Nữ Vương Bạo Ly Hôn

Chương 10: Chương 10




Từ không gian rộng rãi ở biệt thự lầu 3, có thể nhìn bao quát cảnh trí dãy núi bên ngoài không bỏ sót, cửa sổ nằm sát đất thay thế bức tường gạch, mà ở gần cửa kia, thì lại bày dụng cụ tập thể hình.

Đây là phòng học chuyên về vũ đạo kiêm vận động của Dư Bội Ny, cô thích vận động, nhưng chán ghét phòng tập thể thao nhiều người đến, cho nên đành phải mời giáo viên yêu thích về nhà, dạy học một đối một ngay trong không gian chuyên chúc này của cô.

Cô cho người làm cửa sổ ở sát đất, để cho không khí tươi mát bên ngoài cùng bên trong đối lưu.

Dưới sự dẫn dắt của giáo viên Yoga, Dư Bội Ny duỗi hết sức thân thể của mình, một nửa giờ sau, cho dù đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng thể xác và tinh thần đều khoan khoái và dễ chịu.

Tiễn giáo viên Yoga, cô trở về phòng rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi, cũng ở gần giữa trưa, nhận được điện thoại của Ôn Tuyết Hồng gọi tới.

Hết thảy đều ở trong dự đoán của cô…..

Còn nhớ rõ, chính là bởi vì lần gặp mặt này, cô đã bị Ôn Tuyết Hồng khiêu khích mà trong lòng nghĩ loạn, cuối cùng ngu xuẩn chôn vùi hôn nhân của chính mình, nhưng nếu Ôn Tuyết Hồng ngây thơ nghĩ đến hôm nay cô ta chỉ cần ngồi ở trên ghế, không phí sức lực nói nói mấy câu, có thể khiến cho cô mất đi lý trí giống như lúc trước, Ôn Tuyết Hồng kia đã nghĩ quá đơn giản.

Cô đã từng trải qua bài học kinh nghiệm vô cùng bi thảm, vì một ngày này, sớm đã trang bị đầy đủ, bảo vệ cuộc hôn nhân của mình, là quyền lợi cùng nghĩa vụ của cô.

Dư Bội Ny cố ý đem chính mình ăn vận thành rực rỡ động lòng người hơn so với mọi ngày, trang điểm khuôn mặt hoàn hảo, tóc xoăn dài buộc thành kiểu đầu công chúa lãng mạn, mặc vào trang phục bày ra phong thái đẹp đẽ nhất, yểu điệu đến trước khách sạn của Ôn Tuyết Hồng.

Ô ô, thiếu chút nữa đã quên, cô còn phải đeo vật tình yêu may mắn của mình – đồng hồ bơi.

Liếc mắt một cái liền nhìn thấy Ôn Tuyết Hồng, cô điệu bộ thướt tha hướng tới chỗ cô ta, sau đó ở phía đối diện tao nhã ngồi xuống.

“Xin lỗi, tôi đến muộn, làm cô phải chờ rất lâu sao?”

“Không sao. Cô uống gì?”

Cà phê…… Thật muốn uống cà phê! “Nước trái cây.” Dư Bội Nycắn răng nói. Cô đáp ứng Đường Tuyền, một ngày chỉ uống một chén nhỏ cà phê, xem đi, cô có phải rất ngoan hay không? Buổi tối hẳn là phải đòi anh thưởng mới được!

“Không nghĩ tới tôi sẽ lén hẹn cô ra đây chứ?”

“Có nghĩ qua.” Dư Bội Ny nói.

“Tại sao?” Ôn Tuyết Hồng nhíu mày hỏi.

“Rất đơn giản, bởi vì cô cùng Đường Tuyền là bạn bè cũ, hẹn tôi ra ngoài, tôi một chút cũng không thấy ngoài ý muốn.” Cô ra vẻ ngây thơ nói.

Khư, còn tưởng rằng cô ta đã biết cái gì, không nghĩ tới Dư Bội Ny này thực sự nghĩ cô và Doãn Đường Tuyền cũng chỉ là bạn bè cũ, thật quá ngu xuẩn.

“Hôm đó đi lặn tôi chơi thật sự rất vui vẻ, đáng tiếc cô sau đó lại không cùng chúng tôi đi ăn hải sản, nơi đó đồ ăn rất ngon nha!” Dư Bội Ny khen.

“Ồ, không có gì đáng tiếc, nhà hàng đó trước kia chúng tôi vẫn thường đến, sao nào, Tuyền không nói với cô sao?”

“Đó là trước kia, cô đã thật lâu không trở lại Đài Loan, nghe qua cảnh sắc như trước, sự đời hoàn toàn chẳng phải hai câu nói này sao? Đường Tuyền đã nói nhà hàng kia thay đổi rất nhiều, không chỉ đầu bếp, ngay cả ông chủ cũng không biết đổi qua mấy lần, sớm đã không còn bộ dạng như trong trí nhớ của anh ấy, nhưng mà, đầu bếp mới tay nghề cũng rất khá, Đường Tuyền cũng khen không dứt miệng.”

“Nhưng có một số thứ dù đã trải qua, bất kể cách xa thật lâu, vẫn là rực rỡ nhất trong sinh mệnh.” Ôn Tuyết Hồng lời nói mang ý tứ sâu xa.

“Đúng vậy, cho nên có vẻ thích hợp ở lại trong lòng yên lặng thưởng thức.” Dư Bội Ny nháy mắt nói.

Hai người đối thoại vài câu có qua có lại, Ôn Tuyết Hồng phát hiện, cô tựa hồ xem thường nha đầu Dư Bội Ny này, quyết định nói thẳng ra –

“Cô có biết, tôi và Tuyền là bạn học cùng đại học, ngay cả đến nước Mỹ du học, chúng tôi cũng cùng đi không?.”

“Ừm, vậy sau đó?”

“Chúng tôi từng kết giao, ước chừng cũng qua sáu năm.”

Sáu năm! Đáng giận, cư nhiên bị Ôn Tuyết Hồng chiếm Đường Tuyền một thời gian dài như vậy! Dư Bội Ny nho nhỏ khó chịu.

“Ừm.” Cô đưa lên miệng ngụm to nước trái cây lạnh lẽo, thỏa mãn nheo lại ánh mắt.

“Nếu tôi nói chúng tôi muốn nối lại duyên phận lúc trước……”

Dư Bội Ny rốt cục nâng ánh mắt lên, nhìn về phía Ôn Tuyết Hồng, cô không nói gì, cũng chỉ là mở to một đôi mắt đẹp hắc bạch phân minh, thẳng tắp xem xét Ôn Tuyết Hồng.

“Tất cả mọi người đều biết hôn nhân của cô và Tuyền dựa trên cơ sở trao đổi ích lợi hai bên, hai người trong lúc đó căn bản không có cái gọi là cảm tình thực sự, nhưng tôi cùng Tuyền là khác biệt, chúng tôi cùng nhau trải qua những năm tháng thanh xuân, đều có được sáu năm tinh hoa nhất trong cuộc đời, đó là khắc cốt ghi tâm.” Ôn Tuyết Hồng kích động nói.

“Tôi biết khắc cốt ghi tâm của cô, chính là chuyện này đã thành hồi ức, ngơ ngẩn trước kia thôi!”

“Dư Bội Ny, tôi không phải đùa giỡn với cô, tôi thật sự nghiêm túc, tôi muốn Tuyền trở lại bên cạnh tôi.” Ôn Tuyết Hồng nói chắc chắn như chém đinh chặt sắt.

Dư Bội Ny thoáng nở nụ cười châm biếm, cười khẽ đáp,“Không được nha, bởi vì chúng tôi còn không có ý định ly hôn.”

“Cho nên tôi hy vọng cô buông tha anh ấy, không dùng gông xiềng hôn nhân để trói buộc anh ấy, trả cho anh ấy tự do.”

Dư Bội Ny nâng hàm, vẻ mặt hứng thú nhìn Ôn Tuyết Hồng,“Cho dù hôn nhân là phần mộ, lúc trước cũng là Đường Tuyền tự mình nhảy vào, cho nên cô không nên tới cầu xin tôi buông tha anh ấy, cái cô nên cầu chính là anh ấy có nghĩ muốn tự mình buông tay hay không, có lẽ cô cảm thấy là gông xiềng, nhưng với anh ấy mà nói, đó là một loại gánh nặng ngọt ngào nha!” Cô cười meo meo nói.

“Vậy cô có thể dễ dàng tha thứ việc chồng của cô trong lòng có người khác sao? Cô có biết chiếc đồng hồ lặn hiện tại cô đang đeo trên tay kia vốn từ đâu tới hay không?”

Dư Bội Ny làm ra biểu tình chăm chú lắng nghe.

“Khi đó chúng tôi đều rất mê lặn dưới nước, cơ hồ mỗi khi đến cuối tuần, liền khẩn cấp đánh tới bờ biển, lúc ấy người ở bên cạnh anh ấy là tôi, mặc dù tôi không thích, vẫn vì anh ấy, từng tuần đều cùng anh ấy đi. Chiếc đồng hồ này là Tuyền khi nhận được giấy phép huấn luyện viên môn lặn, tôi và anh ấy cùng đi chọn, đó là vật kỷ niệm. của hai người chúng tôi”

Cố ý xoay xoay chiếc đồng hồ đi lặn trên cổ tay,“Nhưng mà, chiếc đồng hồ kỷ niệm này lại đang đeo ở trên tay tôi, Đường Tuyền đem nó tặng cho tôi.” Vừa nói chuyện, khóe môi Dư Bội Ny lại cong lên một đường cung xinh đẹp.

“Cho dù cô đeo nó, cũng không thể xen vào những năm tháng tuổi trẻ của chúng tôi.” Ôn Tuyết Hồng trào phúng nói.

“Tôi cũng không nghĩ muốn xen vào đâu! Tôi không tham dự vào những năm thời thanh xuân của Đường Tuyền, cũng như vậy, Đường Tuyền cũng không tham dự vào tuổi thanh xuân của tôi, đừng nói chỉ có tuổi trẻ của cô và anh ấy là thanh xuân, còn tuổi trẻ của người khác không quan trọng.” Cô cười nhẹ xem thường, tiếp theo còn nói:“Cô nói cô không thích, nhưng vẫn cùng anh ấy đi, vậy thì tôi với cô không giống nhau rồi, tôi không thích, tôi sẽ không đi, còn nếu tôi muốn đi, chính là thật sự thích, tôi không hy vọng thời gian chúng tôi ở chung, có một chút gì phải miễn cưỡng, hy sinh, kính dâng, cho dù chỉ là một giây đồng hồ.”

“Dư Bội Ny, ngoại trừ tiền, cô có thể cho Tuyền cái gì? Cô có thể trở thành sự giúp đỡ hữu lực nhất của anh ấy, giúp anh ấy đoạt sự nghiệp sao? Nếu không phải nhà cô có tiền, cô căn bản cái gì cũng không có, cô đối với Tuyền mà nói, một chút tác dụng cũng không!” Ôn Tuyết Hồng kích động nói.

“Tôi không thể trở thành sự giúp đỡ hữu lực nhất của anh ấy, nhưng mà tôi rất rõ ràng, mỗi người đều có chuyện sở trường hoặc không sở trường, tôi chỉ làm đúng sở trường của mình là tốt rồi, không cần giả bộ có khả năng, để làm những chuyện không phải sở trường, hơn nữa, tôi đối với Đường Tuyền làm sao có thể nói một chút tác dụng cũng không có chứ? Cô không phải nói, nhà của tôi có tiền sao, hơn nữa, anh ấy cần có lẽ không phải một cái có khả năng giúp đỡ, mà là một người con gái cam nguyện chờ trước cửa mỗi ngày, điểm ấy, cô có từng hỏi qua ý kiến Đường Tuyền chưa?” Cô chất vấn ngược lại.

“Cô dám nói chuyện với tôi như vậy, chẳng lẽ cô sẽ không sợ tôi trong dự án hợp tác lần này làm khó dễ anh ấy nhiều hơn sao?”

“Nếu cô cho rằng làm khó dễ là có thể khiến cho anh ấy khuất phục, tôi đây chỉ có thể nói, cô không hề thông minh giống như trong tưởng tượng của tôi, hôm nay ra ngoài gặp cô, là tôi đã sai, tôi đã đánh giá cô quá cao, nếu như vậy, tôi không muốn lãng phí thời gian, bye bye, bạn cũ.” Dư Bội Ny tao nhã đứng dậy, cầm lấy hóa đơn, chuẩn bị trả tiền rời khỏi.

“Anh ấy là của tôi, tôi vì anh ấy mà trở về!” Ôn Tuyết Hồng lớn tiếng biểu thị công khai.

“Anh ấy không phải của cô, mà anh ấy cũng không phải của tôi, anh ấy là chính bản thân anh ấy, nhưng mà, anh ấy là chồng của tôi.” Cô dương dương tự đắc giơ nhẫn cưới trên tay, nhắc nhở Ôn Tuyết Hồng.

Ra khỏi khách sạn, Dư Bội Ny thật muốn xem thường chính mình. Nhìn xem, không phải là đơn giản như vậy sao? Lúc trước cô làm sao có thể chỉ bởi vì Ôn Tuyết Hồng nói mấy câu, đã tức giận đến giậm chân làm loạn? Giống như một người ngu ngốc vậy!

Ai, thật sự là đi một ngày đàng học một sàng khôn, không biết nhìn xa trông rộng.

Vừa lên xe, chuẩn bị về nhà, di động bỗng reo vang –

“Em đi đâu vậy? Anh gọi điện thoại về nhà, dì Dương nói em lại lái xe ra ngoài, em phải cẩn thận, biết không? Đừng lái xe quá nhanh……” Doãn Đường Tuyền lạnh lùng biến thân thành một quản gia lải nhải, không ngừng nhắc nhở.

“Ông xã, đang giờ làm việc sao lại gọi điện thoại cho em? Có phải rất nhớ em hay không? Anh sao có thể không tập trung làm việc như vậy? Công ty hẳn là nên trừ lương của anh mới đúng.” Cô trêu chọc anh, tưởng tượng anh ở bên kia đầu dây lộ ra biểu tình không có biện pháp, nụ cười ngọt ngào càng tăng thêm.

Im lặng trong giây lát, trong điện thoại truyền đến giọng nói mang chút khàn khàn,“……Bội Ny, anh nhớ em.” \^o^/

Trong lòng cô thoáng chốc ấm áp, cả người đều choáng váng vui sướng,“Em cũng vậy…… Ông xã, em vừa rồi rất ngoan ngoãn nha, chỉ gọi nước trái cây, không hề trộm uống cà phê.”

“Như vậy mới ngoan, không có việc gì thì sớm chút về nhà, anh tan tầm sẽ trở về.”

“Vâng, tuân mệnh.”

Ở ngoài cửa văn phòng, Trương Đại Vệ nghẹn họng nhìn trân trối Doãn Đường Tuyền, không dám tưởng tượng, anh lại có thể trong thời gian làm việc gọi điện thoại cho bà xã!

Hiện tại rốt cuộc là anh thu phục nữ vương, hay là nữ vương chinh phục anh?

*************************

Vẫn say trong mộng đẹp, di động của Doãn Đường Tuyền lại không ngừng truyền đến âm thanh vang động.

Không biết là lần thứ mấy nhấn phím từ chối nghe điện, nhưng người gọi điện thoại vẫn như trước chưa từ bỏ ý định, muốn tại đây quấy nhiễu đến người đang say trong mộng.

Rốt cục, Doãn Đường Tuyền cầm lấy di động, nhìn đến hiển thị cuộc gọi trên điện thoại, liền không chút do dự cúp điện thoại lần nữa.

Anh không biết Ôn Tuyết Hồng làm sao, không chỉ suốt ngày gọi điện thoại cho anh, còn không rõ nguyên nhân nói muốn bù đắp cho anh, muốn cùng anh bắt đầu lại, vấn đề là, anh đã nói rõ ràng cho cô ta, không có khả năng, anh đã kết hôn, cô vì sao vẫn chưa chịu từ bỏ ý định? (>”<)

Ngay tại khi anh đang suy nghĩ có nên tắt máy hay không, miễn cho bà xã bị đánh thức, cô ta lại gọi tới……

Lần này, Doãn Đường Tuyền thật sự bị chọc giận, quyết định lại nói thật rõ ràng cho cô ta, hơn nữa hy vọng cô đừng dùng loại hành vi không lý trí này quấy rầy cuộc sống hôn nhân của anh.

Vì thế anh thật cẩn thận không làm kinh động đến bà xã đang ngủ say, xuống giường, cầm lấy di động đi đến ban công –

“A lô,”

“Tuyền, em biết anh sẽ không không nhận điện thoại của em, em……”

“Jennifer, xin lắng nghe, chúng ta thật sự không có khả năng, có thể xin em về sau trừ bỏ công sự bên ngoài, đừng gọi điện thoại cho anh được không? Anh không nghĩ khiến cho bà xa của anh cảm thấy khó chịu.” Anh lễ độ mà xa cách nói.

“Tuyền, hai người trong đó căn bản không phải tình yêu, em biết em trước kia làm tổn thương anh rất nhiều, nhưng lần này em là thật tâm muốn quay lạ, em mới là người thích hợp nhất với anh.” Ôn Tuyết Hồng nhịn không được khóc nức nở. ((_._!)

“Chuyện quá khứ anh đã muốn buông xuống, em nên biết, anh cho tới bây giờ sẽ không phải một người biết quay đầu lại, ánh mắt của anh chỉ có hiện tại và tương lai, anh không có khả năng vứt bỏ cuộc hôn nhân của mình, bởi vì anh phải có trách nhiệm với cô ấy, hơn nữa,” Dừng một chút,“…… Anh cũng yêu cô ấy.”

“Không, không phải như thế! Em biết anh cố ý nói những lời này để chọc tức em.”

“Anh không có, bởi vì không cần, anh chỉ nói cho em sự thật. Tuyết Hồng, em tỉnh táo lại hãy nghe anh nói, sáu năm kia, anh thực cảm kích em cùng với anh, nhưng đời người kế tiếp, anh chỉ muốn cùng Bội Ny cùng nhau đi.”

Trong điện thoại truyền đến tiếng Ôn Tuyết Hồng khóc rống thất thanh……

Không cam lòng nguyện thua, cô làm sao có thể bại bởi một tiểu nha đầu chứ? Cô cùng Doãn Đường Tuyền rõ ràng có được những chuyện quá khứ trọng yếu như vậy, vì sao không thể một lần nữa bắt đầu?

“Đừng khóc, Ôn Tuyết Hồng mà anh biết không có yếu ớt như vậy, anh hâm mộ sự dũng cảm vươn lên của em, nhưng, chúng ta chỉ có thể là bạn cũ, đương nhiên, điều kiện trước tiên là em nguyện ý coi anh là bạn cũ, còn có, em nguyện ý buông tay chuyện tình cảm trước kia.” Anh thấm thía nói.

“Anh vì sao yêu cô ấy?”

Doãn Đường Tuyền đột nhiên giống như một cậu nhóc đứng ở ban công gãi gãi đầu,“Có một số người, không phải nói không thích là có thể không thích, ánh mắt nhịn không được hướng theo cô ấy, trong lòng nhịn không được nhớ cô ấy, anh cũng không biết vì sao anh yêu cô ấy, nhưng anh chính là biết, anh yêu cô ấy. Tuyết Hồng, anh tin tưởng em về sau cũng sẽ gặp được người như vậy.”

Cô im lặng, không biết nên nói cái gì, bởi vì trong lòng cô rất rõ ràng, mặc kệ cô lại nói như thế nào, Doãn Đường Tuyền cũng sẽ không trở lại bên cô.

Doãn Đường Tuyền cũng không nói nữa, cứ như vậy im lặng cùng cô, thẳng đến khi cô rốt cục ngắt điện thoại.

Chấm dứt cuộc trò chuyện, anh bước nhẹ nhàng trở lại trên giường.

“Ưm…… Sao vậy?” Dư Bội Ny còn buồn ngủ liếc mắt anh một cái.

“Đánh thức em sao?”

Cô không nói chuyện, nhưng lại tự động chui vào trong lòng anh, tìm kiếm cái ôm ấm áp.

“Bội Ny, có chuyện anh vẫn chưa nói với em.” Anh sờ sờ đầu cô, yêu thương không muốn buông tay.

“Chuyện gì?” Cô lẩm bẩm hỏi.

“Kỳ thật anh cùng Jennifer……”

“Em biết.”

“Nha, em có biết…… Khoan, đợi chút, em có biết cái gì? Em làm sao có thể biết? Ai nói cho em? Em hãy nghe anh nói, sự tình tuyệt đối không phải như em nghĩ, cuộc sống chân thật với phim truyền hình tuyệt đối không giống……” Lo lắng cô đem phim truyền hình kia tất cả đổ lên đầu anh, anh vội vàng giải thích.

“Ông xã, anh ầm ỹ quá, anh rốt cuộc có muốn ngủ hay không?” Dư Bội Ny hờn dỗi kháng nghị.

Anh vội ngừng.“Hình như thật sự thực ầm ỹ. Được, không nói không nói.” Anh nằm lại ổ chăn, hôn lên má cô, quyết định để cho cô ngủ thật ngon.

“Bà xã……”

“Em thật sự còn lo lắng, có nên đem anh đóng gói đưa cho Jennifer hay không.” Dư Bội Ny đe dọa.

Giật mình ngạc nhiên, Doãn Đường Tuyền tuyệt đối không thể tưởng được, anh thì ra cũng có lúc không có biện pháp như vậy.

Biết mình thành công trêu cợt anh, Dư Bội Ny chui trong lòng anh quả thực muốn cười to.

Cô vốn đã tỉnh ngủ, ngay từ lần thứ nhất cuộc điện thoại gọi tới, khi Đường Tuyền quyết định nghe điện thoại, cô càng vểnh tai vụng trộm nghe……

Cô thực cảm động, cảm động lời nói của anh đối với Jennifer, hai người cho dù là không yêu, cô cũng không hy vọng Đường Tuyền vì muốn làm cô vui mà xé rách tình cảm từng có của anh và Jennifer, nếu anh làm như vậy, cô sẽ nhịn không được nghĩ, có phải có một ngày anh không thích cô, anh cũng sẽ xé rách cuộc hôn nhân cùng cô như vậy hay không?

Cô không hy vọng anh là người tàn nhẫn như vậy.

Nghe được anh nói với Jennifer, anh có trách nhiệm với cô, hơn nữa yêu cô, lòng cô bỗng trở nên mềm nhuyễn bối rối, làm sao bây giờ, cô cũng rất yêu anh, yêu đến chết người đàn ông trước mặt này, thật tình cảm thấy anh chính là lễ vật tốt nhất mà ông trời ban cho cô!

“Ông xã, trốn tránh vụng trộm khóc sao? Yên tâm, em rất luyến tiếc nếu đem anh đưa cho người khác, mang cho anh đi, em đây làm sao bây giờ?” Cô xoa xoa lưng anh.

“Anh thật không nghĩ em lại hư như vậy, lại có thể đe dọa anh!”

“Hi, ai nói anh nói chuyện quá ồn ào chứ” Cô nói đúng lý hợp tình.

“Anh chỉ là muốn cho em biết, cho dù bạn gái trước đứng ở trước mặt anh, anh cũng sẽ không rung động, anh sẽ chỉ vì em mà rung động.” Doãn Đường Tuyền thận trọng nói.

“Em biết, em vẫn luôn biết, bởi vì anh là ông xã tuyệt vời nhất của em nha!”

“Em đó, vừa rồi vẫn còn bắc bắc……” Hại anh sợ tới mức ngay cả một từ cũng không dám giữ lại trong cổ họng….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.