Edit+beta: LinhLan601
Sau khi xuống xe, vì lâm vào suy nghĩ của mình nên Tô Nhụy không để ý tới Cố Ly Cẩn. Thấy cô không nói với hắn lời nào như thế, Cố Ly Cẩn trong lòng buồn bực.
Hắn rầu rĩ nói:“ Tiểu Nhụy Nhụy, em lại không để ý đến anh rồi. Một đại soái ca như anh mà em còn không quan tâm, ngày ngày em đều suy nghĩ miên man cái gì vậy? “.
Tô Nhụy lập tức phục hồi tinh thần, tặng cho Cố Ly Cẩn một ánh mắt xem thường. Nghĩ thầm, chưa từng gặp qua người nào tự kỉ như hắn. Cứ tưởng rằng lần này gặp được một thiếu gia ôn nhu có chút ngạo kiều. Ai ngờ lại phát hiện ra hắn chính là một kẻ siêu cấp tự kỉ.
Tô Nhụy không trả lời hắn mà đi về phía lớp học của mình. Thấy cô vẫn buồn không để ý đến hắn như vậy, Cố Ly Cẩn rất không vui, liền chạy nhanh đến chỗ Tô Nhụy, nói:“ Tan học chờ anh rồi cùng về. Còn có, không được ở cùng nam sinh khác. Anh chỉ là sợ em bị lừa mà thôi, không có ý gì khác, em đừng nghĩ nhiều.”
Tô Nhụy một bên hướng về phía lớp học mà đi, một bên đối với Cố Ly Cẩn vẫy vẫy tay:“ Đã biết“.
Nghe cô trả lời, Cố Ly Cẩn không vừa lòng chút nào. Đang tính nói thêm gì đó mà lại phát hiện cô đã sớm đi xa. Bất đắc dĩ đành đi về lớp của mình.
Mà lúc này, Tô Nhụy đang hồi tưởng lại tình tiết trong tiểu thuyết.
Nguyên chủ Tô Nhụy tính cách dịu dàng, không thích cùng người khác so đo, càng không muốn giải thích với người khác. Khi nguyên chủ cùng một học trưởng truyền ra tai tiếng ở trường, cô cũng không hề giải thích, làm cho quan hệ giữa nguyên chủ và Cố Ly Cẩn càng gia tăng thêm hiểu lầm.
Nghĩ đến đây, cô không thể không nói, nữ chính Lâm Nhạc thực sự là một người rất có thủ đoạn, hiểu được cách làm thế nào để lợi dụng nhược điểm của người khác, đạt được mục đích của mình. Nhưng Lâm Nhạc ngàn vạn lần không nên, chỉ bởi mục đích của cô ta, mà châm ngòi li gián đôi thanh mai trúc mã này, khiến hai người sinh tử xa cách, chỉ có thể tiếc thương cả đời.
Mà người học trưởng thổ lộ với Tô Nhụy kia, chính là nam phụ Úc Khuynh. Hắn vốn dĩ thích Tô Nhụy, nhưng trong một lần, tại bữa tiệc văn nghệ buổi tối, hắn bị Lâm Nhạc mỹ lệ chinh phục, liền ái mộ Lâm Nhạc. Khi biết được Lâm Nhạc thích Cố Ly Cẩn, còn muốn tính kế Tô Nhụy và Cố Ly Cẩn, hắn tính toán nói cho bọn họ để bọn họ cẩn thận thì bị Lâm Nhạc lấy sinh mệnh ra uy hiếp, bèn không nhúng tay vào việc này nữa.
Sau khi Lâm Nhạc thiết kế Tô Nhụy cùng Úc Khuynh lên giường, hắn liền tự giác mà xin lỗi Tô Nhụy, đồng thời cũng nhìn rõ bản chất của Lâm Nhạc, rời xa cô ta. Về sau hắn tiếp nhận mối liên hôn của gia tộc, không yêu không hận.
[ Đinh! Nhiệm vụ chi nhánh, giúp nam phụ tìm được hạnh phúc!]
“Angel, nhiệm vụ chi nhánh là gì? Sao tôi chưa từng nghe qua? “ Tô Nhụy không hiểu hỏi.
Âm thanh quen thuộc xuất hiện trong đầu:“ Nhiệm vụ chủ tuyến quyết định giá trị sinh mệnh cô đạt được nhiều hay ít, mà nhiệm vụ chi nhánh thì lại giúp cô thu hoạch được tích phân. Rất nhiều nhiệm vụ chi nhánh là tùy cơ, còn có khả năng sẽ bị che dấu, cái này cần chính cô phát hiện“.
Tô Nhụy đi đến cửa phòng học, dựa vào kí ức tìm được chỗ của mình.
Vừa mới ngồi xuống, một nữ sinh đi tới vỗ vỗ vai cô. Tô Nhụy quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô gái má hồng xinh đẹp, mắt to lóng lánh, tròng mắt mang theo chút màu lam, tựa như đá quý, tóc buộc gọn gàng, sạch sẽ.
Tô Nhụy từ trong trí nhớ của nguyên chủ biết được, cô gái này là bạn cùng lớp của nguyên chủ. Đồng thời còn là bạn thân của cô ấy, tên là Vũ Lâm. Vốn dĩ Vũ Lâm thích Úc Khuynh, nhưng Úc Khuynh lại không hề thích cô. Vì thế, cô đành chôn chặt phần tình cảm ấy trong lòng.
Tô Nhụy lập tức quyết định tác hợp Vũ Lâm cùng Úc Khuynh thành một đôi.
Tô Nhụy cho rằng, dù Úc Khuynh đã cắt đứt liên hệ với Lâm Nhạc nhưng hẳn là vẫn còn tình cảm với cô ta, ko sao quên được. Dù ngày sau Úc Khuynh thành gia lập nghiệp, thì Lâm Nhạc cũng đã vĩnh viễn trở thành nốt chu sa trong lòng hắn.
Như vậy, nếu muốn làm cho nam phụ hạnh phúc thì phải để hắn yêu người khác. Vũ Lâm không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất.