đại gia tộc ở thủ đô a~,thật là không cho bộ xương già của hắn sống mà!!!
Nói về nhóm Mộ Lăng Huyền đang ở phòng cách ly cũng không hề hay biết gì về chuyện này mà cứ ngồi nghỉ ngơi suốt 6 giờ,sau khi ra khỏi phòng cách ly liền đi thuê một căn nhà ở tạm qua đêm,dù sao bọn họ cũng cần tìm kiếm chút thông tin cùng nghỉ ngơi nên tạm thời chưa rời đi.Cuối cùng cả nhóm thuê được một căn nhà nhỏ có ba phòng ngủ và một nhà bếp nối liền với phòng khách với giá là năm gói mỳ và hai chai nước 1 lít,cũng coi như không tệ.
Nhóm Hàn Thiên Nguyệt sau khi tắm rửa thay bộ đồ sạch sẽ liền ăn chút mỳ nóng hổi.Dĩ nhiên nước là do bạn Hi của chúng ta cống hiến ra.
“Oa,thật thoải mái quá đi!Mấy ngày rồi mới được tắm rửa sạch sẽ như vậy”Hạ Băng Linh sau khi ăn xong ly mỳ liền ngã người ra nằm đè lên đùi anh trai mình mà cảm khái.
“Con heo kia,bò xuống khỏi chân anh mày ngay.Nặng chết được!”Hạ Khải Hi nhíu mày lấy tay đẩy đầu Hạ Băng Linh ra.
“Hừ,ích kỉ cái gì chứ!Không phải Vũ ca suốt ngày nằm trên người anh sao hả!”Nói xong Hạ Băng Linh lập tức lôi kéo Lăng Mị Nhi vừa ăn xong chuồn về phòng đóng cửa lại,cô còn chưa muốn chết dưới tay anh trai đâu nha!
Lúc này,đám người còn trong phòng liền nhìn hai người Tôn Ngạo Vũ cùng Hạ Khải Hi với ánh mắt ý vị thâm trường khiến cho mặt của Hạ Khải Hi ngày càng đen,Tôn Ngạo Vũ thì trực tiếp đem đầu chôn vào trong ly mỳ của mình mà không dám nhìn mặt của Hạ Khải Hi lúc này.
“Khụ,Huyền.Vào phòng,em có chuyện muốn nói với anh”Hàn Thiên Nguyệt ho khan lôi kéo Mộ Lăng Huyền trốn vào phòng đóng cửa lại rồi vào không gian càn khôn.
“À,tôi đi dạo căn cứ xem có tìm hiểu thêm chút thông tin gì không!”Hải Siêu cũng lập tức bỏ chạy ra cửa như có quỷ đuổi theo phía sau.Hắn vừa rồi tuyệt đối sẽ không nghe thấy gì cả,tuyệt đối không có a!!!
Trong phòng lúc này chỉ còn lại Tôn Ngạo Vũ cùng Hạ khải Hi đang đen mặt.
“Hi...”Tôn Ngạo Vũ rụt rè lên tiếng gọi.
“Câm miệng!!!”Hạ Khải Hi trực tiếp bạo phát,quát một tiếng rồi xoay người vào phòng đóng sập cửa lại bỏ một mình Tôn Ngạo Vũ đứng bơ vơ trong phòng khách,khoé miệng Tôn Ngạo Vũ khẽ nhếch lên một chút rồi lập tức tông cửa chạy vào phòng khoá cửa lại,còn chuyện gì trong phòng thì chỉ có hai người họ biết.(khụ và cả tác giả cũng biết ^~^)
Bên này,sau khi Hàn Thiên Nguyệt kéo Mộ Lăng Huyền vào không gian liền diễn ra một cuộc nói chuyện bí mật chỉ có hai người biết,à không còn hai con mèo Salem và Ru nữa!.Đợi tới khi hai người ra ngoài đã là một giờ sau.
Hàn Thiên Nguyệt đúng lúc này nghe được truyền âm của Ly Dạ thông báo nữ chủ đã gặp được đoàn người Sở Phi sớm hơn dự định,nếu không có gì bất ngờ thì sáng sớm mai đoàn người của nữ chủ sẽ tới căn cứ N.Ngoài ra,nữ chủ còn bất ngờ cứu được một nam nhân tên Âu Dương Viêm riêng Vu Thương Ly thì đã chết trong khi bảo vệ nữ chủ lúc bị nhóm tang thi ở cửa hàng tiện lợi trong khu phố tấn công.Lúc này đây,Hàn Thiên Nguyệt thật sự cảm khái đúng là số phận nam phụ có khác,chết cũng là chết vì bảo vệ nữ chủ.Cô bỗng nhiên nhớ tới còn cái bàn tay vàng còn trong chỗ giao dịch của căn cứ,vẫn là đi lấy trước khi nữ chủ tới căn cứ a~.
Hàn Thiên Nguyệt nghĩ liền làm,cô tìm Hạ Băng Linh cùng Lăng Mị Nhi đi dạo căn cứ với mình còn Mộ Lăng Huyền trực tiếp bị ném lại trong không gian để luyện chế chút phù cấp thấp cùng trận bàn phòng ngự,làm nô dịch cho vợ tương lai cũng là một điều hạnh phúc a~.Ba người đi dạo một lượt căn cứ thì đi tới khu giao dịch,trong đó chẳng khác gì khu chợ trước mạt thế bày bán đủ thứ nhưng khác biệt là không hề có đồ ăn mà chỉ có vài thứ linh tinh như trang sức,đồ cổ,.v..v.
Những người bày bán trên khuôn mặt gầy teo đang cố gắng lôi kéo người đi đường để trao đổi lấy chút đồ ăn.Hàn Thiên Nguyệt dựa theo kí ức của nguyên chủ mà đi tới bên cạnh một cái quầy dưới đất bày đủ thứ trang sức,nào là vòng tay khảm kim cương,nhẫn vàng,kẹp tóc đính ruby...,chủ nhân của quầy này là một phụ nữ trung niên,có lẽ trước mạt thế là một quý bà trong giới thượng lưu nhưng hiện tại đã lưu lạc đến mức phải bày đồ trao đổi đồ ăn.Người phụ nữ nhìn thấy nhóm Hàn Thiên Nguyệt đi tới lập tức đôi mắt loé lên rồi niềm nở chào hàng:“Các vị tiểu thư xinh đẹp này,tôi có rất nhiều trang sức xinh đẹp rất hợp với các vị tiểu thư,xin mời xem thử.”
“Ồ,đều nhìn rất đẹp,tiếc là đang mạt thế cũng chẳng có tác dụng gì ngoài đẹp mắt!”Hạ Băng Linh cầm lên một chiếc kẹp đính ruby đỏ nhìn rất đẹp.
“Ừm,trước mạt thế thì rất quý nhưng hiện tại thì chẳng khác gì đá cụi bên đường.”Lăng Mị Nhi cũng cầm lên một chiếc lắc đính kim cương đen nói tiếp.
Hàn Thiên Nguyệt nhìn hai cô nàng miệng thì nói ghét bỏ mà hai con mắt sắp làm đèn pha ô tô mà dở khóc dở cười.Cô đưa mắt nhìn một lượt liền nhìn thấy một chiếc nhẫn màu đen hoa văn cổ không có gì nổi bật cho lắm so với đống trang sức đá quý lấp lánh bị ném ở một góc liền mỉm cười.
“Giá như thế nào vậy?”
“A, hai gói mỳ...không một gói mỳ thôi cũng được tuỳ các tiểu thư chọn.”người phụ nữ nói hai gói mỳ thì thấy Hàn Thiên Nguyệt khẽ nhíu mày liền chỉnh lại là một gói mỳ.Bà đã nhiều ngày chưa ăn gì rồi,dù sao đống trang sức này giờ chẳng có tác dụng gì.
Hàn Thiên Nguyệt nhìn ánh mắt run sợ của người phụ nữ liền cúi người cầm lấy cái nhẫn đen trong góc,nói:“Cái kẹp cùng lắc tay cùng chiếc nhẫn này,hai gói mỳ.”
“Được được.Ba vị tiểu thư nếu thích thêm gì cứ lấy a~”Người phụ nữ liền vui vẻ,gấp gáp nói như sợ Hàn Thiên Nguyệt đổi ý.
Hàn Thiên Nguyệt lúc này liếc qua một lượt đống trang sức bày ra liền dừng lại ở vòng tay màu trắng có khắc văn nhìn qua rất bình thường kia liền nhíu mày cầm lên xem,cô dùng thần thức quét qua thì khoé miệng liền cong lên,thật sự là rất may mắn nga~.
“Thêm chiếc vòng này nữa.Mị Nhi trả ba gói mỳ cho bà ấy đi.”Hàn Thiên Nguyệt cầm chiếc vòng mân mê đầy thú vị.
Lăng Mị Nhi cầm lấy ba gói mỳ từ trong ba lô đưa cho người phụ nữ rồi đi theo Hàn Thiên Nguyệt cùng Hạ Băng Linh rời đi.Ba người cứ thế dạo hết căn cứ thì trở về vừa lúc trời tối,vừa vào thì thấy Hải Siêu đã trở về.
Hàn Thiên Nguyệt vào phòng giả như gọi Mộ Lăng Huyền ra nhưng thực chất là trực tiếp túm người nào đó đang tu luyện ra khỏi không gian rồi lôi ra khỏi phòng.Hạ Băng Linh cũng đi gọi hai người Tôn Ngạo Vũ và Hạ khải Hi ra phòng khách.
Khi tất cả đã có mặt đầy đủ,Hải Siêu lập tức nói hết những thông tin mà mình có được khi đi ra ngoài.Thì ra là chuyện thủ đô sau mạt thế một ngày đã lập nên căn cứ vững chắc do Hàn,Mộ,Sở,Âu Dương cùng Lăng gia đứng đầu.Sở gia trực tiếp trở mặt với Hàn gia,bắt đầu thu nạp dị năng giả về dưới trướng,bằng vào thủ đoạn cổ võ lâu đời của gia tộc mà trực tiếp trở thành một trong các thế lực ở căn cứ thủ đô.Mà những thông tin này là do trưởng căn cứ N tự mình cung cấp,trưởng căn cứ lúc trước là thủ hạ của Hàn lão nên khi biết cháu gái cưng của Hàn lão đến thì lập tức cung cấp những thông tin gần nhất từ thủ đô cho cô.
“Nguyệt tỷ,Sở gia có lẽ muốn đợi cho Sở Phi trở về mới bắt đầu xé rách mặt với các gia tộc khác.Chúng ta phải làm sao đây?”Lăng Mị Nhi nhíu mày lo lắng nói.Cô dù sao kiếp trước khi về thủ đô thì vừa lúc Sở Phi cùng Nhã Vi cũng về trước vài ngày nhưng Hàn gia sau đó liền bị diệt,Mộ gia sau hai tuần thì rời khỏi căn cứ,cô theo anh trai thì biết được là do Sở gia động tay động chân.Lúc này khi trùng sinh trở lại,cô tuyệt đối không cho bọn họ toại nguyện.
“Xem ra chúng ta chỉ có thể đi trước một bước hồi thủ đô dàn xếp mọi chuyện.Ngày mai chúng ta đi,trước đó gặp trưởng căn cứ N trước đã”Hàn Thiên Nguyệt cũng biết chuyện này,cô dù sao cũng vừa đọc hết quyển tiểu thuyết mạt thế,những kế hoạch thâu tóm của Sở gia cùng Nhã Vi làm sao cô lại không biết chứ?!Trước mắt phải đưa Hàn,Mộ cùng Lăng gia ra khỏi thủ đô trước rồi từ từ tính sổ với bọn nữ chủ sau.
Cô chỉ biết ai đối tốt với mình thì cô sẽ đối tốt lại gấp trăm lần nhưng nếu dám có ý đồ với cô thì cũng đừng trách cô lãnh huyết vô tình.Những người Hàn gia kia cô cũng đã nhân định là người nhà của mình thì tất nhiên sẽ không để họ xảy ra bất cứ chuyện gì.Mộ gia thì có Mộ Lăng Huyền còn Lăng gia có Lăng Mị Nhi,dù là đối với Mị Nhi mới quen cô không có niềm tin mười trên mười nhưng cũng đã tin bảy tám phần là có thành ý muốn đi theo mình nên việc di chuyển tống thêm một Lăng gia vào cũng không vấn đề gì.Dù sao Lăng gia cũng là một gia tộc quân đội dù không lâu đời và thế lực bằng Hàn,Mộ nhưng cũng rất có thực lực.
“Được,vậy thì tối nay mọi người nghỉ ngơi thật tốt.Sáng sớm mai lập tức lên đường.”Mộ Lăng Huyền gật đầu đồng ý với ý kiến của Hàn Thiên Nguyệt.
“Rõ!”Tất cả cùng đồng thanh rồi lục tục trở về phòng của mình nghỉ ngơi dù là mới bảy tám giờ tối.
Bên này Hàn Thiên Nguyệt kéo Mộ Lăng Huyền vào phòng đóng cửa lại liền tiến vào không gian.Cả hai người ngồi trong phòng khách biệt thự,Hàn Thiên Nguyệt liền ném một cái vòng tay trắng có khắc văn cho Mộ Lăng Huyền đang ngồi đối diện,nói:“Xem thử đi!”
“...”Mộ Lăng Huyền cầm cái vòng trắng khắc văn lập tức nhíu mày.Thứ mà hắn đang cầm trong tay nếu đã là thần thì tuyệt đối sẽ biết chiếc vòng nhìn qua có vẻ đơn giản này là thứ mà bất cứ một vị thần nào cũng muốn có được nó và nhất là đám Ma thần tộc,một vòng tay chứa hỗn độn lực đủ để tạo thành một tiểu vị diện trung cấp của riêng mình.
Trong thần giới không phải bất cứ một vị thần nào cũng có thế giới của riêng mình,chỉ có những vị thần đạt được sự chấp nhận của hỗn độn lực trong vũ trụ mới có khả năng sáng tạo ra thế giới của mình,thế giới đó sẽ là một phần sức mạnh của thần.Mà muốn có sự chấp nhận đó phải trải qua rất nhiều đau đớn,nhiều nhất là cả thần hồn cũng bị tan biến thành cát bụi vũ trụ,tỉ lệ người có thể đạt được chấp nhận của hỗn độn lực chỉ có tỉ lệ không phẩy một phần trăm triệu tỉ mới có một.Hiện tại ở thần giới lẫn,yêu giới,quỷ giới chỉ có vài người có thế giới của riêng mình.Thần giới có tứ đại Thần vương cùng hai vị thần là hắn và Hàn Thiên Nguyệt,thú giới có Long thần và Phượng thần,quỷ giới có Quỷ thần.Mà hiện tại trong tay của hắn lại là một chiếc vòng chứa sức mạnh hỗn độn tạo thế giới mà gần như hàng trăm tỉ năm qua chưa từng xuất hiện qua,cái này có thể coi là vận cứt chó không?!
“Em định làm gì với nó?”Mộ Lăng Huyền đem chiếc vòng đặt lại trên bàn nhìn Hàn Thiên Nguyệt.
“Chưa biết,dù sao thứ này cũng không thể để cho ma thần tộc biết được.Hiện tại do thần giới chúng ta nắm lợi thế nhưng nếu để chúng có được nó thì không biết được.Chờ khi trở về thần giới hỏi mấy lão già xem sao,thứ này cũng không thể để cho người phàm có được nếu không sẽ có trên huyết chiến giữa các giới một lần nữa,còn chưa kể làm kinh động tới các vị Chí tôn cao thượng kia.”
“Ừ,em cứ giữ nó trong nhẫn gia huy đi.Khi trở về rồi tính.”
“Hajz,nếu tính từ lần cuối xảy ra cuộc chiến ma thần tộc đến nay cũng vài trăm triệu năm rồi.E là không lâu nữa đâu,em cũng thật không hiểu rốt cuộc chín vị Chí tôn đang nghĩ gì,vì sao không trực tiếp diệt Ma thần nhất tộc triệt để mà cứ để chúng còn tàn dư bỏ chạy.Cứ vài tỉ năm lại có một cuộc chiến lớn khiến nhiều cao thủ ngã xuống như vậy!” Hàn Thiên Nguyệt chán nản thu chiếc vòng rồi ngã người ra ghế nhìn trần nhà.
“Chuyện gì tới thì sẽ tới thôi,chúng ta cũng sẽ không bao giờ hiểu được ý định của họ.Đi nghỉ ngơi đi ngày mai còn đi sớm.”Mộ Lăng Huyền khẽ cười rồi đứng dậy đi lên phòng tu luyện.Hàn Thiên Nguyệt cũng theo sau đi tu luyện.
Không lâu về sau,cả hai mới biết được chuyện haingười nói hôm nay về các Chí tôn cũng có lời giải về ý định của họ,càng là không ngờ tới sẽ một lúc gặp tới hai người cao cao tại thượng giúp đỡ.