Khang Lạc Dao cười nói: “Loại hoạt động này động một tí là mấy giờ, về sau tốt nhất vẫn nên ăn cơm rồi đến, nếu không bị phóng viên chụp lén, nói không chừng lại trở thành một điểm đen.”
Nói xong, lại chỉ phóng viên cách đó không xa cầm máy ảnh.
Cảnh Ngọc Ninh ồ một tiếng, trong lòng lại có chút xem thường.
Minh tinh cũng là người, cũng sẽ mệt mỏi, cũng sẽ đói, ăn một chút thì thế nào?
Trước kia khi cô làm quan hệ xã hội, liền phiền nhất những phóng viên lấy lông gà làm lệnh tiễn này, sự tình to như hạt vừng đều có thể làm thành chuyện lớn để xào tin tức.
Quả thật có chút nghệ sĩ là cần gia tăng độ hot, nhưng nếu như là tin tức xấu, chắc hẳn đại bộ phận nghệ sĩ đều không hi vọng sẽ có.
Nhưng cô không quan trọng.
Dù sao hiện tại diễn xuất chỉ là cô yêu thích, hiện tại cô thích, không nhất định về sau còn thích, lại nhìn lại, cô không có cho mình mục tiêu lớn như thế nào, đối với những thứ này đương nhiên không quá để ý.
Thấy dáng vẻ không thèm để ý chút nào của cô, Khang Lạc Dao cười cười, nói chung cũng hiểu ý tứ của cô, liền nói: “Vậy tôi đi trước! A, đúng rồi, Tạ Ảnh đế ở bên kia, chị có muốn đi chào hỏi hay không?”
Tạ Thành Phi?
Đôi mắt Cảnh Ngọc Ninh sáng lên.
Theo phương hướng ngón tay Khang Lạc Dao, nhìn thấy Tạ Thành Phi bị một đám người vây quanh, cô liền vội vàng lắc đầu.
“Bỏ đi, tôi không đi, tự cô đi đi!”
“Được, vậy tôi đi.”
Khang Lạc Dao rời đi, Cảnh Ngọc Ninh tiếp tục ở trên ghế ăn gì đó.
Mặc dù cô thật sự muốn nhìn bản thân Tạ Thành Phi một chút xem như thế nào, nhưng nhiều người như vậy, vẫn là thôi đi!
Gặp mặt cũng không biết nói cái gì, không bằng không gặp, miễn cho đánh vỡ hình tượng tuyệt đẹp ở trong lòng cô.
Một lát sau, rốt cuộc cô đã ăn no rồi.
Bụng có chút khó chịu, muốn đi nhà vệ sinh.
Thế là liền một mình đi toilet.
Lục Diễn Chi đêm nay cũng tới, vốn là cùng đi, chỉ là gần đây Cảnh Ngọc Ninh quá mệt mỏi, không muốn xã giao, thế là liền ra ngoài.
Không ngờ xã giao môt vòng lớn ở bên ngoài, trở về lại không thấy được bóng cô đâu, chỉ địa phương cô đã ngồi có mấy cái đĩa trống, không khỏi bật cười lắc đầu.
Trong vòng giải trí, quan hệ nhân mạch rất quan trọng, buổi tối hôm nay mặt ngoài nhìn giống như là bữa tiệc từ thiện, thực tế âm thầm không biết có bao nhiêu giao dịch phát sinh đâu!
Tính cách của Cảnh Ngọc Ninh cái gì đều không để ý, cũng không hiểu cô làm thế nào đi đến bước này.
Nhưng nghĩ lại người ở sau lưng cô kia, Lục Diễn Chi không khỏi lại bình thường trở lại.
Không thích xã giao thì sao? Có người kia làm chỗ dựa cho cô, dạng tài nguyên tốt nào mà không lấy được?
Lục Diễn Chi vừa nghĩ như thế, liền yên tâm để cô đi.
Mà trong toilet.
Cảnh Ngọc Ninh đi vệ sinh xong, khi đi ra liền nghe được có mấy cô gái trong góc nghị luận Tạ Thành Phi.
Kia là mấy fan hâm mộ dựa vào quan hệ trong nhà cứng rắn trà trộn vào, tất cả đều là đến xem Tạ Thành Phi.
Bởi vì tiệc rượu trong đại sảnh không vào được, cho nên nằm vùng ở toilet.
Cảnh Ngọc Ninh không khỏi bật cười.
Trong lòng lại nghĩ những người này e là phải thất vọng, bởi vì lúc cô đi ra, vô tình nghe được, Tạ Thành Phi ban đêm còn phải bay đến chỗ khác, cho nên chỉ là đến bên này lộ mặt, rất nhanh sẽ rời đi.
Nhưng cô cũng không có nhiều chuyện đi nhắc nhở, đi toilet xong, liền vội vàng đi ra.
Ở lại một hồi, cảm thấy nhàm chán, gửi tin nhắn cho Lục Diễn Chi nói một tiếng sau, liền quyết định rời đi trước.
Lái xe đang ở bên ngoài đợi cô.
Cảnh Ngọc Ninh đang đi ra ngoài, đột nhiên nghe được một trận tiếng thét hưng phấn.
“Tạ Thành Phi ra rồi!”
“Tạ Thành Phi! Em yêu anh!”
“Á á! Quả thật là Phi Phi!”
“…”
Tiếng thét chói tai đếm không hết khiến Cảnh Ngọc Ninh dừng chân lại, liền thấy người đàn ông tinh quang rạng rỡ đang được vệ sĩ hộ tống đi ra từ cửa.
Anh ta mỉm cười vẫy tay với fan hâm mộ thét chói tai, lập tức lại gây nên một trận tiếng thét lên!
Đám fan hâm mộ phảng phất như dòng nước tràn về phía anh, cho dù bị bảo vệ ngăn lại, nhưng vẫn là dùng sức chen lấn về phía xe của Tạ Thành Phi bên kia.
Tạ Thành Phi đi đến bên cạnh xe, không vội vã lên xe, mà là quay đầu liền phân phó bảo vệ: “Mấy người đi nhìn một chút, đừng để xảy ra vấn đề gì, để mọi người về nhà chú ý an toàn.”
Bảo an gật đầu, xoay người dặn dò mọi người.
Tất cả mọi người lập tức lại một trận reo hò.
Thần tượng đang quan tâm các cô, quá kích động!!!!
Cảnh Ngọc Ninh vội vàng lấy điện thoại di động ra, chụp ảnh.
Xe của cô cách xe của Tạ Thành Phi không xa, đại khái khoảng năm sáu mét, cho nên chụp được rất rõ ràng.
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, mặc dù không thể cùng thần tượng mặt đối mặt nói chuyện, nhưng chụp một tấm ảnh HD cũng được đi!
Về nhà vừa vặn có thể thay ảnh nền ở trên màn hình máy tính.
Đúng lúc này, sau lưng truyền đến một giọng nói sâu kín.
“Cô gái, có thể cho tôi một phần ảnh chụp được không?”
Cảnh Ngọc Ninh sững sờ, quay đầu, liền thấy một bà lão có mái tóc hoa râm đứng ở nơi đó.
Bà lão nhìn qua hẳn là hơn sáu mươi tuổi, một thân đường trang màu đỏ sậm, mang theo kính mắt khung vàng, cười đến một mặt hiền lành.
Cảnh Ngọc Ninh vội vàng nói: “Không có vấn đề gì đâu ạ.”
Trong lòng cảm thán, đã già như vậy còn theo đuổi thần tượng! Quả thật lợi hại!
Tạ Thành Phi rời đi, Cảnh Ngọc Ninh quay người nói: “Bà thêm Fb của cháu đi, cháu gửi ảnh chụp cho bà
Bà lão cười híp mắt nói: “Được.”
Cô lấy điện thoại di động ra, quét mã của cô, hai người thêm bạn bè, Cảnh Ngọc Ninh gửi hai tấm ảnh vừa nãy của cô cho bà.
Khi thấy tên của bà ấy là Đại Bảo Bảo của Tiểu Phi Phi, khóe miệng cô co quắp một chút.
Bà lão hiện tại, thực sự biết chơi mà!
Bà lão nhận được ảnh chụp, lập tức vô cùng vui vẻ, như đứa trẻ ba tuổi.
“Cảm ơn cô gái nhỏ nhé.”
Cảnh Ngọc Ninh vội vàng khoát tay: “Bà không cần cảm ơn cháu, chuyện nhỏ mà thôi.”
“Cô gái, cô cũng là minh tinh đi!”
“À… Vâng.” Cô có chút ngượng ngùng cười cười.
“Dung mạo cô thật xinh đẹp, nếu như cháu dâu của ta có dáng dấp xinh đẹp giống như cháu, vậy thì quá tốt rồi.”
Cảnh Ngọc Ninh cảm thấy bà lão này thật thú vị, cười nói: “Cháu dâu của bà nhất định xinh đẹp hơn cháu.”
“Cái đó thì không nhất định.” Bà lão lắc đầu, đột nhiên đôi mắt sáng lên: “Cô gái, cháu tên là gì? Làm cái gì? Đóng phim? Hay là ca hát? Bà đi theo dõi fanpage của cháu.”
Cảnh Ngọc Ninh: “…”
Bà lão, nhảy hố cũng không thể tuỳ ý như vậy chứ!
Nhưng cô cũng không tiện từ chối, nói cho bà ấy tên của cô, sau đó để bà ấy theo dõi fanpage của cô.
Bà lão lúc này mới thỏa mãn cười tủm tỉm nói:”Cô gái, con người của cháu thật tốt, cháu sẽ nổi tiếng.”
Cảnh Ngọc Ninh cười cười: “Nhận lời tốt của bà.”
Bà lão đi thong thả chậm chạp, bước chân rời đi.
Cảnh Ngọc Ninh không tiếp tục ở lại thêm, lên xe, lái xe rời đi.
Mà cùng lúc đó, một người đàn ông trung niên mang theo một đám vệ sĩ, thần sắc lo lắng từ trong đi ra, ánh mắt sắc bén tìm kiếm bên trong đám người.
Khi rốt cuộc nhìn thấy bà lão đang chậm rãi hướng bên này, lập tức lộ ra sự sợ hãi lẫn vui mừng, vội vàng chạy tới về phía bà ấy.
“Mẹ! Mẹ đi đâu vậy? Có biết là đã khiến chúng con đều vội chết rồi không!”
“Bà ơi, vì sao ngài lại đi một mình? Vừa rồi quay người không thấy được ngài, chúng tôi đều bị dọa sợ!”