Nam bĩu môi biểu cảm bùn bã.Hương bước ra phòng thấy Nam như vậy thì mắc cười. Cô nhẹ nhàng bịt lấy mắt Nam thì thầm:
- Ai nào?
Nam nhếch mép, giữ lấy tay Hương quay lại nói:
- Chỉ có thể là vợ yêu thôi à!_ Nhón người lên, Nam hôn nhẹ lên môi Hương. Hương sững sờ ngạc nhiên. Gương mặt ửng hồng lên, cả người bất đọng khó mà nhúc nhích được. Dù cô đã bị Nam hôn nhìu rồi nhưng sao...lần này cô lại cảm thấy khác quá. thấy Hương k phản ứng gì, Nam hỏi:
- Sao vậy Hương?
- K.... K có gì cả!_Hương mĩm cười nói rồi bước nhanh vào phòng. Nam khó hỉu nhìn theo.
Vào phòng, Hương thở phào nàm phịch xuống giương ngẫm nghĩ “Gì chứ? Cảm giác vì vậy chứ? Khó chịu quá đi” Trong khi đó, Bin bước ra khỏi phòng tắm, thấy Hươnng đang trầm tư suy nghĩ, cậu liền hỏi:
- Làm gì mà ủ rủ giữ vậy?
- Ủa? Em tắm xong rồi sao?_Hương nhướng mày cố mĩm cười thật tự nhiên. Bin nheo mắt lại nghi ngờ:
- Thôi! Khỏi cần thanh minh. Ông anh mới làm gì chị nửa chứ gì?! Để em xuống hỏi cho lẹ!_Bin nói rồi đinh mở cửa bước ra thì lại bị Hương nắm chặt tay lại nài nỉ:
- Thôi khỏi đi! Trời tối rồi đó! Xuống ăn cơm thôi!
- Hửm? Chị thật kì lạ! Mà nghe em hỏi cái đã._Bin ngồi xuống nghiêm túc nói
- Ừ! Em hỏi đi!_Hương hơi ngạc nhiên trước thái độ của cậu bé nhưng vẫn k thể hiện ngoài mặt mà tươi cười nói chuyện. Bin lên tiếng:
- Chị chấp nhận lấy anh Nam là có ý đồ gì k?
- Hả?_Hương ngơ người k hỉu Bin đang nói gì.
- Sao vậy? Đâu có khó tí nào đâu! Chỉ cần chị nói có hay k thôi mà!_Bin nghiêm túc đến đáng sợ.
- Tất nhiên là không thích lấy hắn. Chỉ là..._Hương nhỏ giọng dần. Bin khẽ cười k hề giống với tính cách của 1 cậu bé nhỏ tuổi tí nào. Cậu nói:
- Việc đó là do chị thôi. tự chị quyết định. Em mong chị vẫn sáng suốt 1 tí. Dù sao em thấy chị cũng chỉ khác mấy người đã từng quen anh Nam 1tí thôi._Bin nói rồi bước ra ngoài ăn cơm. Hương khó hỉu nhìn cậu bé. Cô chau mày nghĩ: “Thằng nhóc này lại có suy nghĩ như vậy sao?“. Hương cũng k nghĩ nhìu nữa mà xuống ăn cơm lun.
- Hương! Ăn tối thôi!_Nam vẫy tay nhí nhảu
- Ừm..._Hương mĩm cười gạt nhẹ đầu rồi bước lại bàn. Bin vội ôm lấy tay Hương nhõng nhẽo:
- Chị Hương! Anh Nam quánh em kìa!
- Ừ! Thôi, em ngồi xuống ăn cơm đi đã. tối nay chị có việc này phải hỏi em._Hương từ tốn nói, tay lấy ngay cái bát xới cơm. Đường cong của Bin lại khẽ nhếch lên. Nam nheo măt lại nhìn đứa em trai của minh. Bin đã đủ có một ý thức của người lớn so với lứa tuổi của cậu bé. Nam mĩm cười khẽ nói với Bin là chính:
- Bin! Anh biết em đang làm gì đấy!
- Anh...chắc cũng chả quan tâm tới chứ?!_Bin nhướng mày đầy sự kiêu ngạo. Nam nhìn thẳng vào mắt Bin nói:
- Nhưng lần này...chính anh nhóc sẽ làm dấy! Đừng trách anh. Tại em thôi!
- EM-THÁCH-ANH!_Bin nói to rõ. Trong khi đó, Hương lại ngồi xuống xem hai anh em nhà này cãi nhau “lịch sự” ra sao?! (=.=”). Hương bật cười khiến Bin và Nam giật nảy mình. Nam và Bin cùng đồng thanh:
- Sao lại cười?
- Hai anh em nhà này...k biết cãi nhau hay sao í?! Gì mà cứ như...Thôi rồi. Cạn lời!_Hương tuy nói nhưng miệng thì vẫn tủm tỉm mà cười.
- Vậy... thì sao chứ? Em... em đi ngủ đây!_Bin ửng đỏ mặt lên dậm nhẹ chân bước về phòng. Hương mĩm cười vui vẻ. Bỗng Nam từ phía sau ôm lấy Hương làm cô k phòng vệ được. Nam nói thầm:
- Vợ à! Tối ngủ với chồng đi mà!
- K được!_Hương nhất quyết từ chối.
- Đi!_Này nỉ lần hai.
- K là K_ Hương vẫn đinh ninh ý kiến ban đầu.
- Hừ.... Chán!_Nam lửng thửng bước về phòng. Hương nhướng mày khẽ mĩm cười rồi cô cũng ra bếp rửa chén rồi vào phòng học bài.
Vừa bước vào phòng, Hương ngạc nhiên khi thấy Bin đang ngồi học bài. Cứ tưởng thằng nhóc này phá phách k thèm học bài lun chứ?! Coi bộ cũng ngoan ngoãn quá ta.
- học bài sao?-Hương hỏi
- Chị thấy rồi sao còn hỏi?!_Bin miệng nói nhưng mắt thì vẫn làm bài tập.
- K có gì!_ Hương im lặng rồi lấy sách vở ra học bài. Bin khẽ liếc mắt về phía cô, cậu ngồi im ngắm cô học bài mà cô k hề hay biết. Bin lại ửng đỏ mặt. Cậu nghĩ:
- “Ừm... đẹp thật! Chị ấy đẹp hơn bất kì ai anh Nam đã quen”
Có lẽ vậy. Hương k phải là một cô gái quá hoàn hảo nhưng cô có tâm hồn thánh thiện. Khuôn mặt k sắc xảo nhưng lại có nét gì đó thanh tĩnh, nhẹ nhàng trong sáng. Dáng cũng chuẩn nhưng hơi lùn hơn Nam 1 cái đầu. Nhìn thì có vẻ học giỏi. Gần như là hoàn hảo với Hương rồi còn gì?! Hương ngước lên xem Bin có đang học bài k thì bắt gặp cậu đang nhìn chằm chằm vào cô. Cô hỏi:
- Sao nhìn chị như vậy?
- À...K! Tôi chỉ nhìn xem chị nguy hiểm như thế nào thôi!_Bin lạnh lùng nói rồi lại quay vào học bài. Hương nhún vai khó hỉu rồi lại cắm cuối xuống học bài.
~~~~ 2 tiếng sau!
- Ngủ nào Bin!_Hương nói.
- Ừ. chị ngủ trước đi. Em bận!_Cậu bé này vẫn lạnh lùng đúng chất.
- Sao thế? Gặp bài khó sao?_Hương nhìn Bin đang mày mò giải bài tập.
- Ừm...Chị ngủ trước đi!_Bin nói
- Để chị giúp em..._Hương nói rồi nhanh chóng giành lấy cuốn vở của Bin vì cô biết thể nào thằng nhóc này chả cho cô đụng tới đâu.
- Ơ..._Bin ngạc nhiên với thái độ của Hương.
- Lại đây, chỉ cho....Bài này nên làm thế này...._Hương giảng cho Bin nghe rất hay. Cậu trố mắt ra mà nhìn. K ngờ là lại dễ thế này. Hương....Thật tuyệt! một ý nghĩ xuất hiện trong đầu của một đứa trẻ mới 12 tuổi. Cũng trưởng thành rồi chứ!.
.
.
.
.
.
MỜI CÁC BẠN XEM TIẾP CHƯƠNG 22
THANK YOU!!!!! :) :) :)