Daoud cuối cùng không có tìm thấy thứ gì khả nghi, hắn cung kính rời thần điện. Vô lễ như vậy tiến vào, nếu không có sự chỉ thị của Pharaoh bọn hắn nhất định bị thần phạt.
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến một việc, thật lâu trước đây lúc Aisha vẫn là tiểu thư quý tộc. Bởi vì hôm nay chú ý Aisha nên mới nghĩ tới, không khỏi trở về nhà của mình lấy ra vật kia.
Hắn thật quyến luyến sờ sờ, nàng hiện tại đã không phải vị tiểu thư năm đó, nàng hiện là sứ giả hầu hạ thần, thứ này không thể giữ lại.
Daoud lúc đêm đen lại đến thần điện, hắn không thể lại vô lễ xâm nhập vì thế nhượng một người phụ nữ đi vào truyền tin.
Lúc người phụ nữ đó đi vào, thì tại một góc khuất những tăng lữ của Imhotep đã báo cho đôi nam nữ đang quấn quit lấy nhau có người tiến vào.
Imhotep cực không tình nguyện đem Aisha buông ra, vừa mới đến lại có người đến quấy rầy, hắn hận không thể lao ra bóp chết trực tiếp kẻ đó đánh nhốt vào địa ngục.
Aisha một bên mặc quần áo một bên nhìn hắn rối rắm bộ dáng cực kì buồn cười, nhanh tay ôm lấy mặt hắn nói: “Ta rất nhanh lại quay về.”
Cô tiếp đón người phụ nữ kia, nghe nàng ta nói Daoud đến tìm cô không khỏi cảm thấy kỳ quái. Cô vội vàng đi ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy một người cao lớn đang tránh ở chỗ khuất.
Ai Cập cổ, nữ tư tế là một chức nghiệp đặc thù. Các nàng chịu vạn người kính ngưỡng, nhưng là cũng bị người yên lặng nhìn chăm chú, chỉ cần có biểu hiện khác thường liền sẽ bị nhục mạ.
Cho nên cho dù là có lý do gặp mặt, hắn cũng phải làm lễ. Nhìn thấy Aisha xuất hiện hắn liền hạ thắt lưng, nói: “Aisha tôn kính, hôm nay ta tới để hoàn trả vật người đã tặng. Tin tưởng, hiện tại người đã không còn tính đem nó phó thác cho ta.” Nói xong hắn lấy ra một cái hộp giao cho Aisha.
Aisha cảm thấy cái hòm này và cái dưới nước trước kia đều thật giống nhau, xem ra đồng dạng chứa đồ quan trọng. Cô hiện tại xem như là phụ nữ có chồng, này này nọ nọ quả thật không thích hợp lại ở trên tay người thầm mến trước kia, cô tiếp nhận nói: “Cảm ơn ngài đã cố ý đưa tới.”
Daoud càng ngày càng cảm thấy Aisha thật thông minh, trước kia nàng có phải hay không là như vậy, hắn cười nói: “Chúc ngài hết thảy thuận lợi, ta trước rời đi. Ta phải nói một câu, tiểu thư Aisha lúc này ngài hơn hẳn một tiểu thư quý tộc.”
Aisha cũng không có như vậy xúc động, hình tượng này của cô bất quá là giả vờ mà thôi, trừ bỏ Imhotep cô cũng không nghĩ sẽ cho người ngoài bắt được nhược điểm.
Đem theo hòm đi vào trong thì thấy Imhotep đang tức giận, hắn ở giữa phòng đi đi lại lại, nhìn thấy người mới chạy tới hỏi: “Daoud đến tột cùng muốn làm cái gì?”
Aisha cả kinh, ho một tiếng nói: “Hắn đến đưa ta đồ trước kia cho hắn, chính là cái này.”
Imhotep sắc mặt càng biến sắc, hắn có chút thô bạo ôm lấy Aisha đem cô áp lên giường, không cần biết cái gì hôn môi, cái gì tiếp xúc, trực tiếp cởi áo cô làm việc.
Aisha nói: “Thật thật thật sự, trong lòng ta không có hắn….Chàng không cần như thế trả thù ta.”
Imhotep đột nhiên cười nói: “Aisha thân ái nàng đoán sai rồi, ta đây chân chính sẽ không trả thù.”
Aisha khóe miệng méo mó, kỳ thật Imhotep ôn nhu là giả vờ đúng không?
Triền miên qua đi, Imhotep mới cầm lấy cái hòm nói: “Ta muốn nhìn xem, nàng trước kia tặng hắn cái gì.”
“Chàng vẫn để ý.” Aisha nhấc đầu suy yếu nói.
Imhotep sờ soạng đầu cô mở hòm, phát hiện vật giữa hòm, tức giận nói: “Thì ra, nàng trước kia quan tâm hắn như thế.”
Aisha cũng hơi ngẩng đầu, nhìn đến vật trong đó, dĩ nhiên là thứ mà đại gia tìm thật lâu vòng tay tử thần. Này cũng chứng minh, Aisha kỳ thật sớm đã đem nó cho Daoud, cũng là đem tâm cùng dã tâm giao cho hắn?
Thật sự là quá khứ rối rắm, đang suy nghĩ thì chính mình lại bị Imhotep bay đến. Hắn nhìn thẳng cô cười nói: “Xem ra, ta đêm nay còn muốn làm một hồi chân chính chính mình.”
Aisha lớn tiếng nói: “Không cần, vẫn là ngụy trang một chút đại tư tế tốt…”
Nhưng là vô dụng, đối với thân hình cùng tâm lý đều chiếm thượng phong của Imhotep, cô chỉ có thể nhận làm kẻ yếu.
Lại xong việc, Imhotep nằm ở bên cạnh cô, nói: “Nàng muốn xử lý như thế nào?”
Aisha đã tiến vào trạng thái bán giấc ngủ, cô sờ đầu Imhotep rồi buông xuống một câu: “Ta nghĩ ngủ đã.”
Imhotep ha ha cười, hắn hôn Aisha rồi hai người ôm nhau ngủ.
Ngày hôm sau Imhotep cùng Aisha rời giường, thu thập một chút rồi bắt đầu thương lượng về vòng tay.
Imhotep nói: “Ta quyết định đưa vòng tay giao Pharaoh, dùng nó đổi lấy nàng và ta hạnh phúc. Nếu hắn không đồng ý, ta đem nó hủy Ai Cập.”
Người đàn ông này có ý tưởng thật là cực đoan, bất quá đây là Ai Cập cổ đại, bọn họ chỉ biết sinh tồn liền không có khả năng cùng nhau.
Bất luận trong mắt kẻ nào, phản bội tình cảm của thần đều nhận nguyền rủa.
“Ta nghĩ hắn sẽ đồng ý, bởi vì vòng tay đối hắn rất quan trọng.” Aisha nghĩ Pharaoh sẽ đồng ý, chỉ cần hắn gật đầu hai người sẽ quang minh chính đại bên nhau.
Cứ như vậy cùng hắn cả đời.
Hai người hôn nhau một trận, đột nhiên bên ngoài một tăng lữ nói: “Đại tư tế tôn kính, Pharaoh muốn ngài lập tức tiến cung.”
Imhotep chỉ có thể đứng lên nói: “Buổi tối ta lại đến.”
Aisha gật đầu: “Ta chờ chàng.” Nhìn hắn rời đi, cô cảm thấy mình thân thể có chút không tốt. Cô thậm chí bắt đầu học làm đồ ăn, nhưng nghĩ đến vòng tay kia chưa được xử trí tốt, cô ngay tại phòng tìm chỗ dấu nó đi.
Nhưng là đến buổi tối Imhotep cũng không có đến đúng hẹn, tăng lữ của hắn đến nói cho cô, bởi vị hạ Ai Cập có chiến sự nên đại tư tế cùng Pharaoh đã chạy vội ra chiến trường.
Lúc gần đi còn để lại thư, cỏ gấu trên giấy toàn ngập hắn xin lỗi, hơn nữa nói hắn đã đem người đến bảo vệ cô, nhất định không để cô gặp chuyện.
Mặt khác bảo cô cẩn thận, cùng hắn thường xuyên thư từ qua lại.
Aisha lòng thất lạc, nhưng Pharaoh muốn đại tư tế cùng nhau đồng chinh, như thế binh lĩnh cũng có khí thế.
Cô hiện tại muốn học tập viết thư, bởi vì chinh chiến không phải ba hai ngày là có thể trở về.
Aisha thân là một cô gái kiên cường đến từ hiện đại, mà phụ nữ Ai Cập cổ đều thật kiên cường. Cho dù chồng có đi đánh giặc, nhưng các nàng vẫn có thể tiếp tục cuộc sống thông thường.
Trong khoảng thời gian này Aisha học xong cổ tự viết thư, thân thể này vốn là biết chữ, cho nên học viết cũng rất nhanh.
Hiện tại cô biết Pharaoh mang theo không chỉ có Imhotep mà còn có Anck-Su-Namun cùng Daoud. Cho nên bên người cô hung hiểm chỉ còn lại Musar, nhưng không biết Imhotep đã dùng cách gì, toàn thành đã dán đầy lệnh truy nã của hắn.
Thành Thebes rất náo nhiệt, nhưng Aisha trong lòng đã có chút tịch mịch, cô nhanh chóng viết thư cho Imhotep, dùng văn tự cổ Ai Cập viết lại cuộc sống thường ngày của bản thân cho hắn.
Imhotep cũng hồi âm, bởi thượng Ai Cập cùng hạ Ai Cập rất xa lại có chiến sự, cho nên cơ bản là một tuần hoặc nhiều hơn thư mới có thể đến.