Nữ Thiếu Tướng Thiên Tài

Chương 61: Q.1 - Chương 61: Người sưởi ấm trái tim




Tần Vi Nhiên đem biên lai mượn đồ giao cho Hà Giai Kiệt, nói: “Tốt lắm, hiện tại không sao rồi.”

“Chị hai, chị thật sự đưa họ hai mươi vạn?”

“Ân.”

“Chị hai, làm quân nhân kiếm được nhiều tiền như vậy sao? Vậy em cũng muốn làm quân nhân!”

Tần Vi Nhiên cũng không có giải thích, hướng Hà Giai Kiệt nói: “Đi thôi, lên xe, chị có chuyện muốn nói với em.”

Dứt lời, nói với hai người đàn ông bên cạnh: “Hai người đi đến trường học phụ cận thuê phòng cho nó đi, xong thì cho tôi biết địa chỉ.”

Hai người lên tiếng trả lời, lập tức hành động. Tần Vi Nhiên mang theo Hà Giai Kiệt lên xe. Hà Giai Kiệt vừa lên, liền trở nên lúng túng. Tần Vi Nhiên nhíu mày: “Sao vậy?”

Hà Giai Kiệt nhỏ giọng trả lời: “Trên người em bẩn lắm, xe chị hai tốt như vậy, nhất định sẽ dơ.”

Tần Vi Nhiên nhìn về phía Hà Giai Kiệt, cậu rất gầy, tuy có vóc dáng cao, bộ dạng cũng coi như thanh tú, nhưng mà sắc mặc có chút vàng vọt, nhìn là thấy bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng. Tần Vi Nhiên biết, mấy năm nay nhất định là cậu chịu không ít ủy khuất.

“Giai Kiệt, tôi không phải chị gái của cậu.”

Hà Giai Kiệt vừa nghe, lập tức như điện giật: “Chị không phải chị hai, vậy vì cái gì giúp tôi?”

“Tôi là bạn của chị cậu, cô ấy nhờ tôi tìm cậu.”

Hà Giai Kiệt không nói gì, nhưng ánh mắt của cậu lại nói cho Tần Vi Nhiên biết, cậu không tin tưởng cô. Tần Vi Nhiên cũng không có để ý, tiếp tục nói: “Chị gái cậu tên là Lý Văn Lệ, phải không?”

Hà Giai Kiệt lăng lăng gật đầu: “Chị thật là bạn của chị hai?”

“Ân, tôi tên là Tần Vi Nhiên, cùng chị gái cậu quen biết nhau không được bao lâu, nhưng mà chúng tôi thực sự là bằng hữu. Tôi đối với cậu cũng không có ác ý, nếu không cũng không giúp cậu.”

Hà Giai Kiệt ngẫm lại cũng có lý, bằng không không thể vô duyên vô cớ, cô bỏ ra giúp hắn hai mươi vạn: “Chị tôi hiện giờ ở đâu? Vì sao chị ấy không đi đón tôi, có phải là chị ấy không cần tôi nữa không, hay là đã xảy ra chuyện gì?”

“Chị cậu không có việc gì, chỉ là hiện tại có một số việc cần xử lí, không ở đây, cũng không kịp trở về, cho nên mới nhờ tôi tới đón. Giai Kiệt, đừng hận chị gái cậu. Mấy năm nay, cô ấy rất lo lắng cho cậu, bất quá vì chút chuyện mà không thể không rời nơi này. Cô ấy vất vả lắm mới trở về được. Chờ chị cậu trở về, hai người có thể sống thật tốt.”

“Tôi chỉ biết, tôi chỉ biết chị ấy có khả năng đã xảy ra chuyện gì đó. Chị ấy đối với tôi tốt như vậy, như thế nào lại không cần tôi, tôi thật sự là một người ngu ngốc, thật sự là ngu ngốc!”

Hà Giai Kiệt rốt cuộc vẫn là một đứa nhỏ, không quan tâm Tần Vi Nhiên ở đây, vùi đầu vào khóc, làm cho Tần Vi Nhiên tay chân luống cuống cả lên.

Tần Vi Nhiên vỗ lưng cậu an ủi nói: “Được rồi, mọi chuyện đều đã trôi qua, chị gái cậu đã tốt rồi, qua một thời gian sau sẽ trở lại, hai người sẽ đoàn tụ.”

Hà Giai Kiệt lắc đầu: “Không được, cha nuôi tôi sẽ không tha đâu. Trong tay ông ta vẫn còn quyền nuôi nấng tôi. Ông ta sẽ không bỏ qua cho tôi đâu, vì nếu không có tôi thì cũng chẳng có ai cho ông ta tiền đi đánh bạc.”

Tần Vi Nhiên nhíu mày: “Cha nuôi cậu bắt cậu kiếm tiền nuôi cả nhà?”

Hà Giai Kiệt gật đầu: “Từ sau khi mẹ nuôi mất, ông ta vốn không có công ăn việc làm gì, còn nói tiền chị gái đưa cho tôi đã dùng hết, cho nên tôi tạm nghỉ học kiếm tiền.”

“Cậu tạm nghỉ học?”

“Ân, đã nghỉ hai năm nay rồi. Hiệu trưởng cũng nói thành tích học tập của tôi tốt, cho phép tôi bảo lưu kết quả hai năm. Vài ngày nữa chính là thời hạn quy định, đến lúc đó, tôi sẽ bị đuổi học.”

“Chuyện này không cần lo lắng. Tôi sẽ cùng cậu đến gặp hiệu trưởng nói một tiếng, ngày mai cậu sẽ được đến trường.”

“Không được, tôi đã làm phiền chị nhiều lắm rồi, không thể lại tiếp tục để chị giúp tôi. Tôi có thể tự mình làm được mà, tất cả chờ chị tôi về rồi nói sau.”

“Giai Kiệt, cậu không cần khách khí. Quan hệ giữa chị cậu và tôi rất tốt. Đi thôi, chúng ta hiện tại phải đi.”

“Nhưng mà cha nuôi…”

“Chờ đi trường học rồi, tôi và cậu sẽ đến nơi ở của cha nuôi cậu, đem quyền nuôi nấng lấy về. Từ nay, cậu và ông ta không còn quan hệ.”

Hà Giai Kiệt không đáp lời, hai tay gắt gao nắm một chỗ, tựa hồ đang lo lắng chuyện gì. Tần Vi Nhiên cũng không để ý chi tiết đó, lái xe đến trường học của Hà Giai Kiệt. Có Hà Giai Kiệt dẫn đường, Tần Vi Nhiên rất nhanh liền tìm thấy phòng Hiệu trưởng.

Tần Vi Nhiên gõ gõ cửa, nghe được bên trong có tiếng đáp lại. Cửa mở ra, hiệu trưởng là một người đàn ông ước chừng hơn năm mươi tuổi. Nhìn đến Tần Vi Nhiên, ông ta sửng sốt một chút, lập tức đứng dậy nói: “Trưởng quan, không biết ngài tìm tôi có chuyện gì?”

Tần Vi Nhiên đem Hà Giai Kiệt tiến lên, nói: “Đây là học sinh trường của ông, không biết ông có ấn tượng hay không?”

Hiệu trưởng nhìn chằm chằm Hà Giai Kiệt hồi lâu, cũng không nghĩ tới nguyên do, nhíu nhíu mày nói: “Tôi cũng thường xuyên ở trong trường học, đối với cậu bé này không có ấn tượng. Trưởng quan, mặc dù thế nào, đây cũng là học sinh trường chúng tôi. Nếu không cẩn thận va chạm hay đắc tội ngài, đều là tôi trị không nghiêm. Trưởng quan, trước cho tôi thay nó xin lỗi ngài, nó vẫn chỉ là đứa bé, nếu thực sự có cái gì không đúng, mong ngài đừng cùng nó so đó, trẻ con không hiểu chuyện.”

Tần Vi Nhiên gật đầu, đối với vị hiệu trưởng này cũng coi như hài lòng. Ít nhất, ông ta biết đến chức trách của một hiệu trưởng, vào thời khắc mấu chốt, liền lựa chọn bảo vệ học sinh của mình.

“Hiệu trưởng, ông hiểu lầm rồi, đây là em trai một người bạn của tôi, hai năm nay vì chút việc trong nhà mà tạm nghỉ học, hôm nay tôi tới là để cho nó đi học trở lại.”

Hiệu trưởng lại nhìn Hà Giai Kiệt, vỗ đùi, nói: “Nga, tôi nhớ ra rồi, đúng là có chuyện như vậy. Tôi nhớ rõ tôi cho cậu ấy kì hạn hai năm, lúc này có lẽ là còn chưa quá kì hạn đi?”

“Ân, còn vài ngày nữa mới tới thời hạn.”

“Được, chuyện này không thành vấn đề, trường học sẽ không để học sinh ở ngoài. Tôi nhớ thành tích cậu ấy rất tốt. Lần này ngoại lệ, trường học chúng tôi chưa bao giờ có sự tình này. Tôi đã lớn tuổi rồi, không nghĩ ra lại có chuyện này. Trưởng quan, ngại quá, lần này làm cho ngài chế giễu rồi!”

“Hiệu trưởng nói quá lời! Hiệu trưởng đối với học sinh có thái độ rất tốt, tôi tin tưởng Giai Kiệt ở trong này nhất định được giáo dục tốt nhất. Vậy ngày mai cậu ấy tới đây học thế nào?”

“Được, ngài chờ một lát, tôi tìm tư liệu, sau đó sắp xếp lớp cho cậu ấy.”

Tần Vi Nhiên gật đầu, theo chỉ dẫn của hiệu trưởng hướng sofa ngồi xuống. Không quá lâu, hiệu trưởng đã xong, đối Tần Vi Nhiên cười nói: “Trưởng quan, ngài chờ một chút, tôi gọi giáo viên chủ nhiệm lên gặp mặt cậu ấy.”

Rất nhanh, người gọi là giáo viên chủ nhiệm kia đến. Người tới là một người đàn ông trung niên hơi hói đầu, nhìn đến Tần Vi Nhiên, lễ phép gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, nghĩ là khách của hiệu trưởng, lập tức nhìn về phía hiệu trưởng, nói: “Hiệu trưởng, tôi nhận được thông báo, nói có học sinh ngài muốn xếp vào lớp tôi?”

“Đúng vậy, tôi biết lớp của ông có nhiều học sinh ưu tú, cậu bé này bị hạ xuống hai năm khóa học, tôi hi vọng ông giúp cậu ấy học bù vào thật tốt.”

Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Hiệu trưởng, không phải tôi không cho ngài mặt mũi, mà vì tôi có nhiều công việc lắm, thật sự không có thời gian. Hơn nữa, học sinh giống như cậu ta, tùy tiện sắp xếp một lớp kém là được rồi. Dù sao học cũng không tốt, lập tức muốn thi đại học, làm sao mà kịp.”

Tần Vi Nhiên nhíu mày, đứng dậy nói: “Vị thầy giáo này, tôi không cảm thấy em trai tôi không thể thi đại học. Chỉ cần ông cố gắng dạy thật tốt, cậu ấy cũng nỗ lực học tập, không có gì là không có khả năng.”

Người đàn ông trung niên sửng sốt một chút, nói: “Trưởng quan, đây là em trai của ngài?”

Thằng bé này nhìn rất kém, ông ta còn tưởng là một đứa nhỏ ở đầu đường xó chợ nào.

Hiệu trưởng cũng biết là Tần Vi Nhiên tức giận, lập tức bảo người đàn ông trung niên trở về, nói: “Trưởng quan, tôi sắp xếp cho em trai ngài một vị giáo viên khác nhé?”

Tần Vi Nhiên không từ chối. Lần tới là một giáo viên nữ, Tần Vi Nhiên có vẻ vừa lòng, cho nên nói vài câu sau, Tần Vi Nhiên liền mang Hà Giai Kiệt rời khỏi trường học, đi tới nhà cha nuôi Hà Giai Kiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.