Thấy con trai nghe lời mình nói, ông hài lòng cười gật đầu,
“Làm người thì phải co được dãn được. Hiện tại dì của Thường Thời Quy và Tưởng Viễn Bằng đang muốn ly hôn, thời gian trước Tưởng gia làm mấy chuyện khiến Thường Thời Quy không vui, chúng ta không nhân cơ hội này lôi kéo quan hệ với Thường Thời Quy, như vậy chẳng khác nào làm người giả vờ ngớ ngẩn.”
Khúc Nguyên Bách nghe cha nhắc tới mới nhớ tới thời gian trước con gái của Tưởng Hồng Khải làm ra chuyện không hay gây hiểu nhầm làm ảnh hưởng tới quán hệ của Thường Thời Quy với bạn gái, cuối cùng Thường Thời Quy phải đứng ra làm sáng tỏ, dù Tưởng gia xin đem chuyện đó dìm xuống thì cũng kiên quyết làm rõ mọi chuyện. Sau chuyện đó, không quá hai ngày, Đào Mẫn Á lại muốn ly hôn với Tưởng Viễn Bằng. Tưởng gia này có nhiều vở kịch hay ho, khiến hắn cảm thấy, người Tưởng gia dụng l à có chỉ số thông minh đặc biệt ưu việt.
Tưởng gia làm như vậy, sớm muộn gì cũng tự tìm đường chết.
Khúc lão gia đoán không có, sau không lâu sau thì nhận được điện thoại của Thường Thời Quy, nói nhất định sẽ mang theo bạn gái tham gia bữa tiệc.
Cúp điện thoại xong, Khúc lãi gia vui tươi hớn hở nhìn về phía Khúc Nguyên Bách nói:
“Nguyên Bách, xem ra Tưởng gia lúc này đây đều đắc tội cả Thường gia lẫn Đào gia rồi.”
Nghĩ đến em gái mình trước kia gả cho tên phế vật Tưởng Hồng Khải, gặp phải những chuyện kia, Khúc lão gia đến bây giờ vẫn mang hận.
Năm đó Tưởng Hồng Khải dám làm mấy việc không nể mặt tới Khúc gia, Khúc gia làm sao có thể nhịn xuống?.
Buổi tối khi Thường Thời Quy và Ninh Tây ngồi ăn cơm, nhắc tới Khúc gia muốn tổ chức tiệc rượu.
Ninh Tây hé miệng làm bộ như khó xử:
“Ngày mai anh đi cùng em dạo phố mua đồ được không.”
Đàn ông đối với phụ nữ có nhẫn nại bao dung hay không thể hiện rõ nhất chính là thái độ khi đi theo bạn gái dạo phố mùa đồ và lúc chờ phụ nữ trang điểm đấy.
“Được.”
Thường Thời Quy chợt nhớ tới vì nghề nghiệp của Ninh Tây, hai người chưa từng đi dạo phố. Nghĩ tới đây, trong lòng hắn lại có chút mong đợi vào ngày mai.
Đi cùng người yêu dạo phố, cũng là một phương thức gia tăng tình cảm.
Buổi sáng ngày hôm sau trước khi ra cửa, Ninh Tây trang điểm cho mình thật đẹp, còn chọn cho Thường Thời Quy một cà vạt có màu giống với màu của váy cô đang mặc.
“Cái này thế nào?”
Ninh Tây từ hộp trang sức lấy ra một vòng tay. Thực ra, trên cổ tay nhỏ xinh của Ninh Tây rất ít khi mang vòng tay.
Thường Thời Quy cẩn thận nhìn vài lần, sau đó gật đầu. Hai người kể từ khi xác định quan hệ yêu đương, Thường Thời Quy thỉnh thoảng sẽ tỉ mỉ chọn một món quà tặng Ninh Tây, Ninh Tây cũng thích mua cho Thường Thời Quy mấy nón đồ như đồng hồ đeo tay, cà vạt, đai lưng,...., làm cho Từ Châu và Trương Thanh Vân thường xuyên bị bọn họ ghen tị đến đỏ mắt.
Vòng tay đó là quà mà Thường Thời Quy tháng trước tặng cho Ninh Tây, dây chuyền rất nhỏ, nhưng rất vừa vặn với cổ tay Ninh Tây, rất đẹp mắt. Hắn cúi đầu giúp Ninh Tây mang vòng tay, động tác rất vụng về. Thường tổng tài cao cao tại thượng, mỗi lần giúp Ninh Tây đeo dây chuyền, vòng tay, đều vụng về như thế.
Sản nghiệp của Thường thị liên quan đến rất nhiều phương diện, có trang phục, đồ trang sức, đồ điện tử, khách sạn, bất động sản, thuốc chữa bệnh,... Sau khi Thường Thời Quy tiếp nhận Thường thị, lại đầu tư thêm nghành giải trí, khiến vô số người cực kỳ hâm mộ không thôi.
Có người đàn ông như thế, trong tiểu thuyết ngôn tình khẳng định là khiến vô số nữ phụ cuồng dại, nhưng mà vị nam chính này vào thời khắc này đang vui vẻ làm culi cho Ninh Tây.,
Người đàn ông săn sóc thì việc giúp bạn gái xách đồ là kĩ năng cơ bản nhất, cá này không quan hệ đến thân phận của hắn, nhưng có quan hệ đến mức độ ân cần của hắn đối với phụ nữ. Ít nhất việc này mà Thường Thời Quy làm lấy được lòng của Ninh Tây, so với việc tặng cho cô đồ trang sức có ý nghĩa hơn nhiều.
“Ninh tiểu thư, cái hoa tai này rất hợp với da của cô“.
Nhân viên tư vấn sản phẩm đi theo nhẹ nhàng nói,
“Đây là sản phẩm có cấp của công ty chúng tôi, số lượng có hạn, cô có muốn đeo thử không?“.
Nhân viên tư vấn sản phẩm dĩ nhiên nhận ra Ninh Tây, chỉ là không ngờ đi theo Ninh Tây dạo phố xách đồ lại là... Tổng tài công ty bọn họ.
Trong tưởng tượng của cô, tổng tài dù có đi theo bạn gái dạo phố mùa đồ cũng phải lấy ra thẻ kim cương, thẻ vàng, thẻ bạch kim các loại, chỉ cần bạn gái. Hìn trúng, trực tiếp đem thẻ quẹt, đi theo hía sau là một dàn vệ sĩ đi theo xách đồ mới đúng chứ.
Nhân viên tư vấn sản phẩm nhìn bốn phía, cách hai người không xa thực sự có hai vệ sĩ, chỉ là hai người kia đứng rất thoải mái, không giống như trong phim, phải đứng như tượng điêu khắc, sắc mặt không cảm xúc.
Có vẻ phim ảnh và thực tế khác xa nhau quá.