Edit+beta: LinhLan601
Tô Nhụy gần đây vô cùng buồn khổ. Từ ngày cô mang thai, Cố Ly Cẩn đều đi sớm về trễ, không biết là làm việc gì.
Lại nghĩ đến người khác nói, đàn ông trong thời gian phụ nữ mang thai thường không nhịn được **, dễ dàng tìm tình nhân ở bên ngoài.
Nghĩ đến tiểu tam, trong lòng Tô Nhụy càng thêm khó chịu. Cảm xúc của cô thay đổi, Cố Ly Cẩn đương nhiên cũng đã nhận ra, vì vậy mà hắn lập tức đưa cô ra ngoài giải sầu, còn gọi cha mẹ cô đến làm bạn. Tuy nhiên, chút trấn an này của Cố Ly Cẩn cũng không hiệu quả là bao.
Về nguyên nhân thật sự, Cố Ly Cẩn tạm thời chưa thể nói với cô, chính là vì muốn mang đến cho cô một kinh hỉ.
*
Tô mẫu dựa theo yêu cầu của Cố Ly Cẩn, đưa Tô Nhụy đến một ngôi nhà bên cạnh giáo đường.
Lúc này, đứng ở gần đấy, Cố Ly Cẩn lần lượt gọi người tới trang điểm, thay đồ cho Tô Nhụy khiến cô có cảm giác vô cùng kì quái. Giống như một cô dâu đợi gả...
Sau khi đi qua cổng giáo đường, mẹ cô đã không thấy tăm hơi, còn đang tìm mẹ khắp nơi thì Tô Nhụy lại nhìn thấy Cố Ly Cẩn. Nhớ tới hành động gần đây của hắn, cô lập tức đi theo.
Cố Ly Cẩn thấy Tô Nhụy quả nhiên đi theo mình, liền chậm rãi mang cô tiến vào trung tâm giáo đường.
Vừa bước tới nơi, Tô Nhụy lập tức bị kinh hỉ trước mắt làm cho ngây người. Cha mẹ cô cùng cha mẹ Cố Ly Cẩn đều đang ở nơi đó, còn có Vũ Lâm đang nắm tay Úc Khuynh nhìn cô cười cười, ngay cả Úc lão sư và một số bạn bè quan hệ không tồi trong lớp cũng đều có mặt ở đây.
Lúc này, ba Tô tiến lên kéo tay Tô Nhụy chậm rãi đi về phía Cố Ly Cẩn.
Một tay cầm nhẫn kim cương, một tay nắm lấy tay Tô Nhụy, ngay ở trước mặt cô, Cố Ly Cẩn quỳ xuống, chân thành nói: “Tình yêu của anh, thời điểm em không vui hay tâm trạng em không tốt, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, nếu em khóc, anh sẽ lau nước mắt cho em, bất kể là như thế nào, dù em thay đổi ra sao, thời gian sẽ trôi qua như thế nào, em chính là người mà anh yêu nhất, là toàn bộ sinh mệnh và sắc màu trong thế giới của anh. Anh yêu em. Vĩnh viễn yêu em! Nhụy Nhụy, gả cho anh nhé? Anh nhất định sẽ chăm sóc, bảo vệ tốt cho em và con“.
Tô Nhụy đã sớm cảm động đến rối tinh rối mù, gật gật đầu, bật khóc.
Cố Ly Cẩn thấy thế, lập tức đeo nhẫn vào ngón tay cô, một phen bế bổng cô lên.
Tô Nhụy không nghĩ tới Cố Ly Cẩn sẽ cho mình một bất ngờ lớn như vậy.
Cô vốn dĩ cho rằng Cố Ly Cẩn sẽ giống với những người đàn ông khác, có mới nới cũ, làm hại cô suy nghĩ, lo lắng suốt thời gian qua.
Nghĩ đến đây, Tô Nhụy cảm thấy bản thân đã không tin tưởng vào Cố Ly Cẩn. Cô âm thầm hạ quyết tâm, từ ngày sau nhất định phải tin tưởng, tín nhiệm hắn vô điều kiện.
Lúc này, cha xứ trang nghiêm, trịnh trọng nói với Cố Ly Cẩn: “Cố Ly Cẩn, ta đại diện cho sự tối cao của giáo hội, trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời thánh khiết, ta hỏi con: Con có nguyện ý cùng cô dâu kết thành vợ chồng, hứa sẽ giữ lòng chung thủy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi phú quý hay lúc bần cùng, khi bệnh hoạn hay khỏe mạnh, con đều tôn trọng, trợ giúp và quan tâm, một lòng yêu thương cô ấy, cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình. Con có đồng ý hay không?”
Cố Ly Cẩn khẳng định nói: “Con đồng ý“.
Lại nói với Tô Nhụy: “”Tô Nhụy, ta đại diện cho sự tối cao của giáo hội, trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời thánh khiết, ta hỏi con: Con có nguyện ý cùng chú rể kết thành vợ chồng, hứa sẽ giữ lòng chung thủy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi phú quý hay lúc bần cùng, khi bệnh hoạn hay khỏe mạnh, con đều tôn trọng, trợ giúp và quan tâm, một lòng yêu thương chú rể, cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình. Con có đồng ý hay không?
Tô Nhụy kiên định gật đầu: “Con đồng ý“.
Hôn lễ kết thúc, Tô Nhụy cùng Cố Ly Cẩn lập tức đến Cục Dân Chính lĩnh giấy kết hôn.
Tám tháng sau, Tô Nhụy hạ sinh một bé trai ở bệnh viện.
Một đời này, cô quá đỗi hạnh phúc, Cố Ly Cẩn thực sự yêu cô, không để cho cô phải chịu bất kì chút ủy khuất nào.
( Đinh! Hảo cảm nam chủ +5, mức hảo cảm là 100, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ)